". . . . . ."
Sở Ấu Cơ nuốt một ngụm nước bọt, sao đột nhiên tỷ tỷ lại hỏi vấn đề này ? Chẳng biết phải trả lời thế nào.
"Ân." Sở Ấu Cơ nghĩ, cong miệng nhỏ, đôi mắt chớp chớp, "Tỷ tỷ, em hứa với tỷ."
Cung Thanh Hạ mê muội, "......... Gì ?" Vẻ mặt đừng đáng yêu như vậy được không ? Thật muốn xử theo pháp luật một trận ...........
"Cái kia, trước, quãng thời gian trước, em có giấu tỷ tỷ việc đi gặp mặt Thanh Dương Cảnh, em, em không muốn đi, là mẹ, nàng nhận điện thoại giúp em, còn hẹn trước thời gian địa điểm, còn, còn ...... " Sở Ấu Cơ nói tới chỗ này ngẩng đầu, sợ hãi nhìn Cung Thanh Hạ chút, nhìn thấy người yêu nheo mắt lại, nhất thời hồi hộp đến nghẹt thở.
"Còn cái gì? Hả?"
Sở Ấu Cơ buông mí mắt xuống, tay nhỏ mân mê vạt áo Cung Thanh Hạ, "Còn để em, để em chụp ảnh chung với Thanh Dương Cảnh, mẹ nói, mẹ muốn xem dáng vẻ Thanh Dương Cảnh ra sao ..........."
Cung Thanh Hạ bình tĩnh ngoài dự liệu, "Tôi đã nhìn thấy những tấm ảnh kia rồi."
Giọng nói nhàn nhạt của Cung Thanh Hạ truyền vào tai Sở Ấu Cơ, gây nên sóng trào mạnh mẽ, "Ui, ai, ôi ?" Sao tỷ tỷ lại thấy được ? Hơn nữa còn không tức giận ............ Đúng là mình đa nghi rồi.
"Vì lẽ đó, tôi hỏi em." Cung Thanh Hạ nhìn tiểu nữ sinh bằng ánh mắt đe dọa, "Nếu như tôi với mẹ em phát sinh mẫu thuẫn, em sẽ làm sao ?" Dừng một chút, nói thẳng thắn, "Nếu như mẹ em không thích tôi, em sẽ chọn con đường nào ?"
"Sẽ không đâu, mẹ sẽ thích tỷ tỷ."
Ngoài miệng nói như vậy, ánh mắt lại không dám nhìn Cung Thanh Hạ, ánh mắt chột dạ, nhìn trái rồi lại nhìn phải, không tìm được tiêu điểm ------- ngày đó chỉ nói một câu, "Con sợ tỷ tỷ sẽ để bụng." Kết quả mẹ lập tức nhận điện thoại, an bài cuộc hẹn, muốn nói nàng không nhìn thấy ý đồ của mẹ nhắm vào Cung Thanh Hạ thì nhất định là giả, huống chi trước đó mẹ còn hạ lệnh, "Không có lệnh của mẹ không được phép gặp Cung Thanh Hạ." ............. Tuy nói là như thế, ý đồ của mẹ vẫn chưa rõ ràng, lạt mềm buộc chặt cái gì, mình không dám làm trái ý với tỷ tỷ đại nhân, thế nhưng dựa vào Đông Phong cùng Hổ Uy của mẹ, kiếm chút kế vặt trừng trị tiểu hồ ly cũng là chuyện đơn giản, Sở Ấu Cơ nàng cũng tuyệt đối không đơn thuần như vẻ bề ngoài, dù sao nàng cũng sống qua một đời ..........
"............" Cung Thanh Hạ thu mọi diễn biến trên mặt tiểu nữ sinh vào tầm mắt, tựa như đang xem phim vậy, lửa giận trong lòng tăng vọt,mạnh mẽ hôn lên môi tiểu nữ sinh lần 2, tình huống thế này mà không xử phạt tiểu nữ sinh theo pháp luật, nàng còn là người bình thường sao ?
Sở Ấu Cơ nhiệt tình đáp lại Cung Thanh Hạ.
Ừ, để chúng ta dùng phương thức đơn thuần này diễn tả tâm ý đi .......
