_ Chú ...!chú ơi ...!chú ...!chú à chú đâu rồi .
9 giờ tối trời mưa to tôi đang ngủ say bị đánh thức bởi vì tiếng sét bên ngoài trời , trong vô thức tôi gọi chú.
Đáp lại tôi là một sự im lặng đáng sợ , lúc nhỏ tôi rất sợ tiếng sét những lúc như vậy đều có chú bên cạnh.
Tôi tìm điện thoại trong bóng tối cố gắng bỏ nỗi sợ qua một bên.
Vẫn là những con số quen thuộc đó nhưng chả ai nghe máy lạ thật chú đâu rồi.
Tôi gọi nhiều lần vẫn không ai bắt máy nên tôi đã gọi cho chú Duy , tiếng chuông kết nối đầu dây bên kiêu reo thật lâu sao giọng nói ngáy ngủ vang lên .
_ Alo , sao đấy , biết giờ là mấy giờ không định không cho người ta ngủ à .
_ Chú là con.
Nghe giọng run sợ của tôi chú Duy tỉnh ngủ vọi vàng hỏi .
_ Giai Nghi đó hả sao đấy bé.
giọng hỏi chú Duy đầy lo sợ .
_ Chú Duy ơi hic ...!hic chú bé đâu mất rồi..
Tôi bật khóc , tôi sợ chú xảy ra chuyện gì đó , thật sự rất sợ .
_ Cháu bình tĩnh thằng Phong nó đi công tác thôi mà ngày mốt sẽ về thôi .
Chú đi công tác mà không cho tôi biết quá đáng .
_ Đi lúc nào thế ạ.
giọng nói đầy bi thương của tôi làm chú Duy sợ hãi .
_ Lúc chiều ...!lúc bé đang ngủ đấy.
Đúng thật là có phải là chú không thương tôi nữa không, đi công tác cũng không nói cho tôi biết .
Có lẽ tôi thích chú đến nỗi mỗi giây mỗi phút luôn nghĩ về chú.
Cho đến lúc đến trường .
_ Nghi ny bà lên trang nhất kìa , với con gái cưng của An thị đấy .
_ Chú bà lên trang nhất kìa ...vv
what mấy đứa này đang nói gì vậy , sao lại như vậy được .
_ Xem này hzzz .
"Vị bác sĩ thiên tài con trai cưng của Lâm phu nhân sẽ đính hôn với đại tiểu thư của An thị ."
Đại tiểu thư của An thị An Thi là chị của An Kỳ cô ấy là thanh mai trúc mã của chú, hóa ra đây mới là mục đích chú đi công tác.
Hóa ra người chú thích là An Thi .
Tại biệt thư của chú .
lúc tôi về đã thấy chú ngồi trên ghế thấy tôi chú tỏ vẻ xin