Ồ ? Nữ nhân thanh tú đứng bên cạnh Chu Tiểu Kiều ..... là Cổ Lệ Tiệp ?
Miệng Sở Ấu Cơ chu thành vòng tròn, kinh ngạc hô khẽ một tiếng, "Cổ tỷ tỷ !" Tuy rằng ngờ ngợ, nhưng vẫn chưa dám tin vào mắt mình.
Cung Thanh Hạ cũng chú ý tới thay đổi của Cổ Lệ Tiệp, hơi nheo mắt nhìn bằng ánh mắt khác xưa ------------ Đệ nhất thư kí của nàng sau một đêm thay da đổi thịt rồi ..... Chu Tiểu Kiều quả thực là nhân vật lợi hại.
Lúc hai người còn đang dồn chú ý về phía Cổ Lệ Tiệp ------
"Cung Thanh Hạ, cô có biết xấu hổ không ? ! Cô có biết Ấu Ấu là trẻ vị thành niên không ?"
Chu Tiểu Kiều vọt tới trước mặt Cung Thanh Hạ, giơ tay tát một phát về phía mặt Cung Thanh Hạ, Cung Thanh Hạ rất nhanh né được.
Một giây sau --
"A!"
Một tiếng hét thảm, khuôn mặt hoa lệ của Chu Tiểu Kiều nằm chết dí trên đất.
Không sai, Cung Thanh Hạ không chút do dự kéo cổ tay nàng, vật nàng xuống đất.
Sở Ấu Cơ trợn mắt ngoác miệng, tay nhỏ che miệng, khẽ gọi một tiếng, "A ! Chu lão sư ....."
"Chu lão sư, cô không sao chứ ?" Cổ Lệ Tiệp chạy tới nâng Chu Tiểu Kiều dậy, "Cô cũng biết Bạo Quân lợi hại như thế nào rồi." Lại dám ngang nhiên công kích Cung Thanh Hạ như vậy, Chu Tiểu Kiều cô còn tỉnh táo hay không ?
"Cung Thanh Hạ, cô, cô dám động thủ với tôi ........" Chu Tiểu Kiều đau đến nghiến răng nghiến lợi, một tay xoa eo, một tay chỉ về phía Cung Thanh Hạ, "Cô có biết mình đang ở đâu không ? Nơi này là thành phố B a."
Cung Thanh Hạ mặc kệ nàng, trở về phòng gọi điện thoại, nhân viên bảo an của khách sạn lập tức tới, không giải thích liền đem Chu Tiểu Kiều ra ngoài, Chu Tiểu Kiều vừa giãy dụa vừa hô to, "Chuyện này tôi sẽ không để yên ! Cung Thanh Hạ, cô gây ra chuyện lớn rồi ! Ấu Cơ ........" nói được một nửa thì dừng, đại khái là nhân viên bảo an bịt miệng nàng lại.
"Bạo Quân, " Cổ Lệ Tiệp chọt tay vào vai Cung Thanh Hạ, "Có cần làm căng vậy không ?" Nghe thì cũng có vẻ là đang quan tâm, nhưng trong ánh mắt vẫn tràn đầy hưng phấn cùng tò mò.
Sở Ấu Cơ đứng tại chỗ nghĩ nghĩ, Hiện tại phải làm sao? Tiểu Kiều vốn là Hoàng Hậu coi trời bằng vung, chưa để người nào trong mắt, mà Thanh Hạ tỷ tỷ, sẽ không bao giờ chịu để người khác khi dễ, hai người nếu như cùng cương, thế gian nhất định đại loạn ........ Mình cần phải tỉnh táo vẽ ra sách lược vẹn toàn ......
Cung Thanh Hạ liếc nàng một chút, khẽ nói, "Chuyện của tôi với Chu Tiểu Kiều, em duy trì trạng thái trung lập là được rồi."
Sở Ấu Cơ lấy lại tinh thần, nhìn bóng lưng Cung Thanh Hạ càng đi càng xa, lẩm bẩm kêu một tiếng.
"Thanh Hạ tỷ tỷ ....."
"Bạo Quân đâu rồi ?" Cổ Lệ Tiệp thay quần áo xong, đi ra hỏi, "Đã đi rồi ?"
"Ân," Sở Ấu Cơ gật gù, "Vừa mới đi."
Cổ Lệ Tiệp tức giận giơ chân, "Lại không chờ tôi !" Đạp giày cao gót 'Cộc cộc cộc' đuổi theo, "Ấu Ấu, càng ngày em càng làm tôi si mê a!" Vừa chạy vừa gửi một nụ hôn gió cho Sở Ấu Cơ.
Sở Ấu Cơ nhìn theo bóng lưng Cổ Lệ Tiệp lắc đầu cười cười.
Cổ tỷ tỷ cũng là người kỳ lạ a ......
