Một buổi tối mùa hè, Jungkook nhàn rỗi nằm ườn trên sofa đợi chú Kim bổ dưa hấu.
- Thật ra chú dạy em là em biết làm mà.
- Khỏi. Mất công.
- Chán chú lắm~
- Bao giờ trường gửi giấy báo?
- Một tuần nữa ạ._ Jungkook lật người nằm sấp_ Chắc chắn em sẽ nhận được giấy báo thui điểm em còn thừa cơ ^^ chú định thưởng em cái gì đâyyyy
- Tôi dạy em rửa bát?
- Dẹp!!
Jungkook dỗi không thèm nhìn chú Kim nữa. Taehyung buồn cười trông cái dáng vắt vẻo tay chân xuống ghế chỉ muốn uýnh cho phát. Anh bổ dưa hấu cho ăn vẫn còn đang hờn không thèm ăn nè.
- Mà chú ơi em bảo.
Điện thoại Taehyung chợt reo lên.
- Xem ai gọi.
- Ý... Mẹ chú đó!
- Bật loa ngoài cho tôi.
- Vâng ạ...
Jungkook run run bấm nghe máy rồi bật loa ngoài lên.
Ay da, chú không kiêng kị nghe điện thoại của mẹ trước mặt bé, vậy là quyết định sẽ cưới bé rùi có phải hông ~
Khum bít đâu bé ngại quá àaaaaa ~
- Mẹ...
[ Taehyung, dạo này bận lắm hả? Không thấy về nhà...]
- Con mới chưa về 2 tuần thôi mà. Phu nhân nhớ con đến thế rồi hả.
[ Phải. Mẹ nhớ anh rồi nên anh thu xếp cuối tuần về ăn cơm với mẹ đi ]
- Con biết rồi mà. Mẹ có nhớ uống thuốc đầy đủ không đó?_Taehyung lau sạch tay, cười cười đón lấy điện thoại rồi tắt loa ngoài đi.
Jungkook đang nín thở chăm chú nghe thấy vậy thì mất hứng. Gì không muốn cho bé nghe nữa rồi chứ gì?
Chú Kim nói chuyện với mẹ cũng dịu dàng quá đi ~ tưởng tượng sau này chú Kim nói chuyện với con gái... uwu uwu ~~~~
[...]
- Con biết rồi. Mẹ ngủ ngon.
Taehyung ngắt điện thoại. Nhìn con thỏ con len lén dỏng tai lên cố gắng nghe ngóng thì thấy buồn cười, cốc đầu cho cái, tiện thể thông báo tin buồn.
- Mai tôi đi công tác. Chắc cũng phải đến cuối tuần, tôi về thì ghé qua nhà luôn.
- Gì vậy???_ Jungkook trừng mắt, giọng hơi dỗi._ Chú đi vậy em chơi với ai? Ai nấu cơm cho em? Em gọt hoa quả cho em? Em ăn kem ở đâu???
- Em vô gia cư hả?_ Taehyung liếc mắt. Còn dám nói, Jungkook ở bên nhà anh suốt Jeon phu nhân sắp xách roi sang đánh cả hai đứa rồi ấy chứ.
Jungkook bĩu môi lầm bầm. Chú chả hiểu em...
_________________
Jungkookie trải qua hai ngày buồn chán. Bố Bin thì ở nhà nhưng mẹ Won lại bận cái gì á, chẳng nói cho bé. Mà bố chơi với bé hổng vui, bé thích mẹ hơn. Chú Kim cũng chẳng có ở nhà để bé sang ăn vạ.
Bé buồn ơi là buồn...
Nhớ chú Kim ghê, không biết chú có nhớ bé không nữa.
Gọi...
Hay không gọi nhỉ?
Gọi thì kỳ quá, lỡ chú vẫn đang bận...
Nhưng bé muốn nghe giọng chú cơ ㅜㅜ
Hic, thôi nhắn tin vậy...
Em bé Kookie: Đố chú biết em đang làm gì nè ~
" Renggg "
- Má ơi hết hồn hà!
Vừa mới gửi đi được 2 phút thì chú Kim gọi đến liền. Em Kookie sung sướng ngọt ngào nghe điện thoại.
- Chú Kim ~
[ Đang chán hả? ]
- Vâng..._ Jungkook nằm bò ra giường, tủm tỉm cười._ Nhưng nghe giọng chú là em hết chán liền hihi.
[ Um... Muốn qua chỗ tôi chơi không? ]
- Chỗ chú... Busan