Diệp Thánh Sinh bận ăn cơm, không dám ngẩng đầu.
Điều cô không chú ý là đôi mắt của Cung Hàn đang nhìn chằm chằm mình.
Đến nỗi Diệp Vân Triệt mới đến cũng cảm nhận được.
Hắn dùng ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn Cung Hàn, hỏi: "Người này sao tôi chưa từng thấy qua? Cô út, bạn trai của cô sao?
Nhìn thấy khuôn mặt của người lạ, Diệp Vân Triệt nghĩ đó là bạn trai của cô út.
Phượng Minh Thư lập tức nói: "Con đang nói nhảm cái gì đó? Nó vẫn còn là học sinh.
Đó là chú nhỏ của Hân Nhiên."
Diệp Hân Nhiên ngẩng đầu lên, mỉm cười nói: "Cháu trai, thấy chú nhỏ của ta đẹp trai không? Có thể so sánh với cháu không?"
Diệp Vân Triệt khịt mũi, không trả lời.
Cung Hàn chủ động bắt tay.
"Xin chào, tôi tên là Cung Hàn."
Diệp Vân Triệt miễn cưỡng đưa tay ra, sau đó ghé vào tai Diệp Thánh Sinh như thể không có ai ở đó hỏi: "Đến đây một mình để cáo trạng sao?"
Diệp Thánh Sinh quay đầu bắt gặp ánh mắt của người đàn ông.
"Ừ."
"Hừ!"
Diệp Vân Triệt hừ lạnh, môi mỏng mím chặt ngồi thẳng dậy, liền nhìn thấy Cung Hàn vẫn nhìn vợ mình.
Khi anh nhìn vào Diệp Thánh Sinh, cô luôn cúi đầu, giống như lương tâm cắn rứt.
Khi bữa trưa sắp kết thúc, ông nội Diệp nói: "Điều ước năm nay của ta không phải phải gì to tát, chỉ là muốn có một đứa chắt vào năm sau."
Nhìn Diệp Thánh Sinh, ông nói tiếp.
"Thánh Sinh, ta nói cho cháu lời này, ta sẽ thưởng cho cháu một trăm triệu nhân dân tệ nếu cháu sinh con.
Trai gái đều được.
Hẳn là không khó, đúng không?"
Diệp Thánh Sinh là trẻ mồ côi, ông không phản đối, là vì ông thấy cô gái nhỏ cư xử tốt và ngoại hình ưa nhìn.
Cái nhà họ Diệp có là tiền nên không yêu cầu về gia cảnh của cháu dâu, chỉ cần có thể sinh con là được.
Tất nhiên, chủ yếu là con cháu thích.
Diệp Thánh Sinh nghe vậy vội vàng ngẩng đầu, thấy mọi người đều đang nhìn mình, cô xấu hổ, không biết nên như thế nào đáp lại.
Cô thực sự muốn nói mình đã mang thai, nhưng giây tiếp theo!
Diệp Vân Triệt ở bên cạnh nói: "Sinh con cháu tự có kế hoạch, không cần ông nội lo lắng."
Ông nội nghe vậy tức giận nói: "Ta nói linh tinh sao? Đây là việc con bé nên làm với tư cách là cháu dâu của nhà họ Diệp.
Nếu nó ngay cả việc này cũng không thể làm tốt, vậy có lí do nào làm người họ Diệp?"
Diệp Thánh Sinh vô cớ bị khiển trách.
Cô đột ngột đứng dậy, nói: "Ông nội, thực ra cháu..."
"Cháu là DINK."
(DINK: thuật ngữ chỉ vợ chồng tập trung vào công việc, không muốn sinh con/ vô sinh.)
Diệp Vân Triệt ngắt lời, kéo cô ngồi xuống, anh đứng dậy nói với mọi người.
"Cháu là cả đời không định có con.
Ông ép cô ấy cũng vô dụng."
Diệp Thánh Sinh kinh ngạc quay đầu nhìn Diệp Vân Triệt.
Trước đó, anh nói với Thư Vũ sẽ ly hôn sau khi cô sinh con.
Bây giờ anh ấy nói không muốn có con?
Vì vậy, nếu cô đã mang thai, anh cũng không muốn?
Cúi đầu xuống, Diệp Thánh Sinh cảm thấy trái tim như bị một con dao đâm vào, kịch liệt đau nhức.
Bầu không khí trong nháy mắt đông cứng lại.
Một lúc sau, ông nội Diệp vô cùng tức giận, ném bộ đồ ăn trước mặt, nghiêm mặt nói: "Diệp Vân Triệt, nói lại lần nữa."
Diệp Vân Triệt nhàn nhạt nói: “Cháu nói, cháu cả đời không muốn có con.”
“Đồ cháu trai bất hiếu!"
Ông lão tức giận đến mức nhặt bộ đồ ăn ném vào Diệp Vân Triệt.
Diệp Vân Triệt nghiêng người tránh đi.
Những người khác vội vàng đứng dậy xoa dịu ông, đồng thời kéo Diệp Vân Triệt khiển trách.
"Vân Triệt, hôm nay là sinh nhật của