Sở Ấu Cơ trở về phòng gọi điện cho Chu Tiểu Kiều, quyết định của nàng là, trước tiên khuyên Chu Tiểu Kiều, không khuyên nổi thì nghĩ đối sách sau.
"Alo, Tiểu Kiều ?"
"Được rồi, Ấu Cơ, tôi biết em muốn nói điều gì, thế nhưng Cung Thanh Hạ dám động thủ đánh tôi, chuyện này tôi tuyệt đối không để yên ......"
"Nhưng là," Sở Ấu Cơ ngắt lời Chu Tiểu Kiều, "Là cô mắng Thanh Hạ tỷ tỷ trước, người ra tay trước cũng là cô a."
"Tôi mắng nàng cũng không đau, hơn nữa tôi cũng chưa chạm được vào người nàng .........."
"........." Sở Ấu Cơ dở khóc dở cười, "Tiểu Kiều, cô nghe em nói, chuyện của em với Thanh Hạ tỷ tỷ, là em chủ động, hơn nữa cô cũng biết sâu thẳm trong con người em không phải đứa trẻ chưa thành niên."
"Nhưng thân thể em chính xác là chưa thành niên !" Mềm mại, non trẻ ............ Thân thể non mềm như vậy, Tiểu Kiều nuốt một ngụm nước bọt, "Hơn nữa Cung Thanh Hạ không biết chuyện xuyên không của em --------- ở trong mắt Cung Thanh Hạ mà nói, em là thiếu nữ 16 tuổi, dưới tình huống như vậy, nàng dĩ nhiên .............. Thật hổ thẹn thay nàng !"
"Tiểu Kiều ......."
"Được rồi, đừng nói gì nữa, ân oán của tôi với nàng để chúng tôi tự giải quyết, em đừng nhúng tay vào !" Gác máy.
Quả nhiên.
Sở Ấu Cơ lắc đầu nhìn điện thoại.
Trầm ngâm chốc lát, bấm gọi cho Diêu Nhữ Ninh.
Cao ốc của công ty dược Hi Sở.
Tổng giám đốc Từ Minh Vũ năm nay đã ngoài 60 tuổi, dẫn theo 40 quản lí cấp cao các bộ ngành đi vào phòng hội nghị, đương nhiên, vị trí chủ vị trống không ------ đó là vị trí của Cung Thanh Hạ.
Cung Thanh Hạ đi vào phòng hội nghị, mọi người đứng lên nghiêng mình.
Ánh mắt Cung Thanh Hạ nhàn nhạt đảo qua một lượt, "Mời các vị ngồi."
Từ Minh Vũ là khai quốc công thần từ thời ông nội của Sở Ấu Cơ, nhưng hắn cũng chưa từng quỳ gối dưới chân Sở Đức Tuấn, ngược lại, còn hay làm trái lại lời ông chủ, chỉ vì hắn có tài quản lý cùng quan hệ trong giới chế dược rất rộng, Sở Đức Tuấn cũng không tính toán với hắn, sau khi Cung Thanh Hạ tiếp nhận vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Hi Sở, hắn được coi là trụ cột, nhiều lần công khai phản đối Cung Thanh Hạ, phong cách quản lý của hai người hoàn toàn khác nhau, Cung Thanh Hạ đối với vấn đề vay vốn ngân hàng luôn khư khư cố chấp, vẫn luôn cẩn thận xử lý vấn đề vay vốn và xoay vốn, khống chế nợ phải trả của xí nghiệp Hi Sở trong khoảng 8% - 10 %, công ty văn hóa Hi Sở khống chế trong khoảng 20%, vân vân ..... tổng nợ phải trả của tập đoàn không vượt quá 30%, chỉ có Từ Minh Vũ chèo lái công ty dược Hi Sở là ngoại lệ, nợ phải trả năm nay cao tới 80%.
Lần này Cung Thanh Hạ đích thân ngự giá tới công ty chế dược Hi Sở, chúng quản lý cấp cao đều nhận định vị chủ soái trẻ tuổi đến đây là để giải quyết vấn đề nợ phải trả kia, liền ngay cả Từ Minh Vũ cũng nghĩ như vậy, trên thực tế, công ty chế dược Hi Sở đang gặp phải rất nhiều vấn đề, áp lực rất lớn, nếu như Cung Thanh Hạ cố tình làm khó, uy tín cùng địa vị của hắn nhất định khó giữ được.
Ngồi nghe quản lý các bộ ngành báo cáo công tác, cẩn thận lật xem số liệu bọn họ trình lên, hai mắt Cung Thanh Hạ lạnh như băng nhìn về phía Từ Minh Vũ, từ tốn nói, "Trong việc xây dựng công thức dược phẩm và nâng cấp thiết bị dược phẩm, Từ tổng có thể nói là tiêu