"Tuấn, em...”
Hắn lạnh giọng, cắt ngang lời Salvia:
“Salvia, từ nay đừng làm vậy nữa.
Vô ích thôi, anh hết yêu em rồi”
Salvia không tin vào những gì mình nghe thấy, cô nàng tối sầm mặt, hỏi lại:
“Tuấn, anh vừa nói cái gì?”
“Anh hết yêu em rồi.
Và còn một điều nữa, anh cả về nước rồi”
Nghe hai tiếng “anh cả” mà hắn nhắc đến, Salvia sợ xanh mặt.
Cô nàng cúi gằm mặt xuống, cắn móng tay trong lo lắng, sợ hãi.
Sau một hồi cui gằm mặt xuống, Salvia ngước lên, vòng tay qua cổ hắn, ghé sát, nói nhỏ:
“Quên anh ấy đi, không gian lúc này chỉ có anh và em”
Và rồi Salvia ghé sát môi về phía hắn, gần như là môi hai người đã chạm vào nhau thì...
Kiệt xông vào phá hỏng tất cả...
[...]
Kiệt mở hé cửa phòng cô, thấy Ngân đã nằm ngủ cậu mới yên tâm đóng cửa, đi về phòng.
Ngân xoay người nhìn ra cửa, cứ nhắm mắt là hình ảnh ấy lại quay về.
Cái hình ảnh muốn cào xé trái tim người khác đó...thật đáng sợ!
Ngày mai là chú sẽ đưa cô về nhà, không phải ở đây nhìn hai người đó nữa.
Trở về nhà, ngôi biệt thự lạnh lẽo ấy...
[...]
“Ngân, đi luôn à? Ăn sáng cái đã”
Thấy hắn và Ngân có ý định đi, Kiệt trên tay vẫn cầm chảo đang rán trứng chạy ra nói.
Trên má Kiệt vẫn còn vết thâm do hôm nay hắn gây ra và còn có cả vết xước trên trán nữa.
Trông bây giờ Kiệt như giang hồ nếu cậu không mặc tạp dề và cầm chảo rán trứng!
Ngân cúi xuống, đi dép rồi quay lại, từ chối:
“Dạ, thôi”
Rồi Ngân đi ra ngoài luôn để Kiệt đứng bơ vơ ở đó.
Quang mới ngủ dậy, nhìn ra ngoài, giọng còn ngáy ngủ:
“Hơ...Ngân đi đấy à? Sớm thế...oáp...”
Ngân ló vào chào Quang một cái rồi chạy theo hắn.
Cả quãng đường đi về nhà với Ngân bây giờ, sao mà dài quá! Có lẽ vì lần đầu ra đi, có chú và anh Kiệt bên cạnh nói chuyện, không khí lúc ấy có như bây giờ đâu...
Lúc quay về Ngân không mai theo bất cứ thứ gì mọi người ở nơi ấy mua cho, bao gồm bánh, kẹo, quần áo của hắn, quà tặng sinh nhật của Quang, Kiệt và chị Salvia.
Phải rồi, chú...thậm chí còn chưa tặng quà sinh nhật cho cô nữa kìa.
Mà thôi, hôm nay đã qua sinh nhật của cô rồi, quà cáp còn quan trọng gì nữa...!Ngân siết chặt con gấu bông trên tay mình, ánh mắt u sầu hướng ra ngoài.
đèn đỏ, hắn cho xe dừng lại, quay sang nhìn nhóc con.
Bây giờ hắn mới dám quay sang nhìn cô