- Điện hạ, xuất binh công thành!
Ánh mắt Ưng lão chấn động, lập tức mở miệng.
Đầu tiên, Triệu Phong đánh chết nhiều chiến lực cao tầng của Mông thành như vậy, tạo thành ưu thế rất lớn đối với binh lực của Nguyệt Long thành.
Tiếp theo, Triệu Phong còn trắng trợn giết chóc một phen, sau đó rời đi, chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với sĩ khí của Mông thành.
Cuối cùng, hiện nay Mông thành nguyên khí đại thương, bây giờ nếu không ra tay, để cho bọn hắn điều động đủ binh lực thì ngày sau sẽ khó cơ hội như vậy.
Ưng lão nói ra suy nghĩ của mình cho Cửu hoàng tử.
- Được!
Cửu hoàng tử rất nhanh đã hiểu ra đạo lý trong đó.
Lần này xuất binh công thành, quả thật là thời cơ tốt nhất.
- Toàn thành xuất binh, tiến thẳng đến Mông thành.
Cửu hoàng tử lập tức quát.
Thị vệ tuần tra bên ngoài nghe thấy, lập tức đem mệnh lệnh của Cửu hoàng tử truyền đạt khắp toàn thành.
Không lâu sau, toàn bộ binh lực đã tụ tập bên ngoài Nguyệt Long thành.
- Xuất phát!
Cửu hoàng tử cầm thanh lôi cổ kiếm chỉ về phía trước.
Ầm ầm ầm...
Mấy vạn binh lực lập tức bay lên, ồ ạt tiến về phía trước.
Trong Nguyệt Long thành, ngoại trừ một bộ phận cường giả Chân Linh Cảnh và Đan Nguyên Cảnh lưu thủ đóng quân, toàn bộ binh lực còn lại đều xuất động.
Trải qua chiến dịch lần thứ nhất, Cửu hoàng tử đã giành được sự tín nhiệm của tất cả binh sĩ, hơn nữa thực lực mà Triệu Phong bày ra, cũng khiến cho những binh sĩ này tin tưởng mười phần, không nề hà làm việc nghĩa.
- Cửu hoàng tử, chúng ta có phải là có chút kích động quá không?
Một tên Thống lĩnh tam tinh hỏi thăm tình huống.
Mặc dù bọn họ có những cường giả đỉnh cao như Triệu Phong, Thiết Hồng Lăng, không cần phải sợ hãi Thánh Chủ, thế nhưng bọn hắn còn chưa nắm rõ tình huống binh lực trong Mông thành, nếu tùy tiện xuất binh thì cũng không hợp lẽ thường của binh gia chút nào.
- Tình báo cụ thể trong Mông thành, Triệu Phong đã thu thập được rồi.
Cửu hoàng tử nói thẳng, nhưng cũng không giải thích nhiều.
Thần sắc của vị Thống lĩnh tam tinh này thoáng sững sờ, liền nhìn về phía Triệu Phong cách đó không xa.
Việc Triệu Phong đảm nhiệm chức vị thám tử, hắn cũng đã từng nghe nói, chẳng qua nghe thấy Cửu hoàng tử nói lời này, dường như Triệu Phong thật sự đã tra được tình báo rất tỉ mỉ.
Hắn chỉ cho rằng Triệu Phong có chiến lực mạnh, nhưng không ngờ tại phương diện thu thập tình báo cũng thiện nghệ như vậy.
Có những lời này của Cửu hoàng tử thì hắn cũng an tâm rồi.
- Nếu như có thể đánh hạ một tòa thành trì nữa…
Vị Thống lĩnh tam tinh này đã có chút nôn nóng không chờ đưoij được nữa.
Công chiếm một tòa thành trì thì tất cả binh sĩ dưới trướng của Tướng quân, đều đạt được chiến công công thành dựa vào cảnh giới đẳng cấp, ví dụ như Thánh Chủ sẽ đạt được hai vạn chiến công công thành, Chuẩn Thánh Chủ thì được sáu ngàn…
Ngược lại, nếu như mất thành thì những chiến công này cũng sẽ bị trừ.
Cho nên, một tên binh lính bình thường, nếu như vận khí tốt, đi theo một vị minh chủ chinh chiến, cho dù không giết địch, chỉ làm mấy việc lặt vặt, thì chiến công công thành cũng đủ cho hắn đổi lấy một lượng lớn tài nguyên rồi.
