Tô Hạ?Đường Tống nghe thấanh cái tên nàanh, đôi mắt thâm thúanh lóe lóe, hơi nheo lại khó thấanh được, nhưng không mở miệng.
An Cẩn đứng ở trước mặt anh, đương nhiên cũng không biết phản ứng của anh.
"An Cẩn, vị này là?" Tô Hạ vô cùng tự giác đổi xưng hô từ cô An chuyển sang An Cẩn.
"Không có liên quan gì đến anh.
"An Cẩn lạnh mặt kéo Đường Tống ngồi xuống đối diện Tô Hạ: "Tôi cho anh ba phút đi lên lầu thay quần áo.
"An Cẩn không cố ý tém lại tính tình của bản thân ở trước mặt Đường Tống, từ trong thời gian một ngàn năm đến tận bây giờ tâm tính cô đã tôi luyện cứng hơn huyền thiết, kiếp này cô định cùng với Đường Tống cả đời, đương nhiên là hi vọng Đường Tống có thể chấp nhận cô hiện tại.
"Ba phút?" Tô Hạ sửng sốt, lập tức nhếch môi cười, mặt mày hơi cong tự có mị ý mê người, môi bởi vì rượu vang mà thủy nộn sáng bóng, trông vô cùng gợi cảm.
"Tôi không thích mặc quần áo ở nhà.
" Tay nhàn rỗi kéo áo tắm trên người, ánh mắt có vài phần uất ức, dường như là đang nói nếu không phải An Cẩn muốn tới thì ngay cả áo tắm anh ta cũng sẽ không mặc.
An Cẩn nhích người về sau, khẽ cười: "Mặc quần áo ngồi ở đây, hai là bị tôi đuổi ra với thân thể trần truồng, tự anh chọn một cái đi.
"Biểu cảm của Tô Hạ hơi cứng lại, có cần ác vậy không?Tô Hạ liếc người đàn ông ngồi ngay ngắn ở bên cạnh An Cẩn, lưỡi khẽ liếm môi dưới, nhún vai không sao cả, đưa ánh mắt với An Cẩn: "Thì ra Tiểu Cẩn cô thích chơi kiểu nhịp điệu này? Nhưng không sao, cô là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của cô.
"Anh ta nói xong, đặt ly rượu vang qua bên, vươn tay tính kéo đai lưng áo tắm.
Sắc mặt Đường Tống bất chợt trầm xuống, giương tay kéo rèm cửa sổ quấn lên người Tô Hạ, quấn kín anh ta từ đầu xuống chân, ngay cả sợi tóc cũng không nhìn thấy.
"Một phút, thay xong quần áo.
"Không cần uy hiếp, thậm chí Đường Tống còn rút ngắn ba phút lại còn một phút cũng khiến Tô Hạ ló đầu ra từ trong rèm cửa sổ ngoan