Cướp mối làm ăn của Hắc Mạc Giác, phần thưởng của nhiệm vụ ám sát mới là trọng điểm.
Phần thưởng nhiệm vụ Triệu Phong đưa ra phải là những gì những thế lực khác không thể đưa ra nổi, đồng thời cũng là thứ vô số cường giả mong muốn.
Sau khi U Dạ Thánh Quân và Hắc Giáp Thánh Chủ rời đi, Triệu Phong cũng biến mất.
Trong Mộng Cảnh Thái Cổ, Triệu Phong thận trọng tiếp cận trung tâm khu rừng.
Với khả năng thấu thị vốn có của mắt trái, Triệu Phong cũng gặp trở ngại rất lớn trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
Nhưng nay mắt trái của hắn đã biến dị thành màu kim, cộng với khả năng của thấu giải chi quang, Triệu Phong có thể xuyên qua mọi trở ngại của thực vật Thái cổ, nhìn thấy được vô số cảnh tượng.
Trung tâm khu rừng có một hồ nước, tạo nên từ dòng nước trong vắt chảy ra từ khe núi phía sau.
Xung quanh hồ có vài chục con Kim Dực Xích Hổ sinh sống.
Lúc này Triệu Phong mới phát hiện, con Kim Dực Xích Hổ lần trước hắn giết có thể coi là loại yếu nhất trong Kim Dực Xích Hổ tộc này.
Hai con Kim Dực Xích Hổ có thể hình lớn nhất, Triệu Phong nhìn từ xa cũng cảm nhận được bá khí khủng bố của chúng.
Một con dường như phát giác được điều gì đó, quay phắt về hướng của Triệu Phong.
Triệu Phong lập tức nhìn sang hướng khác, thu khí tức về.
- Thực lực con Kim Dực Xích Hổ này ít nhất cũng tương đương Huyền Quang đại thành.
Triệu Phong nghĩ bụng.
Nhưng thực ra cảnh giới của nó mới chỉ là Huyền Quang sơ thành.
Triệu Phong đi quan sát quanh khu vực sinh sống của Kim Dực Xích Hổ rồi bắt đầu hành động.
Hắn nhắm mục tiêu là một con Kim Dực Xích Hổ rời khỏi bầy.
Hắn để lộ ra một chút khí tức. Ngay lập tức con Kim Dực Xích Hổ đó phát giác ra, lao nhanh về hướng của Triệu Phong, càng ngày càng cách xa bầy.
- Lần này chính là ngươi rồi.
Triệu Phong vận Thánh Lôi Thể, kích hoạt Huyết Ma Dương hoàn mỹ, lao về phía con Kim Dực Xích Hổ.
Có kinh nghiệm lần trước, lần này Triệu Phong dễ dàng đối phó với Kim Dực Xích Hổ hơn, nắm bắt được tiết tấu chiến đấu, đồng thời tấn công nhằm vào nhược điểm của nos.
Khi Kim Dực Xích Hổ nhận ra sự cường địa của Triệu Phong, định bỏ chạy thì mắt trái của Triệu Phong đã bắn ra đồng lực.
- Phong Lôi Đồng Hoả.
Trong mắt Triệu Phong hiện lên ngọn lửa đồng lực kinh người, ánh tử kim quang lưu động thành hình hoa văn u ám.
Phừng!
Hoả lôi màu tử kim trong suốt đem theo khí tức huỷ diệt của lôi kiếp oanh kích lên đỉnh đầu Kim Dực Xích Hổ.
Đây chính là lúc Kim Dực Xích Hổ yếu nhất, Triệu Phong lập tức xông tới, tung một đòn chí mạng.
Xoẹt!
Triệu Phong kéo theo con Kim Dực Xích Hổ đã chết quay lại Mê Không Giới.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đang ngủ lập tức nhảy lên, hai mắt loé sáng, nước miếng chảy dài.
- Không được, đây là Kim Dực Xích Hổ, dùng vào việc khác.
Triệu Phong lập tức dập tắt mơ ước của Tiểu Tặc Miêu.
Cuối cùng Triệu Phong bảo Tiểu Tặc Miêu cắt con Kim Dực Xích Hổ thành từng miếng, rồi thưởng cho nó một cái cánh của Kim Dực Xích Hổ.
