Lệ Minh Viên nghe xong liền vui mừng.
Đi đến nói to: “Tự nguyện đặt cược, không được chơi xấu!”
Lệ Minh Nguyệt thấy anh đến, vội kể khổ: “Anh họ, chị dâu liên tiếp hồ bài! Ba tụi em liên tiếp đưa tiền!” “Tự bản thân muốn đánh bài, không trách được người khác!”
Lệ Minh Thành cũng đi về phía này.
Kỷ Hoài An vô thức ngước mắt lên nhìn anh.
Bốn mắt chạm nhau, Kỷ Hoài An có chút túi thân, cúi đầu.
Lệ Minh Thành hít một hơi, cầm ghế ngồi bên cạnh cô ấy nói: “Biết đánh không?” "Ừ...biết một chút” “Anh dạy em.
Lệ Minh Ngọc cười như không cười nhìn bọn họ, nhưng không nói gì.
Lệ Minh Nguyệt còn ở đó kể khổ: "Anh họ thay chị dâu ván tiếp theo đi! Đánh hơn mười vẫn rồi...chỉ một mình chị ấy hồ, em còn chưa thấy ai đánh bài lượi hại như vậy”
Tô Noãn Tâm le lưỡi nói: “Chị thật sự là lần đầu đánh bài mà lúc trước chỉ xem người khác đánh
Lệ Minh Viễn đi