Thiết Hồng Lăng ở bên cạnh Triệu Phong hỏi:
- Triệu Phong, tình huống cụ thể của Mông thành thế nào?
- Thực lực chỉnh thể không kém Nguyệt Long thành lúc trước bao nhiêu.
Triệu Phong lấy một cái ví dụ đơn giản.
- Làm sao có thể?
Thiết Hồng Lăng có chút không tin.
Nguyệt Long thành bị bọn họ công phá, chẳng lẽ dị tộc lại không kịp phản ứng, không kịp tăng cường nhân thủ cho Mông thành?
Thế nhưng, lúc mọi người tiến vào Mông thành, thì lại phát hiện nơi này đã là một tòa thành trống.
Không có một bóng người.
- Dị tộc đâu rồi?
- Chuyện gì thế này? Tại sao ngay cả một tên dị tộc cũng không thấy?
- Có khi nào đây là bẫy rập hay không?
Rất nhiều Thống lĩnh binh sĩ đều sợ hãi xôn xao.
Loại tình huống này từ khi hai đại Vương triều khai chiến, đều chưa từng phát sinh, tất cả Thống lĩnh binh sĩ đều cảm thấy mơ hồ.
Thiết Hồng Lăng lại càng trợn mắt há hốc mồm, liếc nhìn Triệu Phong, nói:
- Có chuyện gì thế này?
Nàng tin rằng lúc Triệu Phong tìm hiểu tình báo, hẳn không phải là cảnh tượng này, bằng không thì Triệu Phong sẽ không nói là binh lực tại Mông thành không kém Nguyệt Long thành bao nhiêu.
Chẳng qua, vì sao Triệu Phong vừa mới tìm hiểu tin tức một lần thì dị tộc đã rút đi toàn bộ rồi?
Triệu Phong thoáng sững sờ, loại tình huống này, hắn quả thật không ngờ tới.
Hắn vốn cho rằng Mông thành sẽ lựa chọn phòng thủ, chờ đợi binh lực tới trợ giúp.
- Xem ra chúng ta hành động quá nhanh, cho nên dị tộc đã trực tiếp rút lui rồi.
Ưng lão nói.
Chẳng qua, loại tình huống này cũng chưa chắc đã là chuyện tốt.
Nếu như bọn họ kịch chiến với Mông thành, sau đó đánh lui bọn hắn, như vậy binh sĩ dị tộc trong Mông thành ít nhất sẽ tổn thân hơn sáu thành.
Mà bây giờ, dị tộc trong Mông thành đều đã rút khỏi, cũng đồng nghĩa với việc không có tổn thất gì.
Mấu chốt chính là, bọn hắn nhất định sẽ tấn công lần nữa, lúc đó, Cửu hoàng tử nhất định sẽ lâm vào cục diện bị động.
Xem ra vị Tướng quân của dị tộc là một người có mưu sâu tính kỹ.
Một vài vị Thống lĩnh sau khi khiếp sợ và kích động thì cũng phát hiện điểm này, nếu như bây giờ bọn họ chiếm lĩnh Mông thành, e rằng không lâu sau sẽ phải đối mặt với binh lực dị tộc càng cường đại hơn.
Chẳng qua, quyền lựa chọn chiếm lĩnh Mông thành hay không, cũng không phải do bọn họ quyết định.
- Chiếm lĩnh!
Cửu hoàng tử trực tiếp tuyên bố.
Bây giờ đã không còn đường lui, hơn nữa chiến công công thành ở ngay trước mắt, chỉ cần với tay là chiếm lĩnh được.
Tất nhiên, nếu bàn về chiến công thì Triệu Phong vẫn là người thu được nhiều nhất.
Sau khi chiếm lĩnh Mông thành, binh lực của Cửu hoàng tử liền khống chế cả tòa thành, tiến hành bố trí các phương diện.
Tất cả binh sĩ đều hưng phấn, cực kỳ cao hứng.
Lần này, tất cả binh lực của Cửu hoàng tử đã trực tiếp chiếm lĩnh một tòa thành trì, hơn nữa mọi người không cần phải làm gì mà cũng có thể đạt được chiến công công thành nhất định.
Cửu hoàng tử đi vào trong điện các.
- Triệu Phong, lần này chiến công của ngươi rất lớn a.
Cửu hoàng tử bình thản nói.
Đầu tiên là hắn tìm hiểu tình báo rất kỹ càng, dựa theo quy định, đây là chiến công tình báo thượng đẳng.
