Lâm phu nhân luôn tò mò về truyện Sở Ấu Cơ đang sáng tác, nhưng vì tôn trọng quyền riêng tư của Sở Ấu Cơ nên chưa từng tham gia quá sâu, nghe Chu Tiểu Kiều nói vậy, liền nói, "Chu lão sư mau ngồi."
Chu Tiểu Kiều là người tuệ căn hơn người, đương nhiên phát hiện ra, lập tức chuyển đề tài, một mặt nịnh hót, một mặt khác nói chuyện rất có hàm ý, một già một trẻ, cách nhau 32 tuổi, nhưng trò chuyện thật vui vẻ.
Sở Ấu Cơ yên lặng ngồi một bên, hai người kia nói đến chỗ cao hứng, nàng cũng vui vẻ cười theo.
Chu Tiểu Kiều bỗng quay đầu nhìn nàng, "Ấu Cơ, cũng nên mời lão sư tham quan thư phòng của em chứ ?"
Lâm phu nhân đứng lên, "Tối hôm nay nấu hơi nhiều, một mình a Xuân sợ là không làm hết, tôi đi giúp nàng một tay." Dành cho 2 người không gian riêng tư.
Đi vào thư phòng tao nhã, đầu ngón tay Chu Tiểu Kiều lướt qua từng bút treo trên giá, quay đầu nhìn chăm chú Sở Ấu Cơ.
"Ấu Cơ ?"
Sở Ấu Cơ chớp mi một cái, "Hả ?"
"Nếu như không có Cung Thanh Hạ, kiếp này em sẽ chọn tôi chứ ?" Ánh mắt ánh lên sóng nước dịu dàng.
"Nhưng Thanh Hạ tỷ tỷ ......" Muốn nói giả thiết của Chu Tiểu Kiều không có thật.
"Vì lẽ đó," Chu Tiểu Kiều không để cho Sở Ấu Cơ nói hết câu, cắt lời nàng, "Em sẽ chọn tôi phải không ?"
Sở Ấu Cơ ngoác miệng lè lưỡi, "............" Chưa từng nghĩ tới vấn đề này....
"Em sẽ không nông cạn đến nỗi yêu vẻ bề ngoài của một người chứ ?" Chu Tiểu Kiều đi tới trước bàn, ngồi xuống, lấy một chiếc bút lông trong ống đựng bút, trải ra một tờ giấy, viết xuống 2 chữ 'Linh hồn', lại nói, "Em có chắc chắn rằng trong cơ thể của Cung Thanh Hạ là Trường Ninh hay không ? Hay là Cung Thanh Hạ cùng Trường Ninh hoàn toàn không liên quan."
Sở Ấu Cơ, "......."
Chu Tiểu Kiều cầm tờ giấy lên nhìn chốc lát, đứng lên, "Cung Thanh Hạ lớn lên ở Châu Âu, tiếp nhận nền giáo dục phương tây, căn bản chính là người chuối tiêu*, nàng chỉ là có dung mạo giống Trường Ninh, vừa vặn lại được phụ thân đặt nhũ danh là 'Cung Phấn' mà thôi," khi đang nói chuyện đi tới trước mặt Sở Ấu Cơ, đưa tay vỗ lên vai nàng, "Tranh thủ dịp nghỉ này, em cẩn thận nghĩ lại lời tôi nói."
(Chú thích: Người chuối tiêu*: là từ nóng mang tính chất phân biệt chủng tộc, ban đầu dùng để ám chỉ những người TQ sinh ra ở nước ngoài, mặc dù vẫn là tóc đen da vàng, không nói được tiếng Trung(hoặc không sõi) nhưng lại nói tiếng Anh rất chuẩn, họ bị ảnh hưởng bởi nền giáo dục nước ngoài từ nhỏ, vì vậy cách suy nghĩ của họ hoàn toàn đã bị tây hóa, khác với người TQ nhập cư nước ngoài.)
Hai ngày sau.
Lời nói của Chu Tiểu Kiều vẫn còn văng vẳng bên tai, Sở Ấu Cơ thường xuyên thất thần.
Lâm phu nhân cũng nhận ra cháu gái khác thường, "Ấu Ấu, thân thể cháu không thoải mái sao ?"
"Không, không có a." Sở Ấu Cơ lấy lại tinh thần, liên tục xua tay, càng như vậy lại như giấu đầu lòi đuôi.
"Không phải bà ngoại muốn can thiệp việc sáng tác của cháu, nhưng cháu cũng nên nghỉ ngươi 1 thời gian, cho mình thư thái một chút, sao có thể 1 năm 365 ngày, ngày nào cũng viết chứ ?" Cho rằng cháu gái lao lực quá độ.
Đang nói, điện thoại phòng khách vang lên, Lâm phu nhân đi tới nhận điện thoại, "Là Gia Nghi à ? Cái gì ? Không có a, Thanh Hạ không ở nhà tôi, được, cô chờ tôi một chút, để tôi đi hỏi Ấu Ấu."
Sở Ấu Cơ không biết xảy ra chuyện gì, theo bản năng đứng lên, "Thanh Hạ tỷ tỷ làm sao vậy ?"
"Cung bá mẫu hỏi cháu có biết Cung Thanh Hạ ở đâu hay không ?"
Sở Ấu Cơ suy nghĩ một chút, "Không biết a," Chẳng lẽ ......... Không, không, tỷ tỷ tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.........
Lâm phu nhân uyển chuyển trả lời Cung mẫu, bên kia hỏi thăm vài câu rồi gác máy, Lâm phu nhân thả điện thoại xuống, "Nói là tối hôm qua còn ở nhà, sáng hôm nay ra ngoài, đến giờ vẫn chưa về, điện thoại thì tắt máy."
Sở Ấu Cơ dùng điện thoại của mình gọi cho Cung Thanh Hạ, vẫn đang tắt máy, tim như có ai bóp chặt, Tỷ tỷ.............
Đang nghĩ gọi điện hỏi Cổ Lệ Tiệp, bên kia đã gọi điện đến, "Ấu Ấu, xin lỗi, là tôi thất trách, mất dấu Bạo Quân rồi."
Tim Sở Ấu Cơ như nhấc đến cổ họng, "Mất dấu ở đâu ?"
Cổ Lệ Tiệp thở dài, "Ở trên đường."
"........."
......................... Nói như vậy thì khác gì không nói ?
"Kỹ thuật lái xe của tài xế taxi khó có thể theo kịp bóng lưng Cung Thanh Hạ," Cổ Lệ Tiệp bất đắc dĩ nói, "Nàng hiện tại đã an toàn đến Amsterdam - Hà Lan -------- tôi dò hỏi 2 thư kí của nàng mới biết được, một tuần trước nàng đã đặt vé máy bay đi Hà Lan rồi, thực sự là chuẩn bị kĩ càng."
Hóa ra là đi nghỉ ngơi .........
Sở Ấu Cơ thở ra một hơi, "Chỉ cần Thanh Hạ tỷ tỷ an toàn là được rồi."
"Cả em cũng nói như vậy, vừa nãy tôi xin chỉ thị của Diêu Nhữ Ninh, nàng cũng không muốn cho tôi can thiệp."
Sở Ấu Cơ cười, "Thanh Hạ tỷ tỷ làm việc với cường độ rất cao, cũng nên nghỉ ngơi một chút." Biết Cung Thanh Hạ chưa từng nghỉ phép lần nào.
Lâm phu nhân ở một bên lắc