Mạn Nhu Nhu hiểu là Uyển Thư nói rất đúng với tình hình hiện tại của mình , nếu như không gặp cái tên khốn kiếp ỷ thế hiếp người kia thì cô thật sự nghèo , nhưng bây giờ cô là người có tiền rồi không sài hợp lý thì làm sao cảm thấy xứng đáng với bản thân được chứ.
Mạn Nhu Nhu vờ như căm tức đáp lời.
--- Cậu không có mình được ước mơ à ? Mình chỉ muốn hỏi một chút còn không được hay sao ? Rồi bây giờ cậu có nói cho mình biết hay không ? ----
Thấy cô có ý hỏi như thế thì Uyển Thư liền nghiêm túc đáp lời.
---- Những ngôi nhà mà mình vừa giới thiệu cho cậu là của một tập đoàn mô giới rất uy tín , nơi đó tuy vắng người hơn ở trung tâm thành phố như giá hơi đắt nhưng đặc biệt là an ninh rất tốt phù hợp những những người có thu nhập tầm trung sử dụng !---
Nói xong Uyển Thư chuyển địa chỉ là thông tin liên lạc qua cho Nhu Nhu , cô xem xong cảm thấy cách đây chỉ vài cây số nên củng vừa ý nên cười vui vẽ nói.
--- Uyển Thư ! Mình ra ngoài một lác chiều mình mua lẩu và rượu về chúng ta cùng uống để chúc mừng mình tìm được công việc được không ?----.
Uyển Thư cảm thấy điều này rất bình thường nên đáp.
--- Được ! Có cần gì thì gọi mình !----
Nhu Nhu đáp.
--- Được ! Mình đi đây !----
Nói xong Mạn Nhu Nhu liền bước ra khỏi căn phòng và rơi đi , khi cô tìm đến vị trí ngôi nhà mình cần mua thì trời củng đã về ban trưa nhưng không khí hôm nay có chút mát mẽ.
Thấy cô bước đến thì một hướng dẫn viên liền mở lời.
--- Xin chào ! Chị có phải là cô Mạn Nhu Nhu yêu cầu muốn xem nhà hay không ạ ?---
Nhu Nhu liền lễ phép đáp.
--- Dạ vâng ! Chị có thể cho tôi xem vị trí nhà được không ?----
Cô gái liền cười lễ phép đáp.
--- Được ! Mời đi theo tôi !---
Nói xong thì thì cô gái kia liền dẫn đường đi phía trước , một lác sau xuất hiện trước mắt cô là một dãy nhà đông đúc được ngăn cách bằng bước tường khá lớn đầy riêng tư.
Theo cô ước tính thì mỗi căn nhà tầm sáu trăm mét vuông xung quanh được ngăn cánh bằng bốn