Ngụy Chính Thần mang cô gái nhỏ đến phòng làm việc trên tầng cao nhất của mình.
Hắn sai người mang đồ ăn vặt và một ít tạp chí truyện tranh thú vị tới, để tránh cho Tiêu Điểm Điềm ở một mình sẽ nhàm chán.
- Wow, anh chuẩn bị cái này lúc nào vậy? - Từ lúc em nói muốn đến công ty, tôi đã bảo thư kí chuẩn bị.
Toàn là đồ ăn vặt và các loại sách truyện em thích đấy, nếu em nhàm chán thì có thể dùng máy tính của tôi chơi game nữa.
Tiêu Điểm Điềm nhìn máy tính xách tay trên bàn làm việc của hắn, thường thì trong đó sẽ có rất nhiều tài liệu cơ mật, cứ thế mang ra cho cô chơi trò chơi có ổn không thế? Nhưng mà điều này chứng tỏ là hắn tin tưởng cô nha, cho nên Tiêu Điểm Điềm rất vui vẻ đồng ý.
- Mật khẩu là sinh nhật của tôi kết hợp với sinh nhật của em.
Tiêu Điểm Điềm còn chưa hỏi, Ngụy Chính Thần đã nói ra mật khẩu.
Hắn lấy ra một tập tài liệu, sau đó đi qua hôn lên trán cô gái nhỏ một cái, cuối cùng mới nói lời tạm biệt.
- Ngoan ngoãn ở trong phòng đợi tôi.
Tiêu Điểm Điềm nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, hơi bĩu môi, lúc nào cũng coi cô như trẻ con vậy.
Nhưng mà phần cứng chiều này chính là điều khiến cô không thể rời khỏi hắn.
Trên đời này, nếu nói người đàn ông nào yêu cô nhất, vậy thì nhất định chỉ có hắn mà thôi.
* * * Bởi vì còn có người đang đợi hắn, cho nên hôm nay cuộc họp diễn ra vô cùng nhanh chóng.
Giám đốc bộ phận bán hàng báo cáo hơi dài dòng một chút đã thấy chủ tịch liếc qua, thần sắc lạnh lẽo nói một câu.
- Mỗi người chỉ có năm phút báo cáo, nói trực tiếp vào trọng tâm, đừng làm phí thời gian của tôi.
Thế là tất cả những vị quản lý cấp cao vội vàng cắt hết những phần lan man khác, dùng hết tốc độ báo cáo thật nhanh trong vòng năm phút.
Hết phần mình, ai cũng ngồi thở hổn hển, cảm thấy khát khô cả cổ.
Mọi người liếc nhìn nhau, hôm nay chủ tịch làm sao thế? Ngụy Chính Thần chẳng bận tâm đến