Bữa tiệc được tổ chức tại tầng cao nhất của khách sạn Hoàng Gia trực thuộc tập đoàn Ngụy thị.
Nghe cái tên thôi là đủ biết mức độ xa hoa của nơi này.
Tầng cao nhất là một không gian rộng tới năm nghìn mét vuông, được thiết kế nửa ngoài trời.
Tức là trên đỉnh đầu mỗi người không phải trần nhà, mà là một lớp cửa kính chống đạn trong suốt.
Người ở phía dưới có thể rõ ràng trông thấy bầu trời đầy sao, mang đến cảm giác tự do tự tại và không bị gò bó.
Tầng cao nhất này cũng chỉ mở ra để phục vụ cho các buổi tiệc cao cấp của Ngụy thị, từ trước tới nay chưa có thế lực nào được hưởng đặc quyền bao giờ.
Hôm nay cuối cùng nó cũng có thể được khai trương rồi.
Từ 7h tối, khách khứa đã đến đông nườm nượp.
Ai nấy ăn mặc sang trọng, cử chỉ thần thái đều toát lên vẻ quý phái.
Hoa tươi được trang trí ở khắp mọi nơi, hương hoa thơm ngát tràn ngập không gian.
Mái vòm trên đỉnh đầu được mở ra một nửa, khiến gió đêm mát mẻ thỏa thích ùa vào, không quá mãnh liệt nhưng cũng đủ để người ta cảm thấy thư thái.
Khách mời có thể dễ dàng thấy được vô số vệ sĩ áo đen đứng ở các vị trí khác nhau.
Người nào cũng là thân thể vạm vỡ và sắc mặt lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ mang theo một chút hung ác khiến bọn họ nhận ra đây không phải những vệ sĩ thông thường.
Liếc mắt nhìn qua một lượt, ai nấy đều phải kinh ngạc trong lòng, bởi lẽ không có vị khách nào mà không phải là thân phận hiển hách.
Có những người là truyền kỳ trong thương giới, có người lại là quan chức cao cấp trong chính phủ, kể cả quân đội hay những vị đại lão đậm chất hắc đạo cũng không phải là hiếm gặp.
Không ai dám tùy tiện bắt chuyện, tất cả đều dõi mắt nhìn về phía trung tâm.
Ở chính giữa là một sân khấu rộng lớn được kê cao hơn mặt đất xung quanh khoảng một mét.
Tầm nhìn thoáng đãng không có vật cản gì, khiến người ta tò mò không biết liệu chủ nhân của bữa tiệc này sẽ xuất hiện như thế nào.
Đến đúng tám giờ, khi mà toàn bộ khách khứa đã đến đông đủ, an ninh được thắt chặt đến mức cao nhất, một loạt vệ sĩ áo đen đột nhiên vây quanh sân khấu một vòng, nhân viên phục vụ nhắc nhở khách khứa lùi về phía sau.
Mọi người không hiểu ra sao, cho đến khi nghe thấy tiếng trực thăng phát ra từ trên đỉnh đầu.
Chẳng lẽ là...
Tất cả đều có chung một câu hỏi, mà câu trả lời cũng đã hiển hiện ngay trước mắt.
Một chiếc cầu thang nối liền mặt đất với thân máy bay, thoạt nhìn trông giống như thang trời, khiến cho ai nấy đều cảm thấy choáng ngợp.
Từ trên máy bay, thân ảnh hai người dần dần xuất hiện.
Ánh sáng tập trung hết về phía ấy, chào đón sự xuất hiện của chủ nhân bữa tiệc.
Người đàn ông cao lớn ôm lấy eo của cô gái bên cạnh, cả hai đều không có vẻ gì là sợ hãi hay mất thăng bằng.
Bọn họ thành thơi đi xuống sân khấu trong ánh mắt ngưỡng mộ của hàng trăm người.
Từ trước đến giờ, có thể nói đây là màn xuất hiện hoành tráng nhất cũng như phô trương nhất trong giới thượng lưu.
Đến khi Ngụy Chính Thần và Tiêu Điểm Điềm đã hoàn toàn đặt chân xuống mặt đất, tất cả mọi người vẫn chưa kịp hoàn hồn.
Trong đám đông, có một cô gái ăn mặc rất diễm lệ, hoàn toàn không phù hợp với phong cách trang trọng và tao nhã của yến hội này.
Cô ta đang khoác tay một cậu thanh niên, nhưng ánh mắt lại không hề rời khỏi người đàn ông đang đứng chính giữa sân khấu.
Người này không phải ai khác, mà chính là Tiêu Ngọc Lan.
Lúc này cô ta cũng như những người khác, đối với màn xuất hiện này cũng ngạc nhiên tới tột độ.
Không cần phải suy đoán nhiều, người đàn ông vừa bước xuống khỏi máy bay kia, chắc chắn chính là chủ nhân của bữa tiệc này, cũng là chủ tịch của tập đoàn Ngụy thị.
Trên sân khấu, Ngụy Chính Thần ôm eo Tiêu Điềm Điềm, ung dung nhận lấy sự chú ý từ hàng trăm người.
Trong mắt hắn, những vị khách mời