Chủ nhà của tôi là mỹ nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 51: Tôi là bạn trai cô?
Người dịch: co_duoi_ga
Sưu tầm:
: yuanchuang
Một cục diện vốn nhằm vào Lăng Phong và Tống Thiên, không ngờ lại thành ra như vậy. Đây là điều mà dù thế nào Ngô Lượng cũng không ngờ tới. Thì ra tên Lăng Phong này lại là một hổ già giả heo, khiến gã có thể nói là mất cả chì lẫn chài. Nếu không phải gã có con át chủ bài là thư ký Ngô này, phỏng chừng khổ tâm xây dựng trong thời gian dài như vậy, cuối cùng sẽ thành giỏ trúc múc nước, công dã tràng!
Tâm tư của Tiền Hưng, kẻ chuyên nịnh bợ này, hiện tại đã xảy ra biến hóa thâm sau. Buổi tối, nhân lúc mới tan tầm, lại xách theo một giỏ hoa quả đến bệnh viện thăm Tống Thiên! Bây giờ, ít nhất thì thế của Lăng Phong đã hoàn toàn vượt qua Ngô Lượng. Có lẽ Ngô Lượng có chỗ dựa cực kì vững chắc, không e ngại tên Lăng Phong này! Nhưng mình thì đâu có. Mình chỉ là một người thấp cổ bé họng từ bên ngoài tới, không có chỗ dựa nào, cho nên mỗi một bước đi đều phải thật cẩn thận, không thể xảy ra chút sai lầm nào!
Đương nhiên Lăng Phong nhìn ra được tâm tư của Tiền Hưng, biết y chính là một cái hàng rào, bên nào gió lớn thì nghiêng về bên đó. Người như vậy không đáng tin, nhưng có thể lợi dụng!
Buổi tối, Lăng Phong về tới chỗ ở, vừa mới mở cửa đã phát hiện trong phòng có mùi vị đàn ông. Chết tiệt, trong phòng này chỉ có thể có một người đàn ông là mình, sao lại có mùi đàn ông chứ? Đây là lãnh địa của tôi!
Quả nhiên, có một người đàn ông khoảng hai bảy hai tám tuổi mà Lăng Phong căn bản không quen biết, đang ngồi trên sô pha, mang theo ánh mắt nhã nhã nhặn nhặn, bộ dạng rất giống một người đàn ông chó chết!
Ngồi ở đối diện người đàn ông nhã nhặn này chính là chủ nhà của Lăng Phong, Hà Diệp!
Không đợi Lăng Phong nói chuyện, người đàn ông nhã nhặn kia đã có sự thù hằn rất mạnh đối với hắn, rất đề phòng nói.
- Hà Diệp, hắn là ai vậy?
Hà Diệp nhìn Lăng Phong một chút, ánh mắt đang u ám lập tức sáng ngời, mặt lộ vẻ hiền từ mỉm cười giống như một người mẹ , chỉ vào Lăng Phong nói.
- Vương Hàn, giới thiệu với anh một chút, đây là bạn trai tôi, Lăng Phong!
Lăng Phong sửng sốt, chỉ nhìn thấy Hà Diệp cố gắng nháy mắt với hắn, ám chỉ hắn phối hợp!
- Bạn trai?
Vương Hàn kia rất ngạc nhiên, không thể tiếp nhận được.
Trong nháy mắt Lăng Phong đã phản ứng lại. Cô gái nhỏ, cô cũng dám lợi dụng tôi hả? Ngày thường thì đề phòng tôi như phòng sói, giờ lại còn dám lợi dụng tôi! Mời thần đến dễ, tiễn thần đi khó. Cô gái nhỏ à, cô sẽ phải trả giá một cái giá rất đắt đấy!
- A, trong nhà có khách tới chơi sao, bà xã!
Tốc độ nhập cuộc của Lăng Phong thật kinh người. Có điều Hà Diệp rất không hài lòng đối với hai từ cuối cùng của hắn. Đây không phải rõ ràng là đang chiếm tiện nghi của mình sao? Thế nhưng bây giờ đã không còn cách nào nữa, đành phải há miệng mắc quai thôi.
