Đi chưa đến hai bước, thời điểm bước lên bậc thang thì thiếu chút nữa liền té một cái.
Kỷ Hoài An vội vàng đi tới đỡ anh nói: "Anh cũng uống nhiều rồi sao?"
Lệ Minh Thành lắc đầu nói: "Anh vẫn còn tốt." "Vậy em đỡ anh qua bên đó." "Cám ơn..." "Không cần khách khí"
Sau khi Kỷ Hoài An đở Lệ Minh Thành lên lầu thì Lệ Minh Thành liền bắt đầu có chút mơ hồ chỉ chỉ bên trái, rồi lại chỉ chỉ bên phải.
Có chút nhức đầu nói: "Phòng khách...!Ở bên nào ha?"
Kỷ Hoài An dở khóc dở cười nói: "Anh hỏi em vậy em hỏi ai...Em cũng không quen thuộc với nhà của mọi người lắm."
Lệ Minh Thành gãi đầu một cái nói: "Anh biết rất rõ ràng ở...!"Thôi, trước tiên em đưa anh trở về phòng nghỉ ngơi trước rồi sau đó lại đi tìm người giúp việc của nhà anh dẫn em về phòng...!"Được...Thật xin lỗi, không phải anh...Cố ý mà là anh không nhớ nổi" "Em biết, ba em cũng y như vậy, uống một chút thì đường về nhà cũng không biết đi như thế nào...!Không có chuyện gì.
"Kỷ Hoài An...Em thật tốt"
Kỷ Hoài An không có say nhưng trên người lại có chút chóng mặt.
Bởi vì ánh mắt của Lệ Minh Thành nhìn cô có chút nóng bỏng.
Cô theo bản năng mà có chút khẩn trương
Sau khi đở Lệ Minh Thành trở về phòng thì Kỷ Hoài An liền chuẩn bị để cho anh nghỉ ngơi cho khỏe còn mình đi xuống tìm người giúp việc dẫn đường.
Thì lại đột nhiên bị Lệ Minh Thành bắt được cổ tay, kéo về nằm trong tay...Rồi sau đó liền ôm một cái vào trong lòng.
"Không phải đã bắt đầu hẹn hò thử rồi sao...Có thể ôm được không?"
Tim Kỷ