Chủ nhà của tôi là mỹ nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 38: Cánh tay này của tôi đã không có cảm giác
Người dịch: co_duoi_ga
Sưu tầm:
Không tới vài phút sau, một chiếc xe tải dừng lại ở cửa quán rượu. Gã đầu trọc vội vàng tiến lên mở cửa, ngoài miệng còn rất nhiệt tình kêu lên.
- Đông ca, Nam ca, hóa ra hai đại ca! Có thể được hai anh ra tay, thật sự là vinh hạnh của tôi! Đêm nay tôi mời khách. Mong hai người ra tay giúp!
- Nghe nói nơi này có một tên cứng rắn, thân thủ không tệ, nên tôi và anh Nam cùng đến giúp cậu!
Người đàn ông có diện mạo khôi ngô, đi ở phía trước nói.
- Đúng vậy, người đó đang ở đâu? Ở đâu? Chúng tôi muốn gặp hắn!
Người kia cũng có diện mạo rất khôi ngô, chỉ có điều không cao bằng, chỉ thấp bằng một nửa người đứng phía trước.
- Đông ca, Nam ca. Hắn đang ở bên trong!
Gã đầu trọc cúi đầu khom lưng nói.
- Được, chúng tôi đi làm chuyện chính sự trước. Chính sự xong xuôi sẽ uống với Đầu trọc cậu vài chén!"
Đông ca đi ở phía trước, vừa vận động tay vừa nói.
Đúng lúc này, một đàn em của gã đầu trọc chạy ra, rất kích động kêu lên.
- Anh Đầu trọc, thằng nhãi đó đang đi ra!
- Hoảng cái gì mà hoảng!
Gã đầu trọc trừng mắt nhìn anh ta một cái.
Lăng Phong vừa mới ra cửa, thấy một đám người xông tới. Hắn nhíu mày, nhìn gã đầu trọc đứng đầu mấy người.
- Là anh? Làm sao vậy? Bị bệnh đãng trí à? Hay lại muốn động thủ?
Đông ca cao một mét tám lăm trở lên trực tiếp bước tới trước mặt Lăng Phong, rất khinh thường nhìn xuống người có vóc dáng thấp nhỏ hơn anh ta.
- Thế nào? Chính là cậu sao? Nghe nói cậu thật sự có tài. Không ngờ có thể khiến đầu trọc liều mạng này cũng phải chịu thua. Hai đại ca chúng tôi đặc biệt tới gặp cậu đây!
Lăng Phong cẩn thận đánh giá hai người đứng ở trước mặt hắn một chút. Sau đó, dường như không thèm quan tâm tới hai người nói.
- Muốn đánh nhau sao? Được, tôi liền đón tiếp. Chỉ có điều không rõ lai lịch của hai người thế nào?
- Lai lịch thế nào? Nghe cho kỹ vào. Đây chính là anh em của anh Báo. Người này chính là Đông ca. Người này chính là Nam ca. Thằng nhãi, nếu mày thức thời, thì nhanh quỳ xuống trước mặt bọn họ dập đầu nhận lỗi. Bằng không, xui cho mày rồi!
Gã đầu trọc đứng ở phía sau hai người kêu gào nói.
- Đông ca, nhìn hình dáng của thằng khốn này, tôi thật sự không cảm thấy hắn có điểm nào lợi hại. Nếu không để tôi lĩnh giáo trước đã?
Nam ca với giọng nói khàn khàn nóng lòng muốn thử trước.
- Cẩn thận một chút, nếu Đầu trọc đã nói vậy, khẳng định người này có chút tài năng!
Đông ca nhắc nhở nói.
- Yên tâm, tôi chỉ cần ba chiêu là có thể giải quyết được hắn mà!
Nam ca không thèm quan tâm nói.
- Chậm đã.
Lăng Phong vẫn yên lặng không nói tiếng nào, đột nhiên đưa tay ra ngăn lại.
- Sao vậy? Thằng khốn, sợ rồi sao?
- Hiện giờ tôi đang khá vội! Các anh cùng lên một lúc đi, như vậy sẽ nhanh hơn một chút!
Lăng Phong nói rất khẽ lộ ra vẻ lãnh đạm.
- Tự tìm cái chết!
Ở trước mặt những đại ca lão luyện, tên Lăng Phong này có biểu hiện hung hăng càn quấy như vậy, không thể nghi ngờ chính là không nể mặt bọn họ. Nam ca tính cách nóng nảy, thẹn quá hóa giận, đi đến trước mặt Lăng Phong, muốn nhân lúc Lăng Phong không chú ý, lên gối cho hắn một cái, muốn để cho tên khốn không biết trời cao đất rộng này một trận!
Lăng Phong tỏ ra không mấy chú ý, bàn tay hạ xuống, chắn ở vị trí trước bụng, vừa đúng lúc đứng vững chặn được đầu gối của anh ta. Sau đó, hắn áp sát mặt tới trước mặt Nam ca, mỉm cười nói.
- Những người có thân thủ kém, thường rất thích đánh lén. Nhưng thân thủ này của anh thật sự cũng quá kém rồi! Ngay cả đánh lén cũng thất bại!
- Khốn kiếp!
Sắc mặt Nam ca dữ tợn, lại đánh một quyền về phía mặt bên trái của Lăng Phong.
Lăng Phong vẫn mặt không đổi sắc, nhanh chóng đưa một tay ra, giữ chặt lấy cổ tay của anh ta, khiến nắm tay của anh ta dừng lại ở giữa không trung! Không chờ cho Nam ca đủ thời gian kịp kinh hãi, Lăng Phong đang giữ chặt cổ tay anh ta liền kéo mạnh xuống dưới, dùng chính cánh tay của anh ta nện xuống chính đùi của anh ta!
Thân thể Nam ca cong lại như con tôm hùm, sắc mặt rất đau đớn. Nhưng Lăng Phong cũng không tính mới vậy đã buông tha cho anh ta. Hắn lại nắm lấy bờ vai của anh ta, dùng sức vào cánh tay, ép thân thể anh ta xuống, đồng thời phối hợp hoàn mỹ một đòn lên gối, không hề do dự thúc vào ngực anh ta!
Mọi người kinh ngạc đến mức, cằm gần như muốn rơi xuống. Trong trong ấn tượng của bọn họ, bình thường thân thủ của Nam ca rất tốt. Không ngờ hôm nay lại bị tên khốn không rõ lai lịch đánh đến mức không có khả năng phản kháng như vậy!
Cũng giống như tiếng heo bị chọc tiết, Nam ca kêu lên một tiếng thảm thiết. Thân thể anh ta bay ra ngoài, rơi một cái thật mạnh xuống mặt đất!
Tâm trạng của gã đầu trọc vốn đang dào dạt đắc ý vì sắp được báo thù, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt khó coi được cực điểm. Đến lúc này, gã mới là chân chính hiểu được, rốt cuộc tên thanh niên này khó giải quyết đến mức nào! Lúc này xem như gã đã chân chính đá phải cánh cửa sắt rồi!
- Người anh em, thân thủ không tệ! Cậu tên là gì vậy?
Đông ca nhìn thấy tất cả điều này, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Phong hỏi.
- Hẳn là không