Hà Diệp cười quyến rũ, vừa mới chuẩn bị giới thiệu một chút cho Lăng Phong, thế nhưng tên Lăng Phong này thuận thế ghé mông chen chúc luôn vào bên cạnh Hà Diệp, ngồi sát vào người Hà Diệp!
Thế đã thỏa mãn rồi? Không, cho tới bây giờ trong từ điển của Lăng Phong còn chưa có hai chữ thỏa mãn. Chỉ có được một tấc lại muốn tiến một thước. Tay phải không thành thật gác lên trên vai Hà Diệp, ôm cô! Hắn nhìn Hà Diệp, rất ngọt ngào nói.
- Bà xã, vị này là?
- A, vị này chính là Vương Hàn, đàn anh học cùng đại học của tôi!
Tuy rằng ngoài mặt Hà Diệp làm bộ phối hợp, dường như rất ngọt ngào, nhưng trong lòng cũng đã đem tên Lăng Phong này mắng lên tận trời. Mẹ nó, rõ ràng chiếm tiện nghi của mình mà.
Lúc này, Vương Hàn ngồi ở đối diện Hà Diệp thấy hai người bọn họ thân mật như thế ở trước mặt mình, mặt lập tức tái lại! Miễn cưỡng kìm chế lửa giận trong lòng mình, cố nở một nụ cười chẳng hề thành thật.
- Hà Diệp, vị này là?
- Tôi tự giới thiệu một chút vậy, tôi là ông xã tương lai của Hà Diệp!
Lăng Phong cướp lời nói.
- Ông xã tương lai?
Vì sao Vương Hàn nghe thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên.
- Ha hả, bởi vì chúng tôi đang định sắp tới sẽ đi đăng kí kết hôn. Cho nên hiện tại tôi chính là ông xã tương lai của cô ấy!
Lăng Phong tích cực chủ động như thế, khiến Hà Diệp hận đến mức nghiến răng nghiến lợi. Tôi chỉ cho anh hát vai bạn trai tôi, tên khốn kiếp nhà anh lại dám tự tiện bóp méo kịch bản.
- Hả? Hà Diệp, chuyện lớn như vậy, vì sao không thông báo cho đàn anh một tiếng, cũng để cho tôi có cơ hội chúc mừng hai người chứ!
Vương Hàn làm bộ như rất bình tĩnh nói. Giờ phút này, anh ta cũng có chút nghi ngờ. Đây đại khái có lẽ là thế thân tạm thời mà Hà Diệp kéo tới, muốn cự tuyệt mình mà thôi.
Nhìn bộ dáng ấp úng của Hà Diệp, Lăng Phong nhìn nhìn lại ánh mắt khôn khéo của Vương Hàn! Sợ rằng Hà Diệp sẽ không cầm cự được, lập tức phá hỏng chuyện này! Mà hắn thì lại vô cùng chuyên nghiệp nhập cuộc hát kịch, không muốn ra nữa!
- Chuyện là thế này, Hà Diệp vẫn chưa tuyên bố với bên ngoài. Cho dù là bạn học trước kia, cô ấy cũng không nói! Chỉ là muốn đến lúc đó tạo một niềm vui bất ngờ cho các anh!
- Hả? Chuyện là vậy sao?
Lúc này Vương Hàn đã bình tĩnh lại, rất khôn khéo nhìn chằm chằm vào Hà Diệp, muốn từ trên mặt cô nhìn ra sơ hở nào đó.
Mặt Hà Diệp đỏ lên, diễn viên mình tìm tới vốn là để giúp mình diễn trò, kết quả tới bây giờ, người ta diễn không tệ, mà mình thì lại có chút mất bình tĩnh!
- Đúng, đúng là như vậy!
Hà Diệp thẹn thùng nói.
- Nhìn kìa, vợ tôi lại