Tiếp theo, một mình Triệu Phong đánh chết hai vị thiên kiêu Chuẩn Thánh Chủ, hơn mười vị Đại Đế và Vương Giả đỉnh phong, tất cả đều được ban thưởng điểm chiến công.
Mặt khác, hành động của Triệu Phong đã trực tiếp khiến cho dị tộc Mông thành phải thối lui.
Nếu tính ra thì cũng tương đương với một mình Triệu Phong chiếm lĩnh cả tòa Mông thành.
- Ta sẽ đem tình huống này báo cáo về Tổng điện Lan Châu, do bọn họ quyết định chiến công của ngươi.
Đối với biểu hiện của Triệu Phong, Cửu hoàng tử cũng không dám vọng đoán.
- Thế nhưng, dị tộc rút khỏi Mông thành, tùy thời đều có thể đánh úp lại, cho nên ta sẽ báo cáo lại tình huống này sau.
Cửu hoàng tử lại nói.
- Ưng lão, hãy ra lệnh cho những Trận Pháp Sư trong đội ngũ tranh thủ xây dựng đại trận phòng ngự.
Cửu hoàng tử phân phó.
Chỉ có bọn họ và một vài Thống lĩnh là biết rõ dị tộc vẫn có thể tấn công lại trong thời gian ngắn.
- Triệu huynh đệ, đến lúc đó có lẽ phải dùng đến đàn Yêu thú của ngươi rồi.
Cửu hoàng tử trịnh trọng nói.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Cửu hoàng tử dám chiếm lĩnh Mông thành, đủ khả
năng quyết chiến với binh lực dị tộc càng cường đại hơn.
Đàn Yêu thú của Triệu Phong có chiến lực tổng thể rất mạnh, trong đó chiến lực ngoài cấp bậc Đại Đế có rất nhiều, Vân Tằm Tiên Điệp thậm chí còn có năng lực ảnh hưởng nhất định đến Thánh Chủ.
Chẳng qua, Cửu hoàng tử cũng không biết rằng Vân Tằm Tiên Điệp của Triệu Phong đã chìm vào ngủ say.
….
Phía trước Mông thành 30 dặm, bên trong một tòa sơn mạch.
- Ám Vưu Thánh Chủ, chúng ta cứ như vậy mà dâng tặng Mông thành cho tên nhân loại vô sỉ đó ư?
Nữ tử Ưng Nhân tộc lộ ra vẻ mặt căm hận không cam lòng.
- Nếu cứ như vậy mà tặng cho hắn, chúng ta còn lưu lại nơi này làm gì?
Ở một bên, Ngũ Giao tử của Giao Nhân tộc lộ ra thần sắc lãnh đạm.
Lần đầu hắn xuất chinh, không ngờ lại gặp phải loại chuyện này, Ngũ Giao tử thập phần tức giận, hắn quyết tâm nhất định phải đoạt lại Mông thành.
- Không lâu nữa sẽ có người tới trợ giúp, Mông thành vẫn là của chúng ta, lần này, nhất định phải giết chết tên nhân loại có bảo vật “xuyện qua không gian”.
Ám Vưu Thánh Chủ nhìn về phía xa, thần sắc vẫn bình thản.
Lúc Triệu Phong sử dụng pháp bảo xuyên qua không gian rời đi, hắn cũng đã phản ảnh về cao tầng, thỉnh cầu trợ giúp.
Chẳng qua động thái của nhân loại quá nhanh, vì cân nhắc nhiều phương diện, cho nên Ám Vưu Thánh Chủ mới lựa chọn tạm thời rút lui, đến lúc đó sẽ dùng trạng thái cường thịnh nhất mà tiêu diệt nhân loại.
- Ai sẽ đến trợ giúp đây?
Nữ nữ Xà Nhân tộc không khỏi hiếu kỳ.
Mông thành tổn thất hai gã thiên tài Chuẩn Thánh Chủ và rất nhiều Đại Đế, còn binh lực cấp thấp cũng không tổn thất bao nhiêu.
Hơn nữa đường xá rất xa, cho nên có lẽ lần này sẽ có chiến lực đỉnh cao tới trợ giúp.
…
- Tiếp theo, có lẽ sẽ là một hồi đại chiến.
Treong Mê Không Giới, Triệu Phong khẽ lẩm bẩm.
Ám Vưu Thánh Chủ chủ động rút lui, nếu nưh không có cường lực trợ giúp thì bọn họ nhất định sẽ không công thành.
