Lệ Minh Viễn tức giận nói: “Em còn biết xấu hổ?” “Tất nhiên là em biết rồi! Ông chủ đáng ghét, em không thèm quan tâm đến chủ nữa đâu! Không em sẽ giấu trái cây đi luôn không cho chủ ăn nữa!”
Nói xong liền bỏ chạy.
Chạy về phía ngôi nhà.
Lệ Minh Viễn chỉ đứng yên tại chỗ, không nói năng được gì.
Cho nên cô nhóc này...đúng là không thể nhớ dại mà
Quả nhiên vẫn là không thể đối tốt với em quá.
Chỉ cần không cẩn thận một chút thôi là sẽ nuông chiều thành bộ dạng không coi ai ra gì như thế này.
Lệ Minh Nguyệt và Kỷ Hoài An ở một bên mắt chữ a mồm chữ o ngẩn tò te chứng kiến toàn quá trình...!“Ừm...!anh họ, anh không đuổi theo à...Chị dâu nhỏ vẫn còn chưa quen thuộc với nhà cúng ta không khéo lại chạy lung tung "Không cần quan tâm đến cô ấy"
Lệ Minh Viễn sải bước nhanh chóng đi về phía ông nội, Lệ Minh Ngọc thấy vậy tự giác nhường chỗ tránh sang một bên.
Ông cụ Lệ bắt đầu nổi lên hứng thú nói: “Đã lâu lắm rồi không đánh cờ với thằng nhóc con rồi đấy.
“Ông nội không thể đánh thắng được cháu đâu.”
Ông cụ Lệ tức giận nhìn vào hai đứa cháu trai khác nói: “Kỹ thuật chơi cờ của thằng nhóc này đều do ông già đây dạy cho hết đấy, kết quả là về sau này ông già này lại không thể đánh thắng nó.
Các cháu nói thử xem có đáng để tức giận hay không?”
Lệ Minh Thành và Lệ Minh Ngọc không thể không bật cười rồi nói: “Anh họ thông minh” “Thời ông già đây còn trẻ á cũng thông minh không kém...Chỉ tiếc là bây giờ già rồi, đánh không lại mấy người trẻ tuổi rồi.”
Nói xong thì đi một bước cờ.
Lệ Minh Viễn cũng đi một bước, hầu như cũng không hề suy nghĩ nhiều.
Hai ông cháu cứ ông đánh qua cháu đánh lại, đi được mấy nước cờ thì...!Ông cụ Lệ không thể không ngước mắt lên liếc Lệ Minh Viễn một cái nói: “Nhường ông à?” “Dạ đâu có.” “Rõ ràng như vậy rồi còn gì nữa? Chỉ trong ba bước mà ông già này đã có thể giành chiến thắng rồi, có chắc chắn là không nhường không?” “Ông nội, ông cứ đi xong ba nước cờ này đi đã...!rồi nói vẫn chưa muộn”
Ông cụ Lệ nghe vậy không khỏi nhìn anh một lúc lâu sau đó bắt đầu đi nước cờ đầu tiên trong tổng số ba nước.
Động tác của Lệ Minh Viễn cũng rất nhanh mới đó đã đuổi kịp rồi.
Ông cụ Lệ có chút