Còn Triệu Phong thì rời khỏi phân các Hải Yên Các.
Trên đường đi, Triệu Phong dùng Mê Không Giới và truyền tống trận trong thành nên rất nhanh đã tới nơi.
Trường Hồng Thành, Tiên Dược Các.
- Hoan nghênh quý khách, xin hỏi ngài cần dược tài hay đan dược gì?
Một nữ tử nho nhã mặc trường sam lụa xanh ra nghênh tiếp.
Triệu Phong lên thẳng tầng tám Tiên Dược Các.
Trên này có một số Đại Đế đang chọn dược tài và đan dược…
- Chu Tố Nhi, ta lên đây.
Triệu Phong nói rồi bước lên cầu thang dẫn lên tầng chín.
- Người trẻ tuổi này là ai mà có thể trực tiếp lên tầng chín?
- Các chủ ở đây là dù sao cũng là người trong Hoàng tộc a.
- Tóc vàng, mắt cũng màu vàng, lẽ nào là Triệu Phong?
Mấy vị Đại Đế trong lòng chấn kinh.
Hiện nay đang lưỡng triều đại chiến, tất cả thế lực, cường giả trong vương triều gần như đều quan tâm tới tiền tuyến, phần lớn cũng đã từng tham gia chiến dịch.
Vì thế danh tiếng mà Triệu Phong có được khi đánh bại Vạn Tượng Thánh Chủ còn cao hơn biểu hiện của hắn trong cuộc thí luyện thái tử.
Triệu Phong lên tầng chín, giọng nói của Chu Tố Nhi vọng lại.
- Ta còn tưởng sau này ngươi không tới chỗ ta nữa.
Giọng nói của Chu Tố Nhi có phàn trách móc.
- Lần này tới có việc nhờ ngươi giúp.
Triệu Phong nói.
Chu Tố Nhi nhíu mày, nhìn chăm chăm Triệu Phong. Rõ ràng câu nói đó của Triệu Phong đã đả kích nàng.
- Việc gì?
Chu Tố Nhi khẽ thở dài.
Nàng biết Triệu Phong là thái thượng trưởng lão của một thế lực lớn thì rất bận rộn, gần đây còn phải chinh chiến ngoài chiến trường.
Mà Triệu Phong và Cửu U Cung có thù, thời gian rảnh rỗi của hắn thật sự cũng không nhiều.
- Ta có huyết nhục của một loài yêu thú, muốn luyện chế thành đan dược.
Triệu Phong nói.
- Chuyện nhỏ.
Chu Tố Nhi đáp.
Thứ quý nhất trên người phần lớn yêu thú chẳng qua chỉ là một số tài liệu và tinh hạch.
Nhưng cũng có một số yêu thú huyết nhục đặc biệt, chứa tinh nguyên khí huyết cường đại, thích hợp luyện thành đan dược hơn là cho người tu hành dùng.
- Ta cũng có yêu cầu về phẩm chất của đan dược.
Triệu Phong định dùng đan dược luyện chế từ huyết nhục Kim Dực Xích Hổ làm phần thưởng nhiệm vụ.
Đối tượng nhắm tới của nhiệm vụ này khá rộng, bao gồm từ Vương Giả tới Thánh Chủ, vì thế phẩm chất đan dược phân cấp là tốt nhất.
- Thật phiền phức, giao con yêu thú đấy cho ta đi.
Chu Tố Nhi rất tò mò Triệu Phong có được loài yêu thú hiếm có nào.
Dù sao thì Triệu Phong cũng là luyện thể cường giả, cấp bậc sinh mệnh đã tới ngưỡng Huyền Quang Cảnh, huyết nhục của yêu thú bình thường gần như không có tác dụng gì với hắn.
Triệu Phong đưa ra một cái nhẫn trữ đồ.
Nếu trực tiếp lấy huyết nhục Kim Dực Xích Hổ ra, khí tức Thái Cổ toả ra từ nó rất có thể sẽ bị các cường giả khác phát giác ra.
Chu Tố Nhi thấy Triệu Phong đầy vẻ thần bí, dùng linh thức chui vào trong nhẫn.
- Đây là…
Chu Tố Nhi lập tức sững người.
