"Được, vậy tôi sẽ không khách khí."
Từ tỷ nói xong, bước lên trước một bước, đánh một quyền như xé gió tới trước mặt Cung Thanh Hạ.
Đầu tiên Cung Thanh Hạ đứng yên bất động, sau khi phán đoán được thời cơ, liền ngửa người ra phía sau, trọng tâm thân thể dồn vào chân trái, chân phải liên tục đạp về phía trước.
Động tác tao nhã, sét đánh không kịp bưng tai.
Quyền không đánh đến, một quyền đánh vào ngực, Từ tỷ lảo đảo ra sau mấy bước, ngồi sập xuống đất.
A Vân tiến lên nâng dậy, "Từ tỷ, tỷ không sao chứ ?"
Từ tỷ lắc đầu một cái, "Không sao.'
A Vân cũng không lên tiếng nữa, quất roi da thẳng tới chỗ Cung Thanh Hạ, nhanh như chớp vẽ thành vòng cung đẹp đẽ.
Cung Thanh Hạ phản ứng rất nhanh, mau lẹ đá một cước phá tan tiến công của a Vân, không cho nàng có cơ hội thở dốc, tung người đá song phi, a Vân hét thảm một tiếng, bay người ra ngoài.
"Không tệ lắm." Hai vị tỷ tỷ còn lại dũng cảm đứng ra, trêu tức, "Xác thực không thể khinh thường." Trái phải hai bên đánh úp về phía Cung Thanh Hạ.
Cung Thanh Hạ tung người đá về phía hai người đang đánh tới, đối phương "Ầm" một tiếng, ngã ngửa trên mặt đất, toàn bộ quá trình cực nhanh, mọi người chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy hai vị quân nhân ngã trên mặt đất, đau đớn đến mặt mũi vặn vẹo, mà khóe môi Cung Thanh Hạ cũng xuất hiện tơ máu ------------ hóa ra trong lúc hai vị quân tỷ đánh tới đã đánh một quyền trái vào mặt Cung Thanh Hạ.
"A !!!!!"
Hai tay Chu Tiểu Kiều ôm đầu ------ Cung Phấn bị thương ! Cung Phấn bị thương !! Tại sao ngực nàng lại cảm thấy khó chịu như vây ? Đáng lẽ nàng phai vui sướng mới đúng chứ ?
Sở Ấu Cơ xông lên trước, đỡ lấy cánh tay Cung Thanh Hạ, "Thanh Hạ tỷ tỷ !" Dừng một chút, "Tỷ thế nào rồi ?" Trái tím như bị bóp nghẹt, hơi nước tích tụ trong đôi mắt.
Cung Thanh Hạ lấy tay xoa đi vết máu bên môi, "Tôi không sao."
Sở Ấu Cơ quay đầu, liếc mắt nhìn về phía hai người vừa tổng tiến công Cung Thanh Hạ, các nàng đã được tỷ muội nâng dậy, khuôn mặt tiểu nữ sinh vốn dĩ ôn nhu lịch sự giờ khắc này ngập tràn oán giận, trong lòng vừa kính nể vừa áy náy, buông mí mắt xuống.
Sự tình đến nước này, Cổ Lệ Tiệp cũng cảm thấy không vui, lấy khăn giấy trong túi xách yên lặng đưa cho Cung Thanh Hạ, Cung Thanh Hạ tiếp nhận, lau đi khóe môi, hào phóng đi tới trước mặt bốn vị quân tỷ, "Đa tạ." Nắm tay từng người.
"Quá tốt rồi !!!"
Bằng một tiếng hoan hô kinh thiên động địa, Chu Tiểu Kiều thành công trong việc hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Chu Tiểu Kiều khoanh tay, hất cằm tuyên bố, "Hôm nay cô bị thương trên mặt, vì vậy tôi sẽ coi như bỏ qua chuyện cô động tay chân với tôi, Chu Tiểu Kiều tôi vốn là người độ lượng, cũng không tính toán với cô."
Cung Thanh Hạ lạnh lùng nhìn nàng, không nói một lời đi vào nhà.
Nam nhân đeo mắt kính bị mang tới gian phòng nhỏ.
