Tại quán Bar.
Hạ Linh khoác trên người bộ váy cúp ngực đen ngắn tới đùi, nhìn cô ta bây giờ có bao nhiêu quyến rũ thì có bấy nhiêu, từ lúc cô ta bước vào thì mọi ánh mắt thèm thuồng của bọn đàn ông trong đây đều dán sát vào thân thể của cô ta.
Cô ta đi lại một bàn hơi khuất bên trong rồi ngồi xuống, sau khi dặn phục vụ đem đến cho cô ta ly cocktail Whiskey Sour thứ thức uống mà cô ta yêu thích. Chờ phục vụ đi rồi cô ta mời từ từ ngã người về sau dựa vào ghế, trên môi nở nụ cười bí ẩn.
Hôm nay cô muốn đến đây để vui chơi ăn mừng thắng lợi của bản thân mình, không ngờ Nhật Minh nổi tiếng thủ đoạn trên thương trường như vậy mà vẫn bị cô cho vào tròng. Chuyện vui như vậy thì sao cô có thể ngồi yên mà tận hưởng niềm vui này được, cô phải đến đây uống thức uống mà cô yêu thích để ăn mừng chứ.
Whiskey Sour là một loại cocktail được pha từ loại rượu mạnh bậc nhất Whisky nên nó có nồng độ cồn khá cao rất dễ say, thông thường với tựu lượng của cô thì sẽ có bạn đi theo nhưng hôm nay ngoại lệ cô muốn bản thân ở một mình ăn mừng chuyện vui này và thử xem một mình cô thì có thể chống lại được loại rượu mạnh này không.
Nhận lấy ly cocktail trên tay, Hạ Linh từ từ đưa lên miệng nếm thử, cảm giác đầu tiên là chút đắng của rượu mạnh, vị chua của chanh và một chút ngọt của đường tiếp theo là cảm nhận được vị the ngọt tan ngay đầu lưỡi. Chính vì như vậy mà cô khá là thích và ấn tượng với loại cocktail này, cô không do dự mà đưa lên uống cạn sạch ly.
Uống hết cô ta lại tiếp tục kêu phục vụ đem lên tiếp và trong khoảng thời gian chưa đầy 30 phút, ,cô ta đã uống hơn 5 ly cocktail như vậy. Bình thường một hai ly là cô đã tay chân rụng rời nhưng hôm nay vui quá mà cô không quan tâm mọi thứ xung quanh.
Trong lúc cô ta cảm nhận được mọi thứ trở nên mơ hồ, hình ảnh trước mắt không còn rõ ràng nữa thì nghe được âm thanh của một người đàn ông đến gần.
“Em gái, sao ngồi đây có mình vậy? Anh ngồi chung với em cho vui nha”.
Ánh mắt của ông ta dán sát vào cặp ngực phập phồng sắp lộ ra của Hạ Linh mà chảy cả nước miếng. Tay đưa xuống vuốt ve lấy đùi của Hạ Linh, tay kia thi đưa lên vai cô ta xoa xoa.
Hạ Linh cảm thấy có ai đụng chạm cảm thấy chán ghét liền đẩy mạnh ông ta ra rồi quát: “Cút”.
Ông ta làm sao có thể bỏ lỡ con mồi ngay trước mặt được nên vẫn mặt dày đi lại, lao mạnh tới ôm chặt lấy Hạ Linh ra sức hôn hít, tay đưa lên xoa lấy một bên ngực cô ta.
Hạ Linh hoảng sợ cắn lên vai ông ta thật mạnh rồi xô ông ta ra, thở phì phò mắng:
“Ông già dâm dê, cút xa tôi ra không tôi kêu người tới đó”.
Bị cắn đau ông ta tức giận lao tới nắm lấy tóc Hạ Linh, bóp cổ cô ta miệng ngấu nghiếng nói:
“Rượu mời không muốn mày muốn uống rượu phạt phải không? Ông đây nhẹ nhàng với mày, mày không chịu vậy ông đây dùng vũ lực với mày”.
Nói xong ông ta đưa tay xuống luồn tay vào váy cô xoa nắng đùi cô ta, rồi cúi người xuống hôn cổ cô ta, rồi xuống ngực cô ta.
Hạ Linh hốt hoảng khóc lóc la lên: “Cứu tôi với, có ai không? Có người muốn cưỡng bức tôi”.
Mặc cho cô ta có la hét thảm hại cỡ nào thì ông già đó cũng không dừng tay lại mà kéo váy đến eo cô ta, bây giờ thân dưới của cô chỉ được bao phủ bởi một chiếc quần lót ren màu đen. Hạ Linh mặt đầy nước mắt, nằm im đó bất lực không phản kháng.
Đời cô coi như thôi rồi, cô nhớ lần trước cũng bị người đàn ông kia cưỡng bức nhưng cô không hề có cảm nhận gì của sự chán ghét mà với người đàn ông không nhìn rõ mặt này, cô cảm thấy ngoài chán ghét còn có kinh tởm nữa, bàn tay dơ bẩn của ông ta đang