Suy nghĩ một hồi lâu Nhu Nhu nhanh chóng đi mua một chút đồ ăn rồi liền đem về căn nhà quen thuộc kia mà cô với Uyển Thư hay ở.
Về đến căn phòng ấy Mạn Nhu Nhu bắt tay vào bếp bỡi vì mặt trời củng đã xuống núi màn đêm dần bao phủ cả không gian.
Mạn Nhu Nhu nhanh chóng bắt tay vào công việc nấu nướng của mình một cách nghiêm túc , thời gian lại trôi qua thêm một lác lâu khi cô chuẩn bị xong thức ăn thì bầu trời củng đã về đêm tối không khí có một chút mát mẽ.
Mạn Nhu Nhu thở phào một hơi liền tháo chiếc tạp dày mà đi vào nhà tắm và nhẹ nhàng khép cửa lại.
Thời gian lại trôi thêm một lúc lâu , khi cô bước ra thì khoắc trên mình một chiếc áo thun rộng che đi đường cong quyến rủ kia của mình , và một chiếc quần bò ôm sát cơ thể trông khá đơn giãn.
Sở dĩ cô ăn mặt như thế là bản thân hiểu rõ một lác nữa mình phải về nhà của hắn nên mới làm thế , Nhu Nhu bước ra ngồi lên chiếc sofa xem điện thoại một lác thì chợt nghe có tiếng mở cửa vang lên.
Mạn Nhu Nhu không cần suy nghĩ củng đón ra được người biết mật khẩu căn phòng này ngoài cô không phải Uyển Thư thì còn ai vào đây chứ.
Thấy Uyển Thư vui vẻ tươi cười bước vào thì Nhu Nhu liền vội nói.
-----Uyển Thư ! Cậu mau tới dùng bữa tối với mình không khéo thức ăn nguội mất !---
Nói xong Nhu Nhu liền nhanh chóng đi tới ngồi trên xuống chiếc ghế cạnh bàn ăn mà nhìn về hướng Uyển Thư như mong chờ.
Uyển Thư thấy thế củng cười nhẹ một cái liền nhanh chóng ngồi xuống vị trí của mình , hai người cũng không ngại ngùng gì mà nhanh chóng động đũa gấp thức ăn.
Ăn được một lác lâu Nhu Nhu liền hướng ánh mắt tươi cười về phía Uyển Thư nói.
---- Dạo này việc kinh doanh của cậu như thế nào ? Có gì khó khăn cần mình giúp không ?----
Uyển Thư nghe thấy lời quan tâm từ bạn của mình liền cười vui vẽ đáp lời.
----- Không có , dạo này cửa hàng của mình làm ăn rất thuận lời không có gì khó khăn cả ! À mà cậu có chuyện gì cần hỏi mình hay sao ? Nếu không ngại thì nói ra thử xem mình có giúp được gì không ?-----
Nhu Nhu nhanh