Hôm nay là ngày đi khám thai định kỳ của Hạ Linh, thai được hơn thai tháng rồi.
Cảm nhận được đứa bé đang càng ngày càng lớn trong bụng mình, cô ta vui mừng lắm nhưng do thể chất yếu lại chưa qua thời kỳ an toàn nên ba mẹ Diệp chỉ cho phép cô ta ra ngoài khi có việc gì rất gấp hay đi khám thai.
Hạ Linh mang tâm trạng đầy hứng khởi từ từ đi vào bệnh viện, bênh cạnh niềm vui vì bé con thì còn có đám cưới sắp diễn ra giữa cô ta và anh. Phải, còn hai tuần nữa thì đám cưới sẽ được diễn ra cô ta và anh có thể chính thức trở thành vợ chồng, anh thì có thể làm cha của đứa bé.
Hạo Nhiên ngồi trên xe nhìn bóng dáng nhỏ bé đang mặc một bộ váy bầu đang đi vào trong bệnh viện xong nói chuyện với trợ lý bên cạnh.
“Đi dặn bác sĩ tìm cách xác định ADN đứa bé cho tôi.”
Trợ lý nghe anh nói như thế thì lo sợ ấp úng nói:
“Nhưng…đứa bé sẽ có thể sẽ gặp nguy hiểm.”
Ánh mắt vẫn chăm chú nhìn vào hình bóng của Hạ Linh mà lên tiếng:
“Yên tâm, tôi đã cử bác sĩ chuyên môn chờ sẵn và bác sĩ có nói qua hai tháng là có thể xét nghiệm được.”
Tuy vẫn còn hơi hoang mang nhưng lời của Tổng giám đốc đã nói ra thì làm sao cậu có thể từ chối được nên đành miễn cưỡng gật đầu với cậu, xong sau đó mở cửa bước ra khỏi xe và lẻn vào bệnh viện.
Hạo Nhiên mắt thẩn thờ nhìn về phía trước, nếu đứa bé là con cậu vậy cậu phải làm sao để ngăn cản hôn lễ của cô ấy và Nhật Minh đây? Còn lỡ như đứa bé không phải con cậu thì cậu có buồn không?
Thở dài một cái cậu kêu tài xế lái xe chở cậu về lại công ty.
****
Nhìn đồng hồ trên tay điểm đã hơn 11 giờ trưa, Hạ Linh nhíu chặt mài lại, bác sĩ khám cô lúc 9 giờ và bác sĩ yêu cầu cô tiêm một loại thuốc để cung cấp chất dinh dưỡng cho thai nhi. Nhưng khi tiêm xong thì cô đã chìm vào giấc ngủ hoàn toàn không còn tri giác gì cả. Nếu tính đến bây giờ thì cô đã ngủ gần hai giờ rồi, tại sao lại ngủ nhiều như vậy còn nữa cô cảm thấy trong người có gì đó hơi khó chịu nhưng không hiểu đang gặp vấn đề gì.
Suy nghĩ một hồi vẫn không giải thích được, Hạ Linh đành gác chuyện đó sang một bên mà đi lại xe dặn tài xế chở cô tới căn nhà hoang.
****
Công ty Mạc thị.
Tiểu A cầm điện thoại gấp gáp đi vào phòng của anh báo cáo.
“Tổng giám đốc! Trong nhà hoang đó thật sự có người đàn ông mà chúng ta đang kiếm và nội gián chúng ta phái vào có nói Hạ Linh chuẩn bị cho ông ta sang nước ngoài để lẫn trốn.”
Nhật Minh tức giận trán nổi đầy gân xanh.
Thật sự chuyện này có liên quan tới Hạ Linh sao? Từ khi nào một cô bé ngoan hiền ngày xưa nay lại mưu mô xảo nguyệt như vậy. Anh vẫn không