Buổi tối ngày thứ hai im ắng hơn ngày đầu tiên, không còn những tiếng động kỳ quái, bên ngoài cửa cũng không có những cái bóng thập thò, tiếng côn trùng nhẹ nhàng kêu như một bài hát ru,mọi người bên trong phòng nghỉ đều rất nhanh mà chìm vào giấc ngủ say.
Dãy nhà nghỉ gian phòng cách nhà vệ sinh chỉ cài bước chân, bên trong gian phòng có hai người đang trong giấc ngủ thì cô gái trong phòng bỗng nhiên mở bừng mắt ra, một tay cô ôm bụng, khuôn mặt vì khó chịu mà trở nên nhăn nhó.
Xu nhìn Lat đang ngủ bên cạnh mình thì thấy khó xử, cô không biết vì sao bụng mình lại đau quằn quại như thế này, nhưng cô thật sự không thể nhịn nữa rồi, nếu bây giờ muốn ra cửa thì cô phải đi ngang qua người cậu ta, một nữa cô sợ đánh thức cậu ta dậy lúc đó sẽ có chút ngại ngùng vì dù sao hai người cũng chỉ là bạn bè hợp tác với nhau, một nữa cô lại sợ hãi muốn có người đi cùng mình đến nhà vệ sinh.
Xu đưa mắt lên nhìn lên cửa, nhưng hôm nay thật sự rất yên tĩnh không nghe thấy tiếng động gì bên ngoài cũng chẳng thấy những cái bóng đen hôm qua đâu cả, cô vui mừng mà thầm cảm thấy may mắn, có lẽ hôm nay những con quái vật kỳ lạ đó đã không đến đây, nếu như đã không có chúng thì cô có thể đi một mình cũng được, gian phòng này cách nhà vệ sinh thực sự rất gần.
Cô nhẹ nhàng bước qua người Lat, khẽ hé cửa nhìn ra bên ngoài, trong bóng tối mờ ảo chỉ có âm thanh của gió cùng với tiếng lá cây xào xạc, xung quanh cả dãy phòng đều không có thứ gì kỳ lạ cả, Xu nhẹ tay nhẹ chân đi ra ngoài phòng rồi kéo cửa lại, sau đó cô chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh.
Ngồi trong một gian phòng của nhà vệ sinh, Xu nghe thấy tiếng mở cửa sau đó lại đóng cửa, tiếng bước chân nhịp nhàng như có người nào đó đang đi vào nhà vệ sinh, cô nín thở vội vàng đứng dậy, nép mình vào góc phía sau cánh cửa của gian phòng vệ sinh.
Cửa của nhà vệ sinh không phải cửa kéo giống như cửa phòng nghỉ mà nó giống như cửa bình thường có thể đẩy ra hoặc đẩy vào, khi đi vào nhà vệ sinh Xu đã chọn gian phòng vệ sinh ở giữa, từ cửa bước vào gian phòng này khoảng năm bước chân.
Bịch, bịch, bịch.
Từng tiếng từng tiếng bước chân nặng nề vang lên, càng lúc càng gần, mồ hôi trên người cô cũng tuôn ra từng chút, đến khi không còn nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài nữa thì cô biết thứ bên ngoài đó đã dừng lại ở trước gian phòng của cô.
Nước mắt của cô ứa ra, cơ thể run rẩy, nổi sợ lấn át cả tâm trí, Xu cố gắng kìm nén tiếng nức nở sắp phát ra từ trong cổ họng, trong lòng thầm cầu nguyện thứ bên ngoia2 không phát hiện ra cô, ánh mắt nhìn chăm chăm cánh cửa như muốn xuyên qua bên ngoài để có thể nhìn tình cảnh bên ngoài, cô sợ hãi chỉ cần mình không chú ý thì cánh cửa sẽ bị mở ra.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, tiếng bước chân lại tiếp tục vang lên, từng bước từng bước nhỏ dần, giống như nó đã bỏ đi, ra khỏi nhà vệ sinh rồi.
Xu nghe thấy tiếng bước chân đã hoàn toàn biến mất liền không khỏi thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm, cô ngã khụy xuống khuôn mặt trắng bệch hơi hơi lấy lại được chút hồng hào, lúc này trong lòng cô thầm cảm thấy may mắn, có lẽ là cô đã nghĩ quá nhiều chắc là có ai đó đi vào nhà vệ sinh sau khi giải quyết xong liền rời đi, chắc là cô đã tự hù dọa chính mình.
Trong lúc cô tự an ủi lấy mình thì trên đỉnh đầu của cô vang lên tiếng cười vui vẻ, sau đó rất nhiều giọng nói âm trầm vang lên.
“Tìm thấy rồi, tìm thấy rồi, tìm thấy rồi.”
“Hí, hí, hí, chơi thật vui, chơi thật vui.”
“ĐI thôi, đi thôi, đi thôi.”
“Chúng ta đến kia chơi tiếp thôi.”
Có vẻ khi nãy bọn chúng chỉ đang chơi đùa cùng cô, nhưng chúng không để cô vui vẻ được lâu thì liền bắt đầu tinh nghịch mà cười ầm lên.
Xu run rẩy từ từ ngẩng đầu nhìn lên trên, sau khi nhìn thấy những thứ trên đầu liền không khỏi sợ hãi hét ầm lên, cô dùng cả tay cả chân lùi về phía sau đến khi không còn chỗ để lùi nữa thì ôm lấy đầu mình “Không, không, không, tránh ra, tránh ra, đừng đến gần tao, đừng đến gần tao.”
Những thứ mà cô nhìn thấy chính là những cái bóng đen, chúng nó không có hình dạng cụ thể, mỗi khi chúng nói chuyện ở ở giữa cái bóng sẽ có một lỗ thủng lớn nhìn vào giống như một cái chậu máu màu điên cực kỳ khủng khiếp, từng dòng chảy màu đen từ trong lỗ thủng chảy xuống, rớt trên nền gỗ từng bệch từng bệch.
Rầm, rầm, rầm, bên ngoài cửa chúng nó dùng lực đập mạnh vào cánh cửa, những tiếng đập như muốn tra tấn người bên trong cửa, khiến cho cô ấy gần như sợ hãi đến phát điên.
“Đừng, đừng mà, làm ơn, làm ơn đi đi, tha cho tôi đi.” Xu run gãy ôm lấy cả người co rút càng sau vào trong góc phòng giống như muốn khảm cả người vào trong góc.
“Hí, hí, hí...” Tiếng cười vang vọng khắp nhà vệ sinh, khi nghe cô cầu xin chúng nó càng thêm vui vẻ mà cười gằn lên càng tiếp tục đập mạnh vào cửa.
Những cú đập mạnh bạo khiến cánh cửa lung lây, cuối cùng không chịu nỗi nữa mà bung hết đinh ốc ra, thứ bên ngoài dường như nghe