- Đây là Tây Đại Lục của Thanh Hoa Đại Lục, mà cố hương của ngươi ở Bắc Đại Lục Thiên Phong Đại Quốc.
Triệu Phong nói với Liễu Cầm Âm lúc này sắc mặt có chút mơ hồ.
Rồi hai người mất một giờ để từ Tây Đại Lục bay tới Bắc Đại Lục để tới Thiên Phong Đại Quốc.
Lúc này đôi mắt sáng trong của Liễu Cầm Âm loé lên một tia sáng, giống như có cảm giác dường như đã tới nơi này vậy.
- Ta dùng năng lượng Huyễn Đạo thay đổi bề ngoài cho ngươi, ngươi dùng thân phận của Liễu Cầm Hâm sống tại nơi nàng ta đã từng sống một thời gian đi…
Nói rồi con mắt trái của Triệu Phong toả ra mê vụ tinh thần vô hình, bọc lấy toàn thân Liễu Cầm Âm.
Như vậy thì bất cứ ai nhìn Liễu Cầm Âm cũng đều chỉ thấy đó là Liễu Cầm Hâm.
Triệu Phong cũng vậy, ai nhìn thấy hắn cũng thấy là Triệu Phong trước kia.
- Phong, ta đi trước.
Liễu Cầm Âm nói rồi bay đi.
Triệu Phong khựng người. Vào khoảnh khắc ấy, hắn dường như cảm giác đó chính là Liễu Cầm Hâm vậy.
- Đây có lẽ đây là lần cuối cùng ta đứng ở Thanh Hoa Vực.
Triệu Phong cảm khái.
Hắn từng phải vùng vẫy ở vùng đất này nhiều năm trước đây, giờ đã là cường giả đỉnh cao của cả Đại Lục Vực.
Lần này Triệu Phong trở về Thanh Hoa Đại Lúc không có ý định gì khác, chỉ là muốn nhìn lại mảnh đất mình từng sống, từng phấn đấu. Muốn ở bên phụ mẫu một chút, gặp sư tôn, bằng hữu một chút. Để trái tim không ngừng phấn đấu của hắn được nghỉ ngơi đôi chút.
Sau khi chia tay Liễu Cầm Âm, Triệu Phong tới Thiết Huyết Giáo.
- Triệu Phong!
Hồng giáo chủ vui mừng khi thấy nhân ảnh kia.
Lần trước, Triệu Phong dẫn Khô Lâu đường chủ về đã thay đổi vận mệnh của cả Thanh Hoa Đại Lục.
Mà Khô Lâu đường chủ đã chiếm được cả Xích Nguyệt Ma Giáo, xây dựng nên Xích Nguyệt Điện, trở thành thế lực thống trị Thanh Hoa Vực, uy chấn thiên hạ.
Nhưng không ai biết rằng, cường giả mạnh nhất Thanh Hoa Đại Lục Khô Lâu đường chủ lại chỉ là một bộc nhân của Triệu Phong.
Mà lần này Hồng giáo chủ quan sát nhưng không thể thăm dò được sự nông sâu của Triệu Phong mà chỉ cảm giác như chỉ là một võ giả bình thường vậy. Nhưng Hồng giáo chủ dám khẳng định Triệu Phong lúc này có lẽ đã đạt tới cảnh giới mà hắn khó có thể tưởng tượng.
Sau đó Thiết Ma cũng tới nơi này, ba người nói chuyện rôm rả suốt một ngày một đêm.
Ngày hôm sau Triệu Phong rời khỏi Thiết Huyết Giáo tới Hoành Vân Địa Vực.
Dọc đường, linh thức của Triệu Phong thỉnh thoảng vẫn nhìn thấy những gương mặt khá quen ở phía dưới.
Khi bay qua Hồng Hồ, Triệu Phong còn thấy Liễu Nguyên, Liễu Đình Ngọc, Thiết Càn đại sư.
Lúc này trong Hồng Hồ Thành, thành chủ Liễu Cửu Thiên mặt đỏ rực, nước mắt giàn giụa.
Cách mấy chục năm cuối cùng hắn cũng đã gặp con gái của mình, tất cả có lẽ là nhờ Triệu Phong.
