Từng tiếp xúc Triệu Vũ Phi một thời gian, Triệu Phong nhớ khí tức của huyết mạch Linh tộc.
Lúc này, cảm nhận luồng khí tức kia, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn chính là: có khi nào đối phương là Triệu Vũ Phi?
Nếu ở Đại Lục Vực, Triệu Phong có thể xác định ngay đối phương chính là Triệu Vũ Phi, nhưng đây là Linh tộc, không ít người có huyết mạch Linh tộc.
Dựa vào cảm tri Triệu Phong nhanh chóng đi xa khỏi khu vực Băng Hà Cốc.
Dần dần trong tầm mắt Triệu Phong xuất hiện dáng một nữ tử thân hình trong suốt, phát ra tinh quang.
Nữ tử này khá xinh đẹp, cộng với đặc trưng của huyết mạch Linh tộc lại càng thêm cao quý hoa lệ.
Nữ tử lúc này đang chu miệng, lông mày dựng ngược, có vẻ như đang rất lo lắng.
Xung quanh nữ tử đó còn có một vài thanh niên các tộc khác.
- Thanh Oánh muốn đi đâu? Ta đưa nàng đi.
Một thanh niên yêu dị sắc mặt ôn hòa, tay cầm quạt bạch ngọc, hàm tiếu nói.
Triệu Phong ở phía xa quan sát.
Nữ tử kia rõ ràng là huyết mạch Linh tộc, những thanh niên xung quanh kia tu vi bất phàm, có lẽ là thiên tài Chuẩn Thần của các thế lực phụ thuộc Linh tộc.
Những người này chắc chắn có thể liên lạc được với Triệu Vũ Phi, đặc biệt là người có huyết mạch Linh tộc kia.
Nhưng thân phận của Triệu Phong lúc này quá thấp kém, những người này nhất định sẽ không để ý tới hắn.
Nhưng nếu họ giúp Triệu Phong đưa tin thì chưa biết chừng Triệu Phong có thể gặp trực tiếp Triệu Vũ Phi.
Khi Triệu Phong đang suy nghĩ thì nữ tử Linh tộc nhìn thấy Triệu Phong, bất giác cười.
Nàng nghĩ chắc chắn là Triệu Phong bị vẻ đẹp của nàng hấp dẫn nên mới ngẩn ra đó nhìn.
Ngoài ra, Triệu Phong tuy chỉ là tạp dịch đệ tử nhưng vẻ ngoài và khí chất đều rất xuất chúng, thậm chí không thua kém những thanh niên bên cạnh nàng lúc này..
- Ngươi lại đây.
Vệ Thanh Oánh đột nhiên dừng bước, chỉ Triệu Phong.
Triệu Phong khựng người, hắn đang nghĩ có nên chủ động tiếp cận những người này, sau đó để họ chuyển lời tới Triệu Vũ Phi giúp hay không thì nữ tử huyết mạch Linh tộc kia đã chủ động gọi hắn.
- Thanh Oánh, nàng tìm một hạ nhân làm gì?
Thanh niên yêu dị kia lạnh lùng liếc nhìn Triệu Phong rồi nói.
Triệu Phong lập tức bay tới trước mặt Vệ Thanh Oánh.
- Theo ngươi, cả Linh tộc này ai xinh đẹp nhất?
Vệ Thanh Oánh mang vẻ nhu mì của tiểu nữ, khẽ hỏi.
Mấy thiên tài ở bên cạnh đã hiểu Vệ Thanh Oánh muốn làm gì.
Trước khi Triệu Vũ Phi tới Linh tộc, đệ nhất mỹ nữ Linh tộc là Lạc Vũ Chuẩn Thần, mà Vệ Thanh Oánh là người ở bên cạnh Lạc Vũ Chuẩn Thần.
Nhưng từ khi Triệu Vũ Phi tới, huyết mạch không ngừng được kích phát, thiên phú cũng được bộc lộ, cộng với dung mạo tựa tiên nữ, dần dần đã thay thế vị trí của Lạc Vũ Chuẩn Thần, trở thành nữ thần trong lòng nam tử Linh tộc.
Nhưng Triệu Vũ Phi là người ngoại vực nên người của Linh tộc ở Man Hoang Thần Vực vẫn có tâm lý bài xích.
Huống hồ thiên phú của Triệu Vũ Phi rất cao, dung mạo khuynh thành, càng khiến một số nữ tử Linh tộc đố kỵ.