Cung Thanh Hạ chủ thẩm, Chu Tiểu Kiều, Sở Ấu Cơ, Cổ Lệ Tiệp dự thính, những người khác lảng tránh.
Ban đầu nam nhân cực lực chống đối, còn cố gắng cắn lưỡi tự tử, Cổ Lệ Tiệp tiến lên bên cạnh hắn, đánh hắn mấy quyền, lúc này thân thể hắn mới yên ổn thả lỏng.
Ở trong mắt Cung Thanh Hạ cùng Chu Tiểu Kiều, Cổ Lệ Tiệp bất quá chỉ giống như dùng bạo lực tấn công đơn thuần, chỉ có Sở Ấu Cơ nhìn ra, đó là võ học của cổ nhân xưa, nay đã thất truyền, chính là điểm huyệt ........... Xem ra, Cổ tỷ tỷ tuyệt đối không phải chỉ là người của tổ chức ngầm đơn giản như vậy.....
Sở Ấu Cơ âm thầm trầm tư.
Hỏi cung giằng co gần hai tiếng.
Tự biết gặp phải cao nhân, gã nam nhân đeo kính không còn ngông cuồng tự đại như ban đầu, tự tin cùng tôn nghiêm cũng bị ném sang một bên, lúc này chỉ một mặt thành kính đáp lời.
"Những gì tôi biết đều đã nói hết rồi, ngoài hắn ra tôi không biết ai nữa."
"Được, tôi tạm thời tin anh." Cung Thanh Hạ từ trên ghế đứng lên, "Tôi sẽ phái người kiểm tra lại thông tin anh cung cấp, nếu những gì anh nói là sự thực, tôi sẽ cho anh một con đường sống."
"Tạm thời để người này ở đây cũng được." Chu Tiểu Kiều nói với Cung Thanh Hạ, "Tôi sẽ định kỳ tới 'chăm sóc' hắn."
Nàng sẽ làm hắn sống không bằng chết ---------- Nàng cũng không ghét bỏ gì cái nghề sát thủ chuyên nghiệp, nhưng hắn lại dám đến ám sát Sở Ấu Cơ, hiện tại rơi vào tay nàng, nàng làm sao có thể dễ dàng 'tha cho' hắn ?
"Chà chà, chủ tịch của tập đoàn Hi Sở." Chu Tiểu Kiều đi tới bên cạnh Sở Ấu Cơ, "Chu lão sư giờ mới biết em mang trong mình dòng dõi ngàn tỷ, thật là người có tiền a, ngày nào đó Chu lão sư thất nghiệp, liền nằm ì trong nhà em ăn bám được không ?"
Sở Ấu Cơ, ".........."
Cung Thanh Hạ sầm mặt đi ra ngoài, vết thương trên mặt càng trở lên dữ tợn.
Được rồi, Tiểu Kiều đừng nháo.
Sở Ấu Cơ kéo cánh tay Chu Tiểu Kiều ra, đuổi theo Cung Thanh Hạ.
Ba giờ sau.
Tứ Hợp Viên của Sở gia, buồng tắm sân sau.
Cung Thanh Hạ nằm trong bồn tắm, nhắm mắt lại, vết thương trên môi đã được Sở Ấu Cơ tỉ mỉ xử lý, sau khi được Sở Ấu Cơ khử trùng cùng xoa bóp rượu thuốc, vết sưng đỏ đã tan đi nhiều, đã đỡ dữ tợn hơn rất nhiều.
Sở Ấu Cơ cởi khăn tắm bước vào bồn tắm, ngồi xuống bên cạnh Cung Thanh Hạ, cúi đầu, nhẹ nhàng đặt lên trán nàng một nụ hôn, "Tỷ tỷ !"
Cung Thanh Hạ mỉm cười, "Không muốn, tôi đang đau." Biết tiểu nữ sinh đang muốn làm gì.
Khát vọng đang dâng cao, Sở Ấu Cơ cũng không dễ dàng nhân nhượng như vậy, "Vậy em nhẹ một chút." Nàng phải hảo hảo chăm sóc nàng.
Sau nhiều lần