REVIEW TRUYỆN CHÚA SẼ PHÙ HỘ CHO EM
Tác giả: Cố Khúc
Thể loại: hiện đại, hắc bang, thực tế, nam chính buôn bán vũ khí, tranh đấu quyền lực, hơi ngược, OE (thiên hướng HE)
Độ dài: 32 chương
Tình trạng: Hoàn - đã xuất bản
***
Người ta hay nói là không ai ngã hai lần trên cùng một dòng sông, mà tớ thì muôn đời luôn chết chìm trong cùng một cái vũng máu chó. Và điều đáng buồn là sau bao năm lăn lộn trong giới ngôn tình, số lần ngã sấp mặt ở mấy cái “vũng” ấy chỉ có tăng chứ không giảm. Lần này, không phải do bị #Họa Gian Phi dụ dỗ mà là #Ám Dung Hoa xúi giục, tớ mang theo trái tim mong manh yếu đuối, đi tìm hạnh phúc giữa biển trời Pakistan mịt mùng mưa tuyết cùng những tiếng bom đạn chập chờn, để rồi ôm niềm đau thương mà thốt lên rằng “chúa đã không phù hộ em”.
Như n các bộ ngôn tình khác, cuộc gặp gỡ “định mệnh” luôn bắt đầu bằng tấn bi kịch của nữ chính Ngải Mễ Lạp. Chỉ trong một đêm, cô ấy bị bạn trai cùng bạn thân phản bội, không những thế còn bị mất việc (nghe quen không), đi đến bờ vực của sự sụp đổ.
Thế rồi không hiểu tại sao, ông chủ Ngô giàu có, thế lực nhất Thượng Hải lại tới tìm cô, đề nghị cô giúp ông ta tới Trung Đông tìm Alice - cô tình nhân bé nhỏ đang bỏ trốn của ông ta trở về. Ngải Mễ Lạp cảm thấy cuộc đời cô đã ở đáy của bi kịch, cũng không còn gì để mất, vì thế cô nhận lời ông chủ Ngô, một mình bay tới Pakistan xa xôi, loạn lạc kia.
Trong cuộc hành trình kiếm tìm “cô tình nhân bỏ trốn”, Ngải Mễ Lạp gặp nạn trên núi tuyết, cũng ở thời điểm này cô tình cờ gặp được anh Lâm. Lúc ấy, tuyết trắng bay đầy trời, anh Lâm mặc dù bị thương, chật vật vùi trong đống tuyết, nhưng đôi mắt đen tuyền, sáng lấp lánh như những vì sao phương Bắc lại in sâu trong tâm trí Ngải Mễ Lạp.
Vì sinh tồn, để thoát khỏi núi tuyết, anh Lâm và Ngải Mễ Lạp phải hợp tác cùng nhau. Những tháng ngày chung đụng tạo nên một sợi dây liên kết kỳ lạ giữa anh và cô. Sau khi thoát khỏi núi tuyết, bọn họ càng trở nên thân thiết. Anh dạy cô cưỡi ngựa, dạy cô tiếng Urdu, còn không ngại nguy hiểm, cứu cô khỏi Hassan, thủ lĩnh của bộ tộc Pushtun, kẻ muốn cướp Mễ Lạp về làm cô dâu.
Vòng tay ấm áp của anh lúc dạy cô cưỡi ngựa, giọng nói trầm ấm của anh khi dạy cô học chữ, lồng ngực kiên định của anh lúc ôm cô vào lòng khiến trái tim Ngải Mễ Lạp rung động. Cho dù cô biết, bản thân không thuộc về nơi này, còn anh Lâm của cô lại có một thân phận quá thần bí, giữa bọn họ, còn quá nhiều khúc mắc, nhưng cô lại không thể ngăn cản bản thân mình yêu anh.
Anh yêu cô, mỗi hành động của anh đều chứng minh điều ấy, còn cô, ở giây phút anh liều mạng đối đầu với Hassan, thì trái tim cô đã chẳng còn là của cô nữa. Nhưng vào chính giây phút cô chuẩn bị nói lời yêu, chính anh lại lạnh lùng đẩy cô lên chiếc trực thăng trở về Thượng Hải, khiến bọn họ chia xa.