Hôm nay, không may Vệ Thanh Oánh nói xấu Triệu Vũ Phi sau lưng bị nàng bắt gặp giáo huấn một trận.
- Cái này...
Triệu Phong khựng người.
Hắn không thể ngờ nữ tử này gọi hắn là để hỏi câu này.
- Nói mau!
Nam tử yêu dị kia quát.
Ai cũng biết Vệ Thanh Oánh là người bên cạnh Lạc Vũ Chuẩn Thần, chỉ cần người dưới không nói người đẹp nhất là Triệu Vũ Phi thì nói ai cũng được.
Nhưng để lấy lòng Vệ Thanh Oánh, gặp tình huống này vẫn là nên nói Lạc Vũ Chuẩn Thần thì hơn.
- Đương nhiên là cô nương rồi.
Triệu Phong hàm tiếu nói.
Triệu Phong không biết gì về tình hình trong Linh tộc, nữ tử Linh tộc cũng chỉ biết có Triệu Vũ Phi.
Nhưng Triệu Phong có thể nhận ra, nữ tử này dường như đang tức giận.
Vì thế hắn nói vậy có lẽ sẽ hợp ý đối phương.
- Hi hi..
Hắn vừa dứt lời, Vệ Thanh Oánh lập tức bật cười khẽ.
Nàng ta vốn tưởng hạ nhân này sẽ nói người đẹp nhất là Lạc Vũ Chuẩn Thần, nhưng không ngờ lại nói là nàng.
Tuy biết Triệu Phong không nói thật nhưng Vệ Thanh Oánh vẫn rất vui.
Những thiên tài thanh niên kia có phần khinh bỉ nhìn Triệu Phong.
Cho dù nữ thần trong lòng Triệu Phong là Triệu Vũ Phi, nhưng để không đắc tội với Vệ Thanh Oánh thì chỉ cần nói là Lạc Vũ Chuẩn Thần là được. Nhưng Triệu Phong lại nói người đẹp nhất là Vệ Thanh Oánh, điều này khiến họ cảm thấy Triệu Phong có phần vô sỉ.
- Ừm, ngươi tu vi cũng được, biểu hiện không tồi, thời gian tới ta sẽ bảo họ cho ngươi làm ngoại môn đệ tử.
Vệ Thanh Oánh tâm tình tốt, lập tức nhìn gì cũng thấy thuận mắt.
Lúc này quan sát Triệu Phong nàng bỗng phát hiện Triệu Phong còn tuấn lãng hơn mấy thanh niên kia. Cả sự lãnh đạm, ngạo nghễ, mái tóc kim sắc tự nhiên...tất cả đều khiến mắt nàng sáng lên.
Nhìn thần thái của Vệ Thanh Oánh, ánh mắt của những người còn lại nhìn Triệu Phong lập tức trở nên lạnh lẽo.
Họ đều là thiên tài các thế lực phụ thuộc hoặc do Linh tộc quản hạt. Họ tự biết mình không thể với tới những thiên chi kiêu nữ như Triệu Vũ Phi hay Lạc Vũ Chuẩn Thần nên mới đặt mục tiêu ở những nữ tử thiên phú thấp một chút.
Dù sao Linh tộc cũng là chủng tộc có huyết mạch đứng thứ mười chín trên bảng Thái Cổ, kết hợp với huyết mạch như vậy, không chỉ thúc đẩy tốc độ tu luyện mà còn tạo phúc cho con cháu.
- Đa tạ!
Triệu Phong vui vẻ.
Vốn dĩ cho dù hắn biểu hiện tốt thì cũng phải mất một thời gian nữa mới trở thành ngoại tộc đệ tử được. Nhưng lúc này Vệ Thanh Oánh lại vui vẻ đã hứa sẽ đề bạt hắn làm ngoại tộc đệ tử luôn.
- Thanh Oánh, nàng muốn đi đâu, ta đi cùng nàng.
Những thanh niên kia thấy Vệ Thanh Oánh vui vẻ hơn, lập tức tiến lại lấy lòng.
- Được.
Vệ Thanh Oánh giờ tâm trạng tốt, chuẩn bị ra ngoài đi dạo.
- Xin dừng bước.
Triệu Phong đột nhiên lên tiếng.
Vệ Thanh Oánh đang vui, hơn nữa ấn tượng với Triệu Phong cũng tốt. Có lẽ sẽ đồng ý giúp Triệu Phong chuyển lời chăng.
Vì thế Triệu Phong mới gọi Vệ Thanh Oánh lại.
- Hạ
nhân, ngươi nói năng kiểu gì đấy!