Tư thế hôm nay vẫn là lần đầu tiên, vừa nãy nhiệt tình có thừa, nhưng kinh nghiệm không đủ, hiệp hai sẽ không như vậy, động tác của hai người đã thuần thục hơn rất nhiều, Sở Ấu Cơ dùng tay mở khuy áo ngực của Cung Thanh Hạ, kéo xuống ném sang một bên, khuôn mặt kề sát về phía tiểu san hô trước ngực Cung Thanh Hạ, dùng môi lưỡi nhiệt liệt an ủi, một bên thì dùng tay xoa xoa lấy tiểu san hô còn lại, hai người triền miên nhiều lần như vậy, nàng đã biết rõ địa phương mẫn cảm nhất của Cung Thanh Hạ, chính là hai tiểu san hô này, vì lẽ đó dùng hết sức lực công chiến lấy địa phương này, đúng như dự đoán, Cung Thanh Hạ rên lên khe khẽ, tay nhỏ tìm về nơi tư mật, nơi đó đã ướt đẫm từ lâu, liền không chút do dự tiến vào, tăng nhanh tiết tấu, phát ra tiếng rên khe khẽ lấn át đi tiếng rên mê loạn của Cung Thanh Hạ.
Chưa bao giờ nhìn thấy Cung Thanh Hạ hưng phấn đến vậy, lông mày nhíu lại, đôi môi đỏ cất vang tiếng rên khẽ khẽ, hơi thở gấp rút, cơ thể rung động, tỷ tỷ đại nhân hôm nay nhiệt tình hết mình không giữ lại chút nào, Sở Ấu Cơ cảm thấy, so với vẻ băng lãnh thường ngày, dáng vẻ này của tỷ tỷ thật đáng yêu, bởi vì, tỷ tỷ hoàn toàn thuộc về nàng, tỷ tỷ đại nhân chưa bao giờ làm vẻ phong tình này trước mặt người khác ......... Thật sự rất yêu tỷ tỷ, yêu phát rồ, yêu phát điên, hi vọng thời khắc này sẽ trở thành vĩnh hằng, hi vọng có thể cùng tỷ tỷ sống hết một đời, đầu bạc răng nong .......
Sở Ấu Cơ càng kịch liệt hơn so với lần trước, Cung Thanh Hạ còn chưa kịp đòi hỏi, một lòng quấn quýt môi lưỡi với tiểu nữ sinh, từ cổ họng phát ra tiếng rên thỏa mãn, hưng phấn đến dừng hôn, chỉ có thể nắm chặt lấy thân thể tiểu nữ sinh, ôm chặt, lại ôm chặt, dòng điện tê tê truyền khắp tứ chi, cơ thể vô lực giao hết cho tiểu nữ sinh.
Sở Ấu Cơ ôm vững vàng, ôn nhu ôm ấp, bàn tay khẽ vuốt sống lưng của tỷ tỷ đại nhân, giọng nói lạc đi, nhưng vẫn rất ôn nhu, "Tỷ tỷ ......." Nhẹ nhàng nâng mặt Cung Thanh Hạ lên, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn về phía người mình yêu, chậm rãi nói rằng, "Thanh Hạ tỷ tỷ, tình cảm của Ấu Cơ đối với tỷ, không có người nào có thể ngăn cản nổi, ngay cả mẹ cũng không thể." Đặt xuống môi đối phương một nụ hôn, "Vì vậy, sao tỷ tỷ phải hỏi em vấn đề vậy đây ?" Đáp án không phải rất rõ ràng rồi sao ........... Cho dù em làm không ít chuyện 'không sáng tỏ', cũng là vì muốn ở bên tỷ tỷ đại nhân cả đời --------- thật sự rất muốn kết hôn cùng tỷ tỷ, trở thành người thân của tỷ tỷ a.....
Nghe Sở Ấu Cơ biểu lộ thâm tình, chìm đắm trong sóng mắt dịu dàng của tiểu nữ sinh, công chúa đại nhân rất cục mỉm cười, tựa như rất hài lòng với câu trả lời của tiểu nữ sinh.
Chủ nhật mấy ngày sau, Lâm Dịch Huyên gọi con gái đến nhà kính trồng hoa tâm sự.
Sở Ấu Cơ tưởng chuyện bí mật gặp Cung Thanh Hạ bại lộ, nơm nớp lo sợ trong lòng, mặc dù những lời nói với Cung Thanh Hạ đều là lời tâm huyết, nhưng nàng cũng sợ mẹ, nàng là