Thân là y sư, đương nhiên nàng cảm nhận được khí tức cường đại toả ra từ Kim Dực Xích Hổ.
Nhưng con yêu thú này đã bị cắt thành nhiều miếng nên nàng không đoán được thân phận của nó.
- Khí tức Thái Cổ thật đậm đặc …
Chu Tố Nhi thốt lên.
Thứ khí tức Thái Cổ này còn hơn mấy lần khí tức trong lăng mộ hoàng tộc.
- Trên đó còn khí tức của huyết mạch Thái Cổ, ngươi giết được chủng tộc nguyên hình có huyết mạch Thái Cổ?
Chu Tố Nhi kinh ngạc hỏi, cảm giác như huyết mạch trong cơ thể cũng run lên.
Chủng tộc nguyên hình của huyết mạch Thái Cổ, giống như Vân Tàm Tiên Điệp, giá trị của nó là không thể nghi ngờ, làm gì có ai lại giết loài thú quý hiếm này để luyện đan?
- Chỉ là chủng tộc Thái Cổ xếp hạng hơn 9000 mà thôi.
Triệu Phong giải thích.
Chu Tố Nhi bình tĩnh lại, chủng tộc nguyên hình Thái Cổ xếp hạng thấp như vậy cũng không có nhiều tác dụng, nhưng thứ huyết mạch Thái Cổ đậm đặc và tinh nguyên khí huyết cường đại thế này vẫn khiến nàng kinh ngạc không thôi.
- Ngươi cứ ở đây một thời gian, ta chưa bao giờ luyện chế chủng tộc nguyên hình của Thái Cổ
vạn tộc, hơn nữa ở đây còn có huyết mạch Thái Cổ, ta phải đi hỏi sư tôn.
Chu Tố Nhi giải thích rồi rời khỏi Tiên Dược Các.
Triệu Phong gật đầu, hắn chỉ lấy đi một phần nhỏ huyết mạch của con Kim Dực Xích Hổ này, phần lớn vẫn để lại trong cơ thể nó, như thế cũng là để nâng cao phẩm chất đan dược.
Sau khi Chu Tố Nhi rời đi, Triệu Phong cũng tạm ở lại tầng chín Tiên Dược Các.
- Một con Kim Dực Xích Hổ vẫn chưa đủ.
Đan dược luyện được từ một con Kim Dực Xích Hổ có lẽ tạm thời thu hút sự chú ý của các sát thủ, nhưng không thể giữ họ được.
Vì thế Triệu Phong thỉnh thoảng lại vào Mộng Cảnh Thái Cổ, tìm cơ hội hoặc thử dẫn dụ một hai con Kim Dực Xích Hổ.
Nửa tháng trôi qua…
Triệu Phong lại bắt thành công hai con Kim Dực Xích Hổ.
Nhưng lúc này, đám Kim Dực Xích Hổ đã phát hiện ra hành vi của Triệu Phong. Tất cả Kim Dực Xích Hổ gần như đều tập trung lại quanh hồ, đi ra ngoài cũng có vài con đi cùng nhau, Triệu Phong gặp nhiều khó khăn hơn.
- Không biết hồ nước đó có gì thần kỳ?
Triệu Phong dùng năng lực thấu thị nhìn về hồ nước trong vắt lấp lánh kia.
Mấy chục con Kim Dực Xích Hổ sinh sống quanh đó, hồ nước chắc chắn có điểm không tầm thường.
Đột nhiên Triệu Phong dường như có phát hiện gì đó, rời khỏi Mộng Cảnh Thái Cổ trở về Tiên Dược Các.
Rất nhanh hai thân ảnh theo cầu thang lên tầng chín của Tiên Dược Các.
Một người là Chu Tố Nhi, bên cạnh là một lão bà tóc trắng, gương mặt hiền hậu.
- Triệu Phong, đan dược luyện xong rồi.
Trong tay Chu Tố Nhi xuất hiện hai cái bình ngọc.
Triệu Phong nhận lấy mở ra, dùng mắt trái nhìn.
Hai bình đan dược này đúng là có phân cao thấp, nhưng phẩm chất của số đan dược này vẫn vượt qua dự liệu của Triệu Phong.
- Một bình là Linh Huyết Tinh Đan, luyện chế từ huyết nhục, bình kia là Tĩnh Huyết Đan, huyết mạch là chính, có pha thêm một lượng nhỏ huyết nhục.
