Chỉ dựa vào trang điểm và trang phục, đem một bạn nhỏ mười lăm, mười sáu tuổi biến thành một nữ vệ sĩ, Johan cảm thán, cái này thật sự là thử thách năng lực của hắn.“Em năm nay mười tám tuổi rồi.” Tô Khả Khả vội vàng sửa lại cho đúng.“Cô ấy là trẻ vị thành niên.” Tần Mặc Sâm nhàn nhạt nói.Một giọng điệu, không nhanh không chậm, nhưng lại cùng lúc mở miệng.Ánh mắt băn khoăn của Johan nhìn quanh hai người một vòng, cuối cùng dừng lại trên gương mặt nhỏ nhắn có thể nặn ra nước của Tô Khả Khả, cười cười:“Đúng không, vậy gương mặt này cũng thật là trẻ a.
Chờ gương mặt này hoàn toàn trưởng thành, chắc sẽ là một tiểu mỹ nhân.”Tô Khả Khả nghe được lời này thì rất vui.Trước kia sư phụ nói cô dù có trưởng thành, cũng chính là mặt bánh bao nhỏ biến thành mặt bánh bao lớn, nhưng người này lại nói cô về sau sẽ trở thành người đẹp?Hi hi, người này nói chắc là đáng tin hơn so với lời sư phụ nói, rốt cuộc người nhà chính là như vậy, mắt nhìn chắc chắn đúng.Tần Mặc Sâm thấy cô nhóc trộm cười, vỗ vỗ đầu cô:“Đi qua đó ngồi, đợi chút nữa Johan sẽ vẽ vài thứ kỳ lạ trên mặt con, con đừng quậy, một lát là được.”Johan vui vẻ.
Ít thứ kỳ lạ?Một người ít cười nói như Tần tứ gia từ khi nào lại trở nên hài hước như vậy?Còn có, thái độ của Tần tứ gia đối với cô bé này...Đây là nuôi con gái, hay là nuôi...!người yên nhỏ đây?Khó trách lại muốn tới nơi này của hắn, hắn từ trước đến nay đều kín miệng, mặc kệ ở trong này gặp được bất cứ sự việc gì đều không nói bậy ra ngoài.Johan đánh giá mặt của Tô Khả Khả, tự hỏi làm như thế nào xuống tay được.Tô Khả Khả cũng đánh giá lại hắn:“Ngài là chủ ở đây ạ?” Dừng một chút:“Ngài lớn lên không giống người nước ngoài, nhưng rất tuấn tú.”Tuy rằng ngẫu nhiên sẽ có chút mền nhẹ hoặc có chút cử chỉ có chút gian, âm thanh cũng có chút mỏng, nhưng người này cao một mét tám mấy, ăn mặc rất thời thượng, lớn lên cũng rất tinh xảo, vẫn là một anh chàng đẹp trai.Nhưng Tô Khả Khả không biết răng, cái vẻ tinh xảo này thật ra là do trang điểm mà có.Johan ha ha nở nụ cười: “Tôi là ông chủ kiêm luôn nhà thiết kế.
Tôi đúng không phải người nước ngoài, nhưng tôi đi du học nước ngoài khi mười tám tuổi, để thuận tiện, liền lấy tên nước ngoài, sau này...”Hắn nhìn Tần Mặc Sâm: “Sau này bị Tần tứ gia dụ tới đây.
Tôi cũng có tên tiếng Trung, nhưng mà tuổi trẻ tham gia các cuộc thi thiết kế, lấy tên Johan, cho nên mọi người đều gọi tôi là nhà thiết kế Johan.”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -- dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên“Cô bé ngoan, tôi muốn bắt đầu làm, trong quá trình này, em đừng động đậy.”Tô Khả Khả gật đầu.Johan mang tới một ít chai lọ còn có các loại cọ trang điểm cao cấp, bày ra đầy một bàn.Lúc hắn ở trên mặt Tô Khả Khả tô vẽ, Tô Khả Khả liền nhìn vào gương trước mặt.Mặt cô dần dần thay đổi, đôi mắt không còn lớn như vậy, trở nên có chút hẹp dài, lông mày bị vẽ thêm thô hơn, hơn nữa mi còn hơi nhướng lên, Tô Khả Khả lập tức cảm thấy mình đẹp trai hơn rất nhiều.“Người này mặt tròn quá đáng yêu, ta hiện tại muốn đêm nó sửa thành hình quả trứng, phần bánh từ xương gò má đến cằm, lại dùng thêm phấn màu tối hơn đánh khối một chút, như vậy có thể nhìn mặt dài hơn, đương nhiên, không phải là thật sự kéo dài ra, chỉ là nhìn như dài ra mà thôi.”Tô Khả Khả: “À à, được.”“Khuôn môi của em rất đẹp, lại còn nhỏ, hơn nữa màu môi hồng tự nhiên, giống như một quả anh đào, cho nên tôi muốn sửa sửa một chút dáng môi của em, đem môi trên biến thành vòm nông và rộng một chút.”Tô Khả Khả: “Dạ dạ.”Tần Mặc Sâm cúi đầu xem tin tức kinh tế tài chính trên điện thoại, lúc này lại đột nhiên ngẩn đầu nhìn qua gáy của cô nhóc:“Nhóc à, con không cần trả lời lại hắn.
Johan cũng không cần con trả lời lại.”Johan nở nụ cười:“Ai da, Tứ gia,ngài từ đâu đào được cô nhóc này vậy, quá đáng yêu rồi đó, tôi cũng muốn nhận nuôi một đứa.”Rất nhiều nhà thiết kế đều có chung một căn bệnh, lúc làm việc thích lầm bầm một mình, không phải thật sự muốn khách trả lời lại hắn.Johan chính mình cũng không nghĩ tới, hắn nói một câu, cô bé này liền trả lời một câu, thật sự rất đáng yêu.Tô Khả Khả thầm nghĩ: Tại sao lại nói cô đáng yêu, cô bình thường rất dữ, quỷ trong thôn Đào Hoa đều sợ cô.Tần Mặc Sâm liếc Johan một cái, tiếp tục cúi đầu