Hai cha con họ yên bình ngồi trong đình hóng mát bên mặt hồ tĩnh lặng xanh biếc.
Liễu Cầm Âm khẽ cười, dựa vào những ký ức trong giấc mơ, nói chuyện với Liễu Cửu Thiên về những điều xảy ra sau khi Liễu Cầm Hâm tới Thiên Cầm Truyền Thừa.
Bỗng nhiên Liễu Cầm Âm ngẩng lên nhìn trời.
Vút!
Thân ảnh Triệu Phong đã biến mất.
Không lâu sau Triệu Phong đã tới Tương Vân Quốc ở Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Trên Thiên Nguyệt Sơn, Triệu Phong đứng thẳng tắp trong gió, thần niệm quét qua, liền nhìn thấu được hết tình hình của Hiểu Nguyệt Tông.
Đồng thời, một đoạn ý ức về thời niên thiếu xa xưa xuất hiện trong đầu Triệu Phong. Dường như vừa rồi hắn vẫn đang phấn đấu ở Hiểu Nguyệt Tông.
Vù!
Triệu Phong trực tiếp đáp xuống Hiểu Nguyệt Tông.
- Triệu sư đệ.
Lâm Phàm đang chuẩn bị đi xử lý công việc thì thấy bóng dáng của Triệu Phong.
- Lâm sư huynh.
Triệu Phong mỉm cười.
Lâm Phàm, đệ nhất nhân ngoại môn năm xưa của Hiểu Nguyệt Tông. Sau khi vào nội môn, hai người cũng chăm sóc quan tâm lẫn nhau cùng trưởng thành.
- Nhiều năm không gặp, cuối cùng đệ cũng trở về.
Vẻ mặt Lâm Phàm đầy sự hồi tưởng.
- Mọi người đi trước đi…
Lâm Phàm bảo vài đệ tử trưởng lão đi trước.
Rồi Lâm Phàm và Triệu Phong dạo bước trong Hiểu Nguyệt Tông, nhưng phàm là những sư hữu đã từng gặp, Triệu Phong đều chủ động nói chuyện một lúc.
Cuối cùng Triệu Phong tới phủ đệ của đại trưởng lão.
Triệu Phong vốn định giúp ngưng tụ lại cánh tay thiếu cho sư tôn.
Nhưng đại trưởng lão lại từ chối.
- Cái Hắc Ám Quang Luân này vi sư đã dùng quen rồi, cũng rất thuận tay.
Đại trưởng lão lông mày giãn ra, cười.
Sau khi từ biệt đại trưởng lão, Triệu Phong liền quay về bên phụ mẫu.
Lần này Triệu Phong ở chỗ phụ mẫu, cùng ăn uống trò chuyện, tận hưởng sự đoàn viên trong gia đình.
Một tháng sau, Triệu Phong rời khỏi đây.
Soạt!
Thân ảnh Triệu Phong nháy mắt đã tới một nơi nào đó trên không trung.
Trước mặt hắn là một người bằng xương đầy hoa văn kim ngân đan xen nhau.
Khô Lâu đường chủ hiện nay là điện chủ của Xích Nguyệt Điện, đệ nhất thế lực của đại lục, quét sạch anh hùng đại lục của Xích Nguyệt Ma Giáo, là nhân vật truyền thuyết uy chấn cả Thanh Hoa.
- Triệu… chủ nhân!
Khô Lâu đường chủ cung kính nói.
Cảm giác mà Triệu Phong tạo ra lúc này giống như của một người bình thường vậy.
Nhưng càng như vậy thì Khô Lâu đường chủ lại càng kinh hãi.
Theo những gì hắn hiểu về Triệu Phong thì Triệu Phong lúc này có lẽ đã đột phá Huyền Quang Cảnh, đạt tới tầng thứ Thánh Chủ rồi.
Huyền Quang Thánh Chủ ở cả Thương Hải thì cũng là tuyệt thế đại năng, là nhân vật trong truyền thuyết, là người nắm quyền của thế lực tam tinh.
- Ngươi đã được tự do, không cần gọi ta là chủ nhân nữa.
Triệu Phong bình thản nói.
Khi để Khô Lâu đường chủ ở lại Thanh Hoa Vực, Triệu Phong đã từng nói để hắn trấn thủ Thanh Hoa Vực và cho hắn tự do.
