“DIỆP HẠ DU! CHÁU ĐANG NÓI CÁI GÌ THẾ NÓI LẠI CHO TA NGHE XEM."
Sau lưng anh nghe rõ từng chữ cô vừa nói mà phẫn nộ cực độ, cô vừa nói cái gì làm bạn trai cô mười triệu một ngày, còn hơn thế nữa cô còn bán thân cho hắn luôn nữa.
Hạ Du nghe được giọng nói quen thuộc đằng sau lưng và kèm theo hơi lạnh muốn giết người xung quanh cô là cô biết đời cô toi rồi. Sao chú ấy lại biết mình ở đây chứ kiểu này coi như tiêu, à mà khoan chú ấy có là gì của mình đâu mà mình sợ. Nghĩ rồi cô quay mạnh ra sau lưng lạnh nhạt nhìn người đàn ông trước mặt.
“Đây là chuyện cuả tôi chú có quan hệ gì với tôi mà ý kiến ý cò hả. Tôi tìm bạn trai là quyền của tôi, chú về đi chú mà để bạn trai tôi chạy mất tôi cắt “ tiểu Min” của chú đấy.
Anh nghe xong thì mặt sa sầm lại, năm đó cô cũng uy hiếp hắn nói cái gì mà hắn lén phén với cô nào là cắt “ tiểu Min” của hắn. Rồi giờ xem đi, người lén phén với người khác là cô mà giờ còn giở cái giọng uy hiếp cắt “ tiểu Min” của hắn nếu hắn làm “ bạn trai” của cô bỏ chạy, cái lí lẽ gì đang diễn ra đây?
Tiểu Vương đứng đằng sau anh thì đang cố nhịn cười, bởi cậu mà cười phát ra âm thanh thì có thể ngày mai à không nội trong vài phút sau sẽ bị cuốn gói khỏi công ty mất. Đúng là trên đời này chỉ có mỗi Hạ Du tiểu thư dám hâm dọa Giám đốc, không phải hâm dọa bình thường mà hăm dọa cắt cái đó của Giám đốc nữa.
Nói đâu có sai dù bạn có tàn độc, lạnh lùng cỡ nào thì cũng sẽ có người trị mà thôi và trường hợp của Giám đốc đây thì có Hạ Du tiểu thư trừng trị là đúng. Nếu sau này hai người về một nhà thì tỉ lệ Giám đốc làm kiếp thê nô một trăm phần trăm rồi, nghĩ thôi mà đã cảm thấy thú vị nha.
Nhưng mà không thể để Giám đốc biết được cái suy nghĩ này của mình, nếu không đời này của mình coi như đi bán muối luôn.
“Bạn trai? Cháu có bạn trai từ khi nào mà chú không biết? Hơn nữa đừng có cái gì cũng hâm dọa cắt “tiểu Min” của chú nhá!"
“Cháu thích nói như vậy thì sao nào? Chủ của nó đáng ghét quá nên hâm dọa cắt cho bỏ ghét."
“Chú là đang nói chuyện đàng hoàn với cháu đấy."
“Không nói nhiều nữa, đi về nhà nhanh, ba mẹ cháu đang lo lắng ở nhà kia kìa."
“Dừng, từ khi nào mà chú nói nhiều thế? Chả phải chú nổi tiếng lạnh nhạt, ít nói sao? Vậy trong trường hợp này để vui vẻ đôi bên, chú cũng nên thể hiện sự ít nói thường ngày của mình đi chứ."
Vẻ mặt anh mất tự nhiên nhưng chỉ là thoáng qua xong đã trở lại trạng thái lạnh lùng ban đầu. Nếu không nhìn kĩ sẽ không ai thấy được sự biến hóa trên khuôn mặt của anh.
“Không nói nhiều nữa, đi về ngay và luôn."
Anh đi lại nắm tay kéo cô đi về phía cửa ra vào, cô thì ra sức la hét và vùng vẫy.
“Chú buông tay cháu ra có nghe không, bạn trai cháu còn ở đó thì về như thế nào hả? Chú buông ra ngay, để vụt mất anh bạn trai đẹp trai như thế chú thử coi tôi có cắt “tiểu Min” của chú thật không thì chú biết."
Cô vừa nói xong cũng là lúc cô thoát được ra khỏi tay anh mà quay đầu lại vội chạy lại chỗ Hạo Nhiên đang ngồi. Rồi còn rất tự nhiên mà kéo ghế lại ngồi gần cậu, sau đó khoác tay ôm cậu đầy thân mật.
Hạo Nhiên thấy cô bị lôi đi thì thở ra một cách nhẹ nhõm, cuối cùng tiểu phiền toái đó cũng bị đưa đi rồi nếu còn ở lại chắc anh bị chọc tức chết mất. Nhưng trời lại không muốn toại nguyện cho anh khi vừa mới chuẩn bị cười với Đăng Khánh vì trút bỏ được đứa phiền phức, thì cô lại chạy đến kéo ghế lại gần rồi còn khoác tay nữa.
Mặt Hạo Nhiên bây giờ như kiểu ai đó cứu tôi đi, hình tượng mấy năm qua tôi bỏ hết chỉ cần cứu tôi lần này thôi.
Nhật Minh đang kéo tay cô thì bị cô thoát ra được vừa quay đầu thì thấy hàng loạt hành động của cô làm lửa giận mới vừa dập tắt thì ngay tức khắc đã nổi lên lại. Anh không chần chừ mà đi lại kéo mạnh cô ra khỏi người hắn và ôm vào trong ngực mình.
Xong phóng ánh mặt lạnh lùng về phía Hạo Nhiên. Đây chả phải Nhan Hạo Nhiên Tổng giám đốc công ty Nhan thị sao, cô nhóc này sao lại quen được với hắn cơ chứ.
Tiểu Vương đứng sau lưng anh đổ mồ hôi hột giùm cô. Hạ Du tiểu thư ơi! Cô làm vậy không sợ Giám đốc xử lý nặng tay với cô hả?
Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của anh, Hạo Nhiên liền quay lại về trạng thái lạnh nhạt ban đầu và không hề có ý định lẫn tránh ánh mắt của anh