_ Quên rồi.
Chú nói một cách phũ không thể nào phũ hơn.
_ Vậy làm phiền anh đưa em đến ngã tư gần nhà anh.
Chị Phương đỏ mặt vì ngại cũng vì tức mà nói vô thức nhìn trên cổ chú , thấy được chỗ đánh dấu của tôi để lại đen mặt không nói gì nữa.
Yêu trai thẳng đó khác mọi người ạ , đúng như ngã tư gần nhà chú đậu xe gần vẻ hè quay người nói với chị Phương làm chị tức giận xuống xe lấy vali đi thẳng một mặt.
_ Ngã tư xuống xe đi , anh phải đưa vợ về nhà rồi.
Chú lái xe đi thêm một khúc đến nhà , lúc này tôi đã ngủ trong xe lúc nào không hay.
Cảm nhận được vòng tay ấm áp ôm mình rất dễ chịu cộng với chiếc giường êm ấm.
_ Ưm chú à.
Cơn buồn ngủ làm tôi không muốn mở mắt , mà chỉ mơ hồ hỏi.
_ Không là chồng em.
Giọng chú khàn đi nghe rất mê người nhất là lúc chú nói mấy câu dụ người với tôi.
_ Chồng nào !.
Chú nghe thế tức giận cắn vành tai tôi.
_ Em có bao nhiêu chồng.
Bị chú cắn tuy không đau nhưng làm tôi giật mình ngồi dậy mở to mắt giận dỗi nhìn chú.
_ Cháu về phòng.
_ Thôi ngủ lại đây đi , phòng anh cũng là phòng em mà vợ.
Chú lộ vẻ mặt làm nũng nhìn tôi đầu cọ cọ ngực tôi , nhìn chú lúc này không khác gì cún con làm nũng với chủ vậy.
_ Không được.
_ Vợ nghe gì không ?
Chú ngước đầu nhìn tôi đôi mắt long lanh , tôi cảm thấy hơi sợ ánh mắt đó.
_ Tiếng tim anh vỡ đó vợ ơi , vợ hết yêu anh rồi đúng không.
_ Vợ chê anh già nên đâu muốn ngủ ở phòng anh.
Tôi nghe chú nói vừa tức lại vừa mắc cười , không ngờ chú nói ra mấy lời đó.
_ Mệt đi ngủ.
Tôi nằm xuống quay lưng lại mặt chú , chú nằm xuống ôm tôi , hôn một cái trên trán tôi.
_ Vợ ngủ ngon.
Sáng sớm ánh sáng chiếu qua khe cửa sổ , tôi được chú kêu dậy để đi học.
Bình thường tôi không ngủ say như thế đâu tại hôm nay được chú ôm nên mới ngủ quên cả thời gian.
_