Lão Tô sau khi đỡ đau lòng, liền bắt đầu dạy dỗ tiểu đồ đệ.
“Đồ đệ à, con nhất định phải nhớ kỹ lời ta nói, những việc không nên quản thì đừng quản, những chuyện nhất định phải quản thì cũng nhất định phải lấy tiền thù lao.
Đây không phải là ta tham tiền, mà là bởi vì tiền tài có thể tiêu trừ tai ương, tiêu trừ không chỉ là tiêu trừ tai ương của người thuê chúng ta, mà còn là tiêu trừ tai ương của cả chúng ta”Lão Tô tận tình giảng giải cho đồ đệ, ông chỉ có mỗi một mình tiểu đồ đệ, tố chất lại tốt như vậy, Chính ông là người đã dẫn dắt cô vào nghề thầy Phong Thủy, vì vậy ông phải giải thích rõ những đạo lí này cho cô.
Tô Khả Khả gật đầu lia lịa, “Siêu phụ à người yên tâm, con đều biết rồi”“Con biết cái mông! Con xem con ngốc như vậy, siu phụ có thể yên tâm sao? Cái quyển《 kham dư kim quỹ 》kia, ta năm đó chỉ dùng ba ngày là xem xong rồi, con lại dùng tận năm ngày! Con nói con có ngốc không hả?Còn cả vẽ bùa, ta năm đó có 4 tuổi ,trong vòng chưa đầy một ngày, ta đã vẽ thành công lá bùa đầu tiên, còn con phải dùng đến tận 3 ngày, còn lớn hơn 1 tuổi so với ta năm đó! "Lão Tô kích động đến nỗi nói bắn ra cả nước bọt, nhưng mà hai mắt lại sáng rực lên, điều đó hoàn toàn không phải là vẻ mặt của sự thất vọng.
Tô Khả Khả bị ông nói không biết giấu mặt đi đâu, cảm thấy hổ thẹn mà cúi đầu xuống, “Sư phụ, cần cù bù thông minh, sau này con sẽ nỗ lực hơn nữa, chăm chỉ học tập.
”Lão Tô từ trong khoang mũi phát ra một tiếng "ừm", "Thật tốt khi con biết được con khờ khạo đến mức nào, tuy con chính thức xuất sư rồi ,nhưng những thứ cần học con vẫn phải tiếp tục học.
Đi ngủ trước đi đã.
" Sáng mai còn kịp dậy thu dọn đồ đạc"“Thầy à, con còn có chuyện muốn bàn bạc với người ”Tô Khả Khả vẫn đang do dự muốn nói ra chuyện ông chú nhỏ kia cho mình mình đi họcCô tưởng sẽ bị mắng một trận, nhưng lần này, thầy lại trầm