Liệu tình yêu của Ngải Mễ Lạp sẽ bị khoảng cách giữa xa xôi giữa Pakistan và Thượng Hải giết chết? Liệu cuộc hành trình định mệnh của anh Lâm và cô sẽ giống như chiếc trực thăng từ từ rời khỏi núi tuyết Urdu? Mời bạn đọc truyện để khám phá kết cục cuối cùng.
***
Ngải Mễ Lạp là một cô nhân viên thành thị, cố gắng phấn đấu hết mình vì cuộc sống và người mình yêu, đến cuối cùng đổi lại là ba chữ “anh xin lỗi”. Thực sự thì quyết định đi Pakistan phần lớn là do cú shock tâm lý sau chia tay, nhưng một phần khác là do nỗi lo cơm áo gạo tiền sau khi thất nghiệp.
Ngải Mễ Lạp được xây dựng là mẫu phụ nữ lý trí, thông minh, gai góc và trải đời. Nhưng riêng với tớ thì Ngải cô nương nhiều lúc hơi thiếu muối và hành động có phần “ngu còn tỏ ra nguy hiểm”. Dùng từ “ngu” thì có vẻ không công bằng, nhưng để đạt đến level của một “người phụ nữ thành thục” thì chưa, thế nên khi đọc truyện khiến tớ có cảm giác chới với, cao không tới, thấp không thông.
Anh Lâm là thủ lĩnh của Rajput, là một thương nhân buôn bán vũ khí tài giỏi, lạnh lùng. Ban đầu anh tiếp cận Ngải Mễ Lạp là có mục đích. Nhưng rồi quá trình chung đụng với Ngải Mễ Lạp khiến anh thay đổi cách nhìn về cô. Anh bị nụ cười cùng đôi mắt sáng rỡ, tin tưởng của cô mê hoặc (theo tác giả giải thích thế). Nhưng mà bản thân tớ thì cảm thấy chuyển biến cảm xúc của nam chính với nữ chính không rõ ràng, cho đến cuối cùng tớ vẫn không hiểu vì sao anh Lâm lại yêu Ngải Mễ Lạp.
Hơn nữa, tác giả miêu tả hình ảnh anh Lâm không rõ ràng, lúc thì là người đàn ông đến từ Anh quốc với khuôn mặt góc cạnh, lúc lại từa tựa như soái ca ngôn tình đẹp như tranh vẽ, khiến hình ảnh anh Lâm trong tâm trí tớ khá mờ mịt.
Bối cảnh truyện chọn rất đặc biệt, một nơi là “khu vực vũ trang phi chính phủ” nằm giữa Trung Đông, một nơi là thành phố xa hoa không ngủ Thượng Hải. Phần giới thiệu truyện cực kỳ ấn tượng với sự hứa hẹn về một bộ ngôn tình lạ và mới. Nhưng mà kết quả thì không được như mong đợi cho lắm, bút lực tác giả không đủ tốt, phần “tình” còn tạm ổn, nhưng phần cao trào đầu voi đuôi chuột, nhiều tình tiết đưa ra không được xử lý thích đáng, khiến mạch truyện rối loạn. Cái kết thực sự rất hụt hẫng, tớ đọc xong còn ngơ ngác không hiểu cái gì đang xảy ra. Kiểu như đang ở vị trí A mà thế nào xuyên không n vòng đến vị trí Z luôn rồi.
Tớ thấy có rất nhiều độc giả đánh giá cao cuốn này, nhưng với tớ thì “Chúa sẽ phù hộ cho em” chỉ nằm ở mức trên trung bình. Nếu bạn không quá đề cao tính thực tế, độ khốc liệt của cuộc sống vùng Trung Đông, hoặc giả như bạn chỉ đang tìm kiếm một câu chuyện “hắc bang” mang nhiều yếu tố “tình” thì bạn có thể thử nhảy hố. Nhưng trước khi bạn đi, tớ xin tặng bạn một câu: “Chúa sẽ phù hộ em”, ra đi vui vẻ nhé!
Bình luận truyện