Lão bà tóc trắng giải thích.
- Đây là sư tôn của ta, Ngọc Linh Thánh Y.
Chu Tố Nhi giới thiệu.
- Không biết lần này tiền bối tới có việc gì không?
Triệu Phong mỉm cười, nhìn về phía lão bà.
Triệu Phong mỉm cười, nhìn về phía lão bà.
Ngọc Linh Thánh Y là một trong những y đạo thánh giả hàng đầu đại lục. Tu hành y đạo là chính, nhưng cảnh giới tu vi vẫn đạt tới Thánh Chủ, từ đó có thể thấy thiên phú về hai mặt này cao tới mức nào.
Nếu không có việc thì nhất đại y đạo thánh giả sao có thể đích thân tới.
Đồng thời, Triệu Phong cũng đoán được, số đan dược này có thể do Ngọc Linh Thánh Y đích thân luyện chế, nếu không phẩm chất sẽ không cao như vậy.
- Không biết Triệu Phong tiểu huynh đệ còn loại huyết mạch này không? Lão thân đồng ý đổi bằng giá cao.
Ngọc Linh Thánh Y nói.
Phải biết là ân tình của y đạo thánh giá trong Đại Lục Vực là rất quý giá.
Phía sau một y đạo thánh giả cũng liên quan tới vô số thế lực và cường giả.
Chu Tố Nhi chép miệng, nàng biết số huyết nhục của Triệu Phong không đơn giản như bề ngoài.
- Chủng tộc nguyên hình của Thái Cổ vạn tộc rất hiếm có.
Triệu Phong đáp, nhưng cũng không từ chối.
- Lẽ nào Triệu tiểu hữu có yêu cầu nào khác?
Ngọc Linh Thánh Y hỏi.
Bà đích thân luyện chế đan dược, đương nhiên có thể cảm nhận được trong chỗ huyết nhục đó còn có một phần huyết mạch bị Triệu Phong lấy đi.
Tuy bà cũng tinh luyện được một số huyết mạch, nhưng rất ít. Dù sao thì Ngọc Linh Thánh Y nổi danh đại lục, không thể nào lại làm ra cái trò bớt xén nguyên liệu.
Nhưng chỉ một chút huyết mạch tinh luyện này cũng khiến Ngọc Linh Thánh Y kinh ngạc không thôi.
Nồng độ của huyết mạch Thái Cổ thực sự cao đến khó tin, dù con yêu thú đó là chủng tộc nguyên hình Thái Cổ vạn tộc còn sót lại cũng không thể có huyết mạch Thái Cổ thuần chủng như vậy được.
- Có, ta muốn nhờ Ngọc Linh Thánh Y luyện đan cho Chúa Tể Điện mười năm.
Triệu Phong mỉm cười nói.
Giá trị mười năm của Y đạo thánh giả cao hơn nhiều so với giá trị trăm năm của một cường giả cấp Thánh Chủ.
Chu Tố Nhi sau khi kinh ngạc thì khẽ lắc đầu, sư tôn Ngọc Linh Thánh Y đến này không thua kém bất cứ thế lực nào, ngay cả Hoàng tộc mời bà cũng từ chối thẳng.
- Ha ha, không biết Triệu tiểu hữu sẽ đưa ra được thù lao thế nào?
Ngọc Linh Thánh Y cười.
Bà chưa từng nghe tới Chúa Tể Điện, nhưng cũng không sao.
Chu Tố Nhi khựng người, nếu là người bình thường đương nhiên Ngọc Linh Thánh Y sẽ từ chối ngay, thậm chí sau này sẽ không luyện đan cho hắn nữa.
Nhưng lần này sư tôn của nàng lại không hề từ chối, mà có vẻ còn khá hứng thú.
Triệu Phong đưa ra một chiếc nhẫn, hỏi:
- Chắc tiền bối biết huyết nhục đó lấy từ loài yêu thú nào đúng không?
Ngọc Linh Thánh Y nhận lấy chiếc nhẫn, dùng linh thức nhìn, lập tức sững người, hai mắt thất thần, rõ ràng toàn bộ ý thức của bà đã tiến vào trong không gian trữ vật.