Nó cười đứng lại liếc chú Duy một cái giọng nói như nửa đùa nửa thật .
_ Thôi thôi , tươi cái quần gì nữa mà tươi .
Nói xong nó kéo tôi đi về phía mà trước giờ chú không cho tôi vô .
_ Mẹ kiếp đợi anh ăn được em lúc đó em biết tay anh .
Chú Duy tức giận nói lớn tay cầm điện thoại trong túi ra gọi cho ai kia.
Nhưng không ai nghe máy tức giận chỉ có thể nhắn " Bar không đến mất vợ " gửi cho ai kia .
Lúc này Lâm Gia Phong vừa làm xong một cuộc phẫu thuật , mệt mõi nhìn điện thoại .
Hôm nay không gọi cho cô bé của anh không phải vì anh không nhớ cô , mà là anh sợ nghe giọng cô không kiềm được mà chạy về nhà muốn cô .
Tại quán bar âm nhạc lớn đến mức làm tôi đau cả đầu .
_ Tao muốn về nhà .
Tôi nói lớn bên tai nó , nó không đáp lại câu đó mà lại bảo .
_ baby anh trai bên kia ngon ghê .
Nói nó không được tôi quay sang người đàn ông sát khí kế bên .
_ Chú cháu về trước nhờ chú tý đưa nó về nha .
_ Được về cẩn thận nha bé .
Tôi vừa ra khỏi quán bar đi những bước mệt mõi trên đường sau lưng vang đến tiếng còi xe .
Quay người , trên xe là khuôn mặt quen thuộc mà tôi nhớ cả ngày nay.
Bước lại xe mở cửa bước vô chưa kịp nói gì chú đã phóng xe như bay về nhà .
Trước nay chưa từng thấy chú như vậy bao giờ làm tôi có chút sợ .
Tưởng chú sẽ đưa tôi về nhà baba và mama nhưng không chú đưa tôi về nhà chú .
Vừa xuống xe đã bị chú kéo tay đi nhanh vào nhà , vào đến nhà thân ảnh xinh đẹp gợi tình đang cầm ly nước cam.
Thấy tôi chị An Thi tỏ vẻ mất ngờ nhưng rất nhanh đã bày ra bộ mặt nhớ nhung nhìn chú .
_ Nghi em không phải ở nhà anh chị Lâm