- Vâng.
Khô Lâu đường chủ vẻ mặt mừng rỡ.
Câu nói này của Triệu Phong cũng như đã công nhận những việc hắn làm ở Thanh Hoa Vực.
- Thanh Hoa Vực vẫn là giao cho ngươi.
Triệu Phong tiến lại gần Khô Lâu đường chủ, khẽ vỗ vai hắn.
Soạt!
Triệu Phong biến mất khỏi không gian, với cảm quan của mình, Khô Lâu đường chủ cũng không nắm bắt được bất cứ dấu vết nào.
- Quả nhiên hắn đã mạnh tới mức ta không thể tưởng tượng được…
Khô Lâu đường chủ thất kinh, giờ hắn cảm thấy vô cùng may mắn là hồi đó đã đi theo Triệu Phong.
- Ủa? Bình cảnh bao năm nay của ta?
Khô Lâu đường chủ vẻ mặt chấn kinh.
Vốn dĩ hắn bị dừng lại ở Hư Thần Cảnh nhiều năm, vẫn mãi không đột phá được.
Một nguyên nhân rất lớn đó là vì Thanh Hoa Đại Lục có quá ít thiên địa nguyên khí, ngoài ra cũng có vấn đề về căn cơ tự thân hắn.
Nhưng lúc này Khô Lâu đường chủ phát hiện, tinh hạch trong cơ thể hắn đang có sự thay đổi, dường như chỉ cần hắn muốn là có thể lập tức đột phá Hư Thần Cảnh.
Một ngày nào đó, trong Xích Nguyệt Điện trên Thanh Hoa Đại Lục,
xuất hiện một luồng Hư Thần vĩ lực thông thiên triệt địa, khí thế mạnh mẽ lan toả bốn phương tám hướng.
Thanh Hoa Đại Lục, Phổ Thiên Đồng Khánh.
Từ đó, Xích Nguyệt Điện bước vào ngưỡng cửa thế lực nhị tinh.
Nhưng chỉ mình Khô Lâu đường chủ thân là Hư Thần Vương Giả mới biết mọi thứ đều là nhờ một cái vỗ nhẹ của Triệu Phong.
Trong Hồng Hồ Thành.
Liễu Cầm Âm và thành chủ Liễu Cửu Thiên từ biệt trong lưu luyến.
Nhìn bóng Triệu Phong và con gái đi xa, Liễu Cửu Thiên thầm nở một nụ cười nhẹ nhõm.
- Xem ra, con gái ta đã tìm được chân mệnh thiên tử cho mình rồi…
Con đường trở về Đại Lục Thành nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Triệu Phong dựa vào toạ độ không gian Mê Không Giới để lại để truyền tống.
Hôm nay Triệu Phong và Liễu Cầm Âm tới Thiên Cầm Vực.
- Phong, có duyên sẽ gặp lại.
Liễu Cầm Âm mỉm cười với Triệu Phong.
- Có lẽ.
Thần sắc Triệu Phong có vẻ ảm đạm.
Trên đường đi Liễu Cầm Âm đã nói vể dự định của mình, nàng muốn ở lại Phạm Luân Cổ Âm Điện.
Triệu Phong biết sự thần kỳ huyền diệu của Phạm Luân Cổ Âm Điện, hơn nữa dường như Liễu Cầm Âm và Phạm Luân Cổ Âm Điện cũng có mối liên hệ nào đó. Với Liễu Cầm Âm mà nói, đây đúng là nơi tu luyện tốt nhất mà cũng an toàn nhất.
Nhưng theo Triệu Phong thấy, lần từ biệt này có lẽ kiếp này khó có thể gặp lại.
Dù sao mục tiêu bây giờ của Triệu Phong là Thiên Giai Thần Vị, vào Man Hoang Thần Vực để trải nghiệm mọi thứ trong Thái Cổ thần thoại.
Ngoài ra, Triệu Phong cũng không hỏi về Bạch lâm.
Cảnh giới của Triệu Phong đạt tới mức này rồi, ảnh hưởng của Bạch lâm tới hắn càng ngày càng ít.
Ngoài ra, Triệu Phong đoán, Phạm Luân Cổ Âm Điện hoặc Liễu Cầm Âm cũng có chỗ cần dùng tới Bạch Lâm.
