Ngày hôm sau.
Diệp Thánh Sinh từ từ ngồi dậy, vừa xoa xoa cái đầu đau nhức vừa nhìn xung quanh.
Đây là phòng của cô.
Cô đang mặc chiếc váy ngủ hai dây gợi cảm yêu thích cũ của mình?
Không thể!
Loại váy ngủ ren gợi cảm này chỉ được mặc khi cô [email protected] tình với Diệp Vân Triệt.
Kể từ khi Thư Vũ xuất hiện, cô đã không mặc nó nữa.
Chuyện gì đã xảy ra với cô đêm qua? Tại sao cô lại mặc loại váy ngủ này?
Sau khi vắt óc suy nghĩ, cô vẫn không thể nhớ được tối qua đã xảy ra chuyện gì, vì vậy Diệp Thánh Sinh đứng dậy đi tắm rửa.
Đứng trước bồn rửa tay, cô chợt phát hiện môi mình bị sứt, sưng tấy lên, giống như bị ai đó cắn vậy.
Chết tiệt.
Ai đã cắn cô?
Nghĩ đến buổi chiều hôm qua tại nhà chị Ninh tụ tập, Diệp Thánh Sinh đoán có liên quan đến một người đàn ông nào đó.
Cô vội vàng tắm rửa thay quần áo rồi đi xuống lầu.
Dì Trương đang thu dọn trong phòng ăn, nhìn thấy Diệp Thánh Sinh liền cười nói:
“Cô Sinh, cô đã dậy rồi.
Cậu chủ bảo cô sau khi ăn sáng thì phải đến công ty.”
Ngồi xuống bàn ăn, Diệp Thánh Sinh hỏi: “Tối hôm qua ai đưa con về?”
Cô chỉ nhớ là Diệp Vân Triệt đã kéo mình đi.
Cô ngồi trên đường, Diệp Vân Triệt bỏ đi.
Cô không thể nhớ những gì đã xảy ra sau đó.
“Tối qua cô uống say, là cậu chủ đưa cô về.”
Diệp Thánh Sinh sửng sốt: “Vậy ai thay quần áo cho con?”
“Tối qua cô nôn trên giường, nên tôi mới đổi ga giường.
Cậu chủ giúp cô tắm rửa thay quần áo.”
Diệp Thánh Sinh: “…”
Tên đàn ông chó kia còn tốt như vậy?
Hắn không phải rất không thích cô, mắng cô bẩn sao?
Đôi khi Diệp Thánh Sinh thực sự không hiểu anh ta đang nghĩ gì, nhưng cô cũng không buồn tìm hiểu.
Cô vội vàng ăn sáng rồi ra ngoài.
Vừa đi ra khỏi sân, liền nhìn thấy cách đó không xa một chiếc siêu xe màu đen chậm rãi đi tới.
Trước khi Diệp Thánh Sinh nhìn rõ người trong xe, chiếc siêu xe đã dừng lại bên cạnh cô.
Kính xe hạ xuống, một khuôn mặt tuấn tú như ngọc hiện ra trước mắt cô.
Anh cười, nụ cười ôn nhu như gió.
“Thánh Sinh đi đâu, anh đưa em đến đó.”
Diệp Thánh Sinh nhìn anh, vẻ mặt xấu hổ nói: “Em đến công ty của Diệp Vân Triệt.
Em đã gọi xe rồi, xe sẽ đến ngay thôi."
Đường Vãn Quân mở cửa bước xuống xe, đi vòng sang bên kia xe, mở cửa cho Diệp Thánh Sinh.
“Vừa hay anh cũng phải đến công ty của anh ấy.
Chúng ta đi cùng đi.”
Diệp Thánh Sinh do dự.
Đường Vãn Quân nhìn cô mỉm cười.
“Sợ anh sẽ bán em?”
Diệp Thánh Sinh lắc đầu và lên xe không có bất kỳ phản đối nào.
Khi chiếc xe thể thao lái đi, cô thận trọng nói: “Thật xin lỗi vì đã phá hỏng bữa tiệc của anh ngày hôm qua.”
Quay đầu nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh, Đường Vãn Quân thăm dò hỏi: “Diệp Vân Triệt… tối hôm qua anh ấy không làm gì em chứ?”
Diệp Thánh Sinh lắc đầu.
“Không có.”
Thực tế, cô không nhớ những gì xảy ra tối qua.
Nhưng nghĩ đến việc anh rất ghét cô, có lẽ sẽ không làm gì cô.
“Môi của em làm sao thế?”
Diệp Thánh Sinh vô thức chạm vào môi, nhanh chóng nói dối: “Em lỡ cắn vào môi khi say rượu.”
“Vậy thì lần sau em phải cẩn thận hơn.”
“Vâng.”
Đường Vãn Quân cố ý tìm một chủ đề khác.
“Thánh Sinh trông thật đẹp, em có muốn vào làng giải trí không?”
Diệp Thánh Sinh cười ngượng ngùng.
Đọc ????????????????ệ???? ha????, ???????????????? cập ????ga???? ~ Т????ùmТ????????????ệ ????﹒Ⅴ???? ~
“Em không biết diễn xuất.”
“Anh có thể dạy em, em cũng có thể thi vào học viện điện ảnh.”
“Quên đi, bây giờ em phải làm việc chăm chỉ để kiếm tiền.”
Trả lại một triệu nợ cho Diệp Vân Triệt và ly hôn với anh ta để thoát khỏi cuộc hôn nhân đau khổ này.
Đường Vãn Quân vẫn không bỏ cuộc.
“Anh đóng phim, không nói đóng vai chính, chỉ đóng vai thứ hai hay ba gì đó, quay một bộ phim chỉ mất mấy tháng, thù lao ít nhất cũng có thể được một triệu.”
Đường Vãn Quân tuy không phải ngôi sao lớn nhưng lại có gia thế vững chắc.
Bất cứ ai có xuất thân danh tiếng trong làng giải trí đều không