Ít nhất cũng sẽ thêm một vị Thánh Chủ hoặc là vài tên Đại Đế, Chuẩn Thánh Chủ.
- Tranh thủ trước khi khai chiến, phải hoàn thành Huyễn Thành Tiểu Thế Giới.
Dứt lời, Triệu Phong liền tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ.
Triệu Phong khoanh chân ngồi trên mặt đất, phóng thích Huyễn Thành Tiểu Thế Giới ra.
Ô...ô...ô...n...g!
Phương diện trăm trượng lập tức bao trùm một tầng sương mù màu tím, trong đó có một mảnh mê cung vô tận, trong mê cung còn có các loại kiến trúc như cung điện, khách điếm, Thiên Cơ thành, cung điện Ngư Nhân,… Đây phần lớn đều là những kiến trúc mà Triệu Phong đã từng gặp.
Việc miêu tả Huyễn Thành Tiểu Thế Giới hoàn toàn bất đồng so với Phong Lôi Tiểu Thế Giới.
Phong Lôi Tiểu Thế Giới của Triệu Phong đã từng tham khảo Vũ Lôi Phong Lôi trong Mộng cảnh Thái Cổ, nhưng Huyễn Thành Tiểu Thế Giới thì không thể bắt chước được, chỉ có thể hấp thu khí tức Thái Cổ đơn thuần mà thôi.
Triệu Phong vận chuyển Vạn Niệm Thần Quyết, phân hóa thành mấy ngàn đạo ý niệm, rót vào trong Huyễn Thành Tiểu Thế Giới, bắt đầu kiến tạo hoàn thiện.
Mấy chục ngày qua đi.
Trong điện các của Cửu hoàng tử, một gã thám tử lập tức tiến vào.
- Báo, có dị tộc đột kích!
Ưng lão, Cửu hoàng tử và những Thống lĩnh khác đều thoáng biến đổi thần sắc.
- Không ngờ lại tới nhanh như vậy.
Sắc mặt Ưng lão trở nên nặng nề.
- Toàn thành xuất binh!
Cửu hoàng tử trực tiếp tuyên bố, sau đó nói với tên thám tử:
- Ngươi đi thông báo cho Triệu Phong Thống lĩnh!
…
Cách ngoài Mông thành chừng 10 vạn dặm.
Đại quân dị tộc giống như đàn thú khổng lồ bị kích giận, lệ khí ngập trời, cuồn cuộn tràn đến.
Phía trước đại quân là ba đạo nhân ảnh dẫn đầu, trong đó có một vị là Ngũ Giao tử, còn một vị khác là Ám Vưu Thánh Chủ.
Còn chính giữa là một tên dị tộc hình người khổng lồ, tản ra khí tức siêu việt hết tất cả, những nơi mà hắn đi qua, phong vũ gào thét, băng tuyết lôi điện, vô số dị tượng xuất hiện trong thiên địa, khiến lòng người rung động.
- Vạn Tượng Thánh Chủ, không ngờ là ngài lại tự mình đến đây.
Ám Vưu Thánh Chủ lộ ra thần sắc tôn kính.
- Hừ, các ngươi cũng quá vô năng rồi!
Sắc mặt Vạn Tượng Thánh Chủ cực kỳ lãnh đạm, lập tức nói thẳng.
Ám Vưu Thánh Chủ và Ngũ Giao tử đều trầm mặt xuống, không hề phản bác.
- Nhất thời chủ quan, không ngờ là thiên tài nhân loại kia lại có bí bảo “xuyên qua không gian”, mặt khác, thiên kiêu nhân loại kia dường như còn có huyết mạch đồng tử bất phàm.
Ám Vưu Thánh Chủ vừa cười vừa nói.
- Tất cả huyết mạch đồng tử đều từ Bát Đại Thần Mâu diễn hóa ra, huyết mạch đồng tử của hắn ở trước mặt ta thì có ý nghĩa gì?
Ánh mắt Vạn Tượng Thánh Chủ vẫn bình thản, lập tức xuất hiện hào quang kỳ dị, một chuỗi văn tự từ trong mắt phóng ra.
Một tầng Huyền Quang Thánh Lực rực rỡ quay quanh người hắn, trên người hắn xuất hiện khí tức chấn động và lực lượng quy tắc khủng bố, khiến cho Ám Vưu Thánh Chủ kinh hãi đến lạnh người, thầm nghĩ:
- Đây là lực lượng của Vạn Tượng Chi Mâu ư?