Thì ra là đã suy nghĩ chu toàn thay cho cô từ lâu.
Trong lòng Tô Noãn Tâm tràn đầy cảm động, nghĩ đến hình ảnh cô trêu chọc anh vào buổi trưa, hình ảnh anh xin lỗi cô về chuyện đã xảy ra đêm đó.
Không thể giải thích được, hình ảnh ban đầu của Lệ Minh Viễn trong lòng cô là một kẻ tiểu nhân, giờ đây lại càng ngày càng trở nên cao lớn.
Chú ấy thực sự đối xử rất tốt với cô.
Hoàn toàn giống như người trong một gia đình của cô ấy, che chở cô dưới đôi cánh của chính mình, loại cảm giác mà bất cứ khi cũng được người khác chăm sóc bảo vệ, bất cứ khi nào xảy ra vấn đề gì đều sẽ có người đứng ra giải quyết thay, thật sự là quá tốt.
Có thể tích tụ quá nhiều, sẽ bị áp lực đến mức bùng nổ mất.
Xem ra khoảng chừng một thời gian ngắn nữa, Lệ Minh Viễn sẽ từ thiếu nợ cô, chuyển thành cô thiếu nợ lệ Minh Viễn rất rất nhiều.
Nhiều đến mức cô không biết đời này mình sẽ có thể trả được bao nhiêu.
Tô Noãn Tâm cười khổ: "Tôi không lo lắng... Tôi chỉ là cảm thấy tôi đã nợ chú ấy quá nhiều rồi."
Lý Mạnh cười nói: "Vậy thì cô Tô chỉ cần đối xử với tổng giám đốc của chúng tôi tốt hơn một chút là được... Dù sao thì sau này hai người cũng sẽ thành vợ chồng, tổng giám đốc đối xử tốt với vợ tương lai của mình cũng là việc nên làm, cô Tô chỉ cần đối xử tốt với tổng giám đốc hơn một chút là được, sao có thể nói đến việc thiếu nợ hay không?"
Dương Diễm ở bên cạnh cũng nói: "Đúng vậy, Noãn Tâm, cậu khách khí với chồng tương lai của mình như vậy làm gì!" "Cô Dương nói đúng!" "Noãn Tâm, tôi đi theo cậu được thơm lây... Đều là nhờ phúc của ông chủ nhà cậu, sau này tôi nhất định sẽ đối xử rất rất tốt với cậu, cậu cứ nên nhẹ dạ mà nhận lấy sự chiếu cổ của chú ấy, dù sao đó cũng là ân huệ của ông chủ nhà cậu nha, sau này về chúng một nhà lại đối đãi với chú ấy... cố gắng thay tôi trả ơn cho chú ấy"
Tô Noãn Tâm dở khóc dở cười, vỗ ngực nói: "Được rồi! Thư ký Lý, phiền anh lát nữa trở về nói lại với chú ấy rằng sau này Tô Noãn Tâm tôi sẽ là người phụ trách việc kiếm tiền nuôi gia đình! Tất cả số tiền mà tôi kiếm được sẽ được đưa cho chú ấy, một phần cũng không giữ, để chú ấy tùy tiện tiêu!
Sau này, cơm trong nhà tôi nấu, vệ sinh trong nhà tôi quét dọn
Cho dù sau này lỡ như Tập đoàn Quốc Doanh có bị phá sản, chú ấy cũng không cần phải