"Được... Buổi tối trước khi đi ngủ tôi sẽ ngẫm lại thật tốt, chuyện đó... chủ, tôi cũng sắp đi làm rồi, đôi giày này... Ha ha, tôi sẽ đi, đúng lúc rất phù hợp với quần áo hôm nay của tôi!".
Tầm mắt của Lệ Minh Viễn rơi xuống chiếc váy ngắn trên người cô, thản nhiên nói: "Em làm gì ở quán bar?".
Tô Noãn Tâm không định nói cho anh, mình đi làm ở đâu và chức vị cụ thể là gì.
Bằng không chuyện lần trước của anh trong nhà vệ sinh, để nhớ lại thì làm sao bây giờ!
Tám chín phần mười là sẽ đoán được cô là người ra tayLúc này cô hàm hồ nói: "A... thì là nhân viên mà thôi, nhân viên phục vụ."
"Có tương lai."
"Ha ha, từ nhỏ số tôi không được tốt như chủ, chỉ có thể tìm được công việc mưu sinh như thế... Chủ, chủ cũng đừng ghét bỏ tôi, dù sao cũng làm không được vài ngày nữa, cùng lắm thì sau đó tôi sẽ đổi một công việc có chút thể diện, không để cho chủ mất mặt là được."
"Cũng không phải là xem thường chức vụ gì, cũng không bởi vì chức vị của em thấp mà xem thường em, nhưng mà rất cuộc em cũng là con gái, buổi tối mà lại ăn mặc như thế này đến đó, tóm lại là không an toàn "
Vậy mà lại quan tâm đến cô?
Mẹ nó!
Tô Noãn Tâm không thể tin được.Nhưng nghĩ lại, này chỉ sợ không phải quan tâm, mà là thầm nhắc nhở cô về sau chính là vợ tương lai của anh, ăn mặc như vậy mà làm bồi bàn ở quán bar chắc là làm anh mất mặt
Tô Noãn Tâm bĩu môi nói: "Chú yên tâm đi, sẽ không để chủ mất mặt đâu... Đợi khi đến nơi làm tôi sẽ thay quần áo và trang điểm."
Gương mặt cô nhóc này khi để mặt mộc cũng đã đủ xinh đẹp, còn cần trang điểm sao?
Lê Minh Viễn nhưởng mày, lười tiếp tục nhiều lời, thản nhiên nói: “Tự mình chú ý an toàn, đi đi thôi."
Trên gương mặt của Tô Noãn Tâm như đang nở hoa, vui mừng nói: "Cám ơn chủ! Vậy tôi đi giày này rồi đi nhau".
Nói xong, cô như sợ Lệ Minh Viễn sẽ đổi ý, trực tiếp cầm di động của mình rồiđeo ba lỗ nhỏ rồi rời đi
Ngoài cửa, Lý Mạnh thấy cô đi ra trên chân còn đi đôi giày thủy tinh kia, nhịn không được cười nói: "Cô Tô phải đi sao? Để tôi tiến cô đi."
Tô Noãn Tâm cười tủm tìm nói: “Đường gần như thế, khách khi làm gì, tôi tự đi thang máy xuống là được rồi."
"Ha ha, cô Tô