Chủ nhà của tôi là mỹ nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 19: Nộp tiền thuê nhà
Người dịch: co_duoi_ga
Suu tam:
Buổi tối Lăng Phong về nhà rất đúng giờ, phát hiện Hà Diệp vẫn đang ngồi ở trên sô pha!
- Sao vậy? Chủ cho thuê nhà, chẳng lẽ chị lại muốn giả quỷ để làm tôi sợ sao? Tuy nhiên tôi nhìn cách ăn mặc của chị, ngược lại giống như đang định quyến dỗ tôi thì đúng hơn!
Lăng Phong trêu chọc nói.
- Đừng có nói linh tinh nữa. Lăng Phong, có biết hôm nay là ngày phải nộp tiền thuê nhà hay không hả?
Hà Diệp rất đắc ý nhìn Lăng Phong.
Cô biết, trên người Lăng Phong không có tiền. Hiện tại phải một ngày nữa hắn mới được phát lương. Cô chỉ muốn gây khó dễ với hắn một chút, để hắn biết khó mà lui, nhanh chóng chuyển ra khỏi ra cô!
- Phải không vậy? Chủ cho thuê nhà, bao nhiêu tiền vậy?
Lăng Phong tỏ ra không chút để ý hỏi.
- Đừng giả vờ nữa, anh định giả vờ làm trang hảo hán sao?
Hà Diệp thầm cảm thấy vui mừng nói.
- Bởi vì phòng của tôi nằm ở vị trí địa lý và hoàn cảnh không tệ. Hơn nữa phương tiện đầy đủ hết. Một tháng một nghìn rưỡi!
Hà Diệp ra chiêu công phu sư tử ngoạm nói.
- Cái gì? Chủ cho thuê nhà à, chị cũng biết bóc lột quá đi? Một tháng một nghìn rưỡi? Chị kiếm tiền như vậy còn nhanh hơn cả đi cướp ngân hàng rồi đấy!
Lăng Phong ra vẻ hoảng sợ nói.
- Đây chính là giá thị trường mà!
Hà Diệp rướn lông mày.
- Chủ cho thuê nhà à, chúng ta tính lại một chút đi! Tôi nói thật, chị căn bản không nên hỏi tôi tiền thuê nhà, ngược lại, mỗi tháng hẳn là chị nên trả tiền công cho tôi mới phải!
Lăng Phong đột nhiên nói.
- Dựa vào cái gì? Anh ngủ ở phòng của tôi, dùng nhà bếp của tôi, ngồi xổm ở nhà vệ sinh của tôi, chiếm ban công của tôi! Vậy mà còn muốn tôi trả tiền. Anh làm vậy mới là cướp bóc!
Hai tay Hà Diệp chống nạnh, vàng thật không sợ lửa nói.
Tuy nhiên cô là một cô gái mang hình thượng thanh thuần đáng yêu. Cô đứng với tư thế hai tay chống nạnh như thế, thực sự không có vẻ gì là hung hãn! Nếu đổi thành một người đàn bà đanh đá cao lớn thô kệch, giọng giống như tiếng cồng, may ra mới có lực uy hiếp!
- Không phải sao? Chủ cho thuê nhà, chị sờ lại lương tâm của mình xem thử! Tôi ở chỗ này của chị, nói sĩ diện một chút, tôi là khách trọ! Nhưng sự thật thì sao? Trên thực tế tôi chính là một bảo mẫu. Mỗi ngày đều nấu cơm cho chị, quét tước dọn dẹp, vệ sinh bồn cầu! Có đôi khi còn giúp chị giặt đồ lót! Tôi không phải là bảo mẫu thì là cái gì?
Lăng Phong nói vàng thật không sợ lửa, còn mặt dày kể ra những cái đó.
- Anh... ai cho anh giặt quần áo của tôi?
Nhớ tới một lần Lăng Phong giặt áo lót và quần lót của cô trong nhà vệ sinh, sắc mặt mỹ nữ Hà Diệp liền đỏ bừng. Hiện tại, cô sợ tới mức cũng không dám mặc lại quần áo lót do Lăng Phong đã giặt hộ cô. Ai biết tên biến thái háo sắc này có thể đã làm hành động biến thái gì với quần áo lót của cô hay không. Không phải trên sách vẫn nói, có vài kẻ biến thái háo sắc cầm quần lót của phụ nữ để làm cái trò đó sao?
- Không phải sao? Chủ cho thuê nhà, làm người cũng nên có lương tâm một chút! Tôi bỏ công bỏ sức, chị còn không lương tâm như vậy sao? Làm vậy chẳng phải sẽ tổn thương người khác sao?
Lăng Phong làm bộ như vô cùng đau khổ oan giận. Thật chẳng khác gì người vợ nhỏ bị khi dễ.
- Anh...
Hà Diệp tức giận đến mức gần như nói không ra lời.
- Bởi vì vậy, tiền thuê nhà này, chủ cho thuê nhà chị xem thế nào?
Bộ dáng Lăng Phong rõ ràng là gian kế đã thực hiện được.
- Hừ!
Hiện tại Hà Diệp cũng quá bối rối, không biết nên nói cái gì. Cô tức giận đi thẳng về phòng ngủ.
Bộ dáng Lăng Phong rất đắc thắng.
- Ha ha, cô tóc dài kiến thức ngắn, làm bình hoa còn được. Nếu muốn so về vô sỉ với tôi, cô còn kém một chút!
Hà Diệp nằm ở trên giường, lăn trái lăn phải vẫn ngủ không được. Cô ngồi dậy gọi điện thoại cho Vương Yến Ny. Điện thoại vừa được kết nối, cô đã quát vang vào điện thoại.
- Vương Yến Ny, tôi cảnh cáo chị. Nếu chị không nhanh mang tên lưu manh này đi, đừng trách tôi đây trở mặt vô tình!
- Làm sao vậy? Bảo bối, không lẽ cậu ta đùa giỡn với em sao? Mau nói cho chị biết, công lực như thế nào? Kiên trì được mấy giờ? Nếu là súng máy, chị đây sẽ cân nhắc một chút!
Phía bên kia đầu điện thoại vang lên tiếng trêu chọc của Vương Yến Ny.
- Ối, đừng đừng! Chị Vương, em cam đoan với chị, công phu trên giường của tên lưu manh này rất khủng khiếp, thật sự đúng là loại chị thích!
Hà Diệp vừa nghe, đã luống cuống. Ma xui quỷ khiến thế nào lại buột miệng. Nói xong, cô cũng cảm giác được