Xoẹt!
Thân hình Triệu Phong nhạt dần rồi biến mất.
- Phong, xin lỗi, không thể đi cùng ngươi.
Sắc mặt Liễu Cầm Âm có phần ưu thương, thở dài.
- Nhưng chúng ta sẽ còn gặp lại…
Vù!
Liễu Cầm Âm trực tiếp bay vào trong cấm địa của Thiên Cầm Thánh Cung, không một ai có thể ngăn cản.
Khoảnh khắc vào trong Phạm Luân Cổ Âm Điện, Liễu Cầm Âm đã trực tiếp xuất hiện ở tầng thứ bốn mươi chín.
Ở chính giữa, Bạch Lâm bị một luồng sức mạnh không thể kháng cự trói chặt, không động đậy được chút nào.
- Ngươi muốn gì?
Mệnh Vận Chi Mâu của Bạch Lâm đã hoàn toàn mất đi tác dụng. Điều này khiến nàng ta luôn nằm trong cảm giác sợ hãi.
Uỳnh uỳnh!
Đột nhiên cả toà điện bỗng xoay chuyển. trên bầu trời sao bao la dường như cũng có sinh mệnh, vô số ngôi sao lớn nhỏ dường như di chuyển theo một quỹ đạo huyền ảo mà rất hợp lý nào đó.
Một khoảnh khắc nào đó, trên bầu trời tràn ra một luồng năng lượng chung cực tuyệt cường.
- Khí tức này…
Thân thể Bạch Lâm run rẩy, vẻ mặt không thể tin nổi.
Dần dần sao trên trời tụ lại với nhau, hình thành một bức tranh hình con mắt bằng những ngôi sao.
….
Vào một ngày nào đó, Triệu Phong trở về Chúa Tể Điện.
Nơi này so với lúc hắn rời đi vẫn không có gì thay đổi, dù sao thì việc Triệu Phong rời khỏi Chúa Tể Điện cũng chỉ có Bích Thanh Nguyệt biết.
Triệu Vũ Phi, Nam Cung Thánh, Côn Vân vẫn đang bế quan.
- Xem ra cơ ngộ của Vũ Phi trong Thần Thi không phải tầm thường.
Triệu Phong khẽ lẩm bẩm, nhìn về nơi Triệu Vũ Phi bế quan.
Chỉ thấy, xung quanh một toà điện các khổng lồ bao bọc một tầng mây tím băng tinh, toả ra thứ khí tức kinh tâm động phách.
- Chủ nhân, đan dược đã dùng hết, đồng thời năm đệ tử của Thiết gia toàn bộ đều đã thức tỉnh được huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ.
Khi Triệu Phong trở về, Bích Thanh Nguyệt đã cảm nhận được, trực tiếp truyền âm cho hắn.
- Được, đưa họ về Thiết gia.
Triệu Phong nói.
Năm đệ tử của Thiết gia đều là những anh kiệt trong số các đệ tử Thiết gia, bất kể là luận về thực lực, thiên phú, huyết mạch hay tiềm lực.
Sau khi hết việc, Triệu Phong liền vào khu cấm địa.
Soạt!
Ý thức của Triệu Phong chui vào không gian thần mâu.
- Triệu Phong!
Diệt Thế Hắc Giao Long trong không gian thần mâu bị áp chế hoàn toàn, không làm được bất cứ điều. Ngay cả khả năng tự chữa lành của Diệt Thế Long Thể cũng bị hạn chế.
Triệu Phong không nói lời nào, lập tức phát động công kích linh hồn, làm yếu đi sức mạnh của linh hồn ý thức của Diệt Thế Hắc Giao Long.
- Làm bộc nhân của ta ngươi mới sống tiếp được, thậm chí có thể hồi phục tới thực lực đỉnh phong.
Triệu Phong nói.
Uỳnh!
Triệu Phong ngưng kết một cái Minh Tâm Ấn Ký đánh vào sâu trong linh hồn Diệt Thế Hắc Giao Long.
Nhưng Diệt Thế Hắc Giao Long không hợp tác, linh hồn ý chí của hắn vô cùng cường đại, cố hết sức phản kháng.
- Muốn ta khuất phục sao, nằm mơ đi!