Em Kookie ở nhà ông bà ngày ăn 5 bữa, tối 10 giờ ngủ sáng 8 giờ dậy, tinh thần sảng khoái, kinh mạch được đả thông, máu tuần hoàn lên não đầy đủ, suy nghĩ cũng sáng suốt.
Bé quyết định xong gòi.
Chú từ chối là việc của chú. Còn bé tán chú thì cứ tán thôi~
Đố chú cưỡng lại được sự đáng iu của bé đó!
Rồi chú sẽ thuộc về em sớm thôi chú Kim đẹp trai ~
Em Kookie là vậy đó. Có ông bà bố mẹ yêu thương cưng chiều em, nên lúc nào em cũng suy nghĩ lạc quan yêu đời như vậy hết. Đã làm gì là phải quyết tâm làm đến cùng nha~ bé là người không dễ bỏ cuộc đâu đó~
Em bé vừa ăn sáng xong đang chuẩn bị đi chọc chó thì mẹ Won gọi điện tới. Em vừa bắt máy đã bị mẹ đánh phủ đầu luôn:
[ Mẹ nhớ em rồi nha em Kookie nha. Tính ăn vạ ông bà đến bao giờ hả? Em không nhớ mẹ à? Mẹ ở nhà một mình chẳng ai chơi cùng chán muốn chết, em nỡ để mẹ cô đơn vậy hả? ]
Jungkook giật mình mở lịch ra coi. Ủa vậy là em đã ở nhà ông bà nửa tháng lận rồi đó hả? Mấy bữa nay còn bận suy nghĩ chuyện chú Kim nên không có nói chuyện với mẹ nhiều, bé cũng hơi nhớ mẹ rồi.
- Không thể trách em được nha. Ông bà chăm em béo trắng ra rùi nè, không phải ăn cơm chó mỗi ngày nên em khoẻ mạnh nắm.
[ Thui bé về với mẹ đi, mẹ nhớ bé quá rùi đây nèeee ]
- Em biết rùi, em cũng nhớ mẹ mà. Bao giờ mẹ đón em để em còn nói với ông bà ý.
[ Mẹ chưa biết, để mẹ xem đã. Mà mấy hôm nay em làm gì đó, chả thèm gọi cho người ta, hứ! ]
Em Kookie líu lo kể chuyện với mẹ. Buổi sáng em cho cá ăn nè, cho chim bồ câu ăn nè, buổi chiều nắng quá em ở trong nhà ngủ khò khò đến 4 giờ, xong em bơi mấy vòng với ông nội. Hôm qua em không bơi mà thằng nhỏ Eun Seop nhà bên sang rủ em đi chọc xoài, về nhà nhựa rồi đất dính đầy quần áo bị bà mắng cho. Buổi tối em hay đánh bài, chơi cờ với ông bà, mà ông bà chẳng thèm nhường em nên em toàn thua.
- Với cả em suy nghĩ chuyện chú Kim mẹ ạ.
[ Ồ em cũng biết suy nghĩ hả? ]
- Mẹ đừng trêuuuu. Chú từ chối em thì em kệ, em cứ cua chú đấy. Chú không iu em chú chỉ có thiệt thôi nhờ mẹ nhờ!
[ Đúng rùi em bé của mẹ là ngoan nhất đáng iu nhất ý. Hôm nay em cứ ăn ngon ngủ kĩ đi rồi mẹ đón em sớm nha ]
- Dạ ~
Mà bên này, chú Kim của bé đang bị triệu tập về nhà.
- Kim Taehyung này, năm nay là anh bao nhiêu rồi ấy nhể?
- Qua sinh nhật là 28.
- 28 ép tròn lên tí là thành 30 nhể?
- Coi như thế ạ.
Chủ tịch Kim đập bàn một cái làm cả vợ con cả người làm giật bắn mình.
- Coi cái gì mà coi? Sắp 30 rồi đấy, anh định để tôi xuống mồ rồi mới lấy vợ sinh con hả?
- Kim phu nhân, bác sĩ dặn là không được để chủ tịch xúc động quá đâu.
- Anh... anh...
- Taehyungie, đừng chọc bố con tức giận nữa đi._ Bà Kim vỗ vỗ lưng chồng._ Anh nữa, già đầu rồi cứ cãi qua cãi lại với con nó.
- Nó mà cứ ngoan ngoãn nghe lời đi thì tôi đâu cần nói nhiều như thế!
Taehyung hết cách với chủ tịch nhà mình. Mẹ cứ trách anh ít về nhà, mỗi lần về chỉ có mỗi một câu chuyện như này rồi anh với bố lại cãi cọ, khổ thân Kim phu nhân lại đi dỗ từng người một.
- Nhưng bố con nói cũng đúng, con sắp 30, nên nghĩ đến chuyện lập gia đình rồi. Giờ bố mẹ vẫn còn khoẻ, còn chăm bẵm cháu được.
- Mẹ yên tâm, mẹ còn trẻ khoẻ ba chục năm nữa cơ.
- Cái thằng..._ Bà Kim bật cười.
- Mà tôi thông báo cho anh thế này nhá, con trai nhà chú Min ấy, tôi nhắm thằng bé rồi, anh chủ động với người ta đi.
- Bố!!
- Ồ anh không phải la lên với tôi, là mẹ anh muốn hẹn người ta nha._ Chủ tịch Kim rút ra con át chủ bài, vênh váo đắc ý.
- Taehyungie, mẹ liên lạc với thằng bé trước đó._ Bà Kim nắm tay Taehyung_ Con cũng chưa có đối tượng mà, trước hết cứ hẹn người ta xem thế nào.
- Con..._ Rồi, tôi sẽ không nói là Kim Taehyung đột nhiên nghĩ đến người nào đó đâu.
- Không thử thì làm sao mà biết không được, đúng không?
- Nhưng con...
- Thôi mà, mẹ lỡ hẹn với người ta mất rồi, ăn một bữa cơm thôi mà, đi cho mẹ vui, nha?
Taehyung bất đắc dĩ gật đầu.
- Bao giờ ạ?
- Tối nay đó._ Mẹ Kim cười tươi như hoa.
Taehyung thở dài. Sao mà chưa đánh đã thua thế này?
Thế là cả buổi chiều hôm ấy, có một vị sếp tổng cứ ngồi nhìn chằm chằm vào quyển lịch để bàn.
Đã nửa tháng không gặp bé thỏ con rồi...
- Sếp?
- Ừ?_ Taehyung giật mình ngẩng đầu lên.
- Đây là báo cáo tuần này ạ.
- Để đó được rồi. Cậu về trước đi.
- Dạ?
- Đặt bàn cho tôi chưa đấy?
- Đã đặt từ sáng rồi ạ.
- Ừ. Tan làm đi.
Trợ lý Han khó hiểu đóng cửa lại. Hôm nay sếp cho mình tan làm sớm cơ đấy?
Vị sếp tổng ở trong phòng lần nữa check lại tin nhắn điện thoại. Tin nhắn anh nhắn từ sáng đến giờ vẫn chưa thấy có hồi âm.
10:30 Fri
Chú đẹp trai
Bé ăn cơm chưa?
15:24 Fri
Chú đẹp trai
Cả ngày hôm