Cuộc gọi lần thứ 20 tôi gọi cho chú , nhưng chú không nghe máy.
Ở trường tổ chức văn nghệ nên có lẽ tôi không đi đến bệnh viện tìm chú được , muốn gọi nói chú biết một câu cho chú không đợi tôi.
Nhưng lần thứ 20 tôi gọi chú vẫn không ai nghe máy .
_ Tao về đây .
Tôi hơi lo cho chú nên muốn chào tạm biệt lũ bạn để đi tìm chú .
_ Mày mà về là bọn tao giận đấy .
Con bạn trong nhóm tôi thấy tôi đòi về thì nói vẻ mặt giận dữ làm người ta sợ hãi .
_ Đúng đấy tý nữa Đình Lâm cũng đến đó bà mà đi là bọn tôi giận đó .
Con nhỏ Ngọc Nghi đứng chặn cửa lớp nói với tôi , chỉ là giờ đây lòng tôi rất bấp an .
_ Thích không , cua đi rồi né ra cho tao về .
Vừa nói xong thì điện thoại tôi reo lên một tiếng là tin nhắn của chú gửi đến .
* Xin lỗi vợ anh vừa làm xong ca phẫu thuật .*
Thấy được tin nhắn của chú làm tôi yên tâm hơn rất nhiều .
_ Ê con điên mày cười cái gì .
Ngọc Nghi thấy tôi cười thì hỏi , tay kéo tôi đi lại chỗ ngồi mấy đứa kia cũng đi theo .
_ Con Nghi dạo này điên lắm chứ nhìn điện thoại rồi cười một mình .
Tôi nghe thằng bạn trong nhóm nói liếc nó một cái rồi thôi .
Điện thoại lại reo lên là chú gọi tôi , tôi vui vẻ nhấn nghe mặt kệ mấy đứa đang đứng hóng chuyện .
_ Vợ ơi em đến chưa .
Giọng chú đầy mong đợi hỏi tôi qua điện thoại .
_ Xin lỗi ...
Tôi thấy có lỗi với chú rất nhiều nhưng rất lâu rồi tôi không đi chơi với chúng nó .
_ Xin lỗi chú trường cháu hôm nay có lễ hội văn nghệ nên là ...
_ Ừ thế vợ chơi đi hẹn gặp vợ ở nhà .
Giọng chú thay đổi khi nghe tôi nói xong câu đó có vài phần buồn trong đó .
_ Vâng yêu chú , về nhà cháu bù sau được không .
Nghe tôi nói thế giọng cười mê hoặc của chú qua chiếc