"Hum?" “Minh Dao ở chung với con nhóc nhà cậu Phiền cậu hỗ trợ chăm sóc con bé.
“Không cần ông nói những lời này, Minh Dao là cháu gái mà ông nội tôi nhận, cũng xem như là người nhà họ Lệ tôi, không có quan hệ gì với nhà họ Lục các người.
Lục Viễn Phương nghe vậy thì đen cả mặt.
“Chuyện này bắt đầu từ khi nào?” “Sau khi Minh Dao bị Kỷ Vân Như truy sát được Nhiếp Hạo cứu...!Trước đây Nhiếp Hạo phải nằm viện một tuần là do Kỷ Vân Như ban tặng.
“Bà ta có bệnh sao!” Lục Viễn Phương biết được chuyện này, trong lòng tức giận không có chỗ trút giận.
“Cho nên...!Trẻ con thân cận với ân nhân cứu mạng thì có lỗi gì?” “Cậu để ông nội cậu nhân Minh Dao làm cháu gái là vì muốn bảo vệ con bé?” “Ừm, để Kỷ Vân Như kiêng kị.
“Lệ Minh Viễn...!Chuyện này coi như tôi thiếu cậu một ân tình” "Không cần.
“Dù sao thì tôi cũng sẽ nhớ kỹ “Tùy ông” Anh đối xử tốt với Minh Dao cũng không phải bởi vì Lục