Nam tử yêu dị kia quát.
Hắn đã ngứa mắt Triệu Phong lâu rồi, chỉ một tạp dịch đệ tử mà dám ăn nói với đối tượng của hắn như vậy.
- Có chuyện gì?
Vệ Thanh Oánh đúng là có ấn tượng tốt về Triệu Phong, cũng không bận tâm thân phận thấp kém của hắn.
- Ta muốn nhờ các hạ một việc, có thể giúp ta chuyển lời tới Triệu Vũ Phi không?
Triệu Phong nói.
Nhưng vừa dứt lời thì Vệ Thanh Oánh và cả những thiên tài kia đều sững người, tất cả đều im lặng.
Mãi lâu sau, một thanh niên cười khảy phá vỡ sự im lặng.
Rồi tất cả cùng cười chế giễu, nhìn Triệu Phong với ánh mắt thương hại.
- Nguy rồi.
Triệu Phong cảm giác không ổn, vẻ mặt của những người kia và cả Vệ Thanh Oánh đều có vấn đề.
- Ngươi muốn liên hệ với Triệu Vũ Phi?
Vệ Thanh Oánh lúc này lộ nụ cười quỷ dị.
Triệu Phong còn chưa kịp nói thì Vệ Thanh Oánh đã tiếp tục:
- Xem ra ngươi cũng là người theo đuổi Triệu Vũ Phi đúng không? Nhưng ngươi chỉ là một tạp dịch đệ tử, cũng muốn tiếp cận Triệu Vũ Phi sao?
- Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ cho Triệu Vũ Phi biết có một tạp dịch đệ tử muốn theo đuổi nàng ta.
Vệ Thanh Oánh thần sắc lạnh lẽo.
Vút!
Vệ Thanh Oánh bay đi.
- Hề hề, tiểu tử, ngươi thật không biết sống chết.
Một thanh niên thích thú nói.
- Tuy tu vi của ngươi không tồi, nhưng cả đời này cũng đừng hòng làm ngoại tộc đệ tử chứ đừng nói đến gặp Triệu Vũ Phi.
Thanh niên yêu dị cầm quạt vẻ mặt cao ngạo, để lại một câu rồi đuổi theo Vệ Thanh Oánh.
Triệu Phong biết có lẽ Vệ Thanh Oánh có quan hệ không tốt lắm với Triệu Vũ Phi.
Có lẽ nàng ta muốn dùng việc này để châm chọc Triệu Vũ Phi.
Nhưng nếu vì thế mà Triệu Vũ Phi chú ý tới Triệu Phong thì cũng không tồi.
Nhưng Triệu Phong không biết trong Tử Linh Vực thật sự có quá nhiều người theo đuổi Triệu Vũ Phi, nhiều không đếm nổi. Mà bản thân Triệu Vũ Phi dường như trái tim đã thuộc về ai đó, chưa từng để tâm đến những người theo đuổi mình.
Trở về Thiên Hà Cốc, Triệu Phong giao nhiệm vụ vừa nhận chỗ Lưu chấp sự cho những người khác.
Giờ Triệu Phong là lão đại của tạp dịch đệ tử Thiên Hà Cốc, chỉ cần hắn nhận nhiệm vụ, tự nhiên sẽ có tiểu đệ làm cho hắn.
Triệu Phong thì về phòng bế quan tu luyện.
Hắn không biết ngày hôm sau, tin tức hắn là người theo đuổi Triệu Vũ Phi đã truyền khắp Linh tộc,
Những thiên kiêu chân chính theo đuổi Triệu Vũ Phi thì chỉ coi đó là chuyện cười.
Nhưng ngoại tộc đệ tử trong tộc và những tạp dịch đệ tử khác thì ngưỡng mộ tìm đến vì muốn gặp hắn.
Hôm nay Triệu Phong vẫn ở trong Thời Không Chi Bào tu luyện thì phát hiện rất nhiều đạo linh thức thậm chí cả thần thức đang quét về nơi ở của hắn.
Soạt!
Triệu Phong rời khỏi Thời Không Chi Bào.
Những người có thần thức cơ bản đều là Chuẩn Thần hoăc Chân Thần, đương nhiên không thể nào là tạp dịch đệ tử.
- Tại sao lại có nhiều người tới đây vậy?
Triệu Phong kinh ngạc.
Tạp dịch đệ tử không được Linh tộc bảo vệ, cho dù đang tu luyện bị người khác làm phiền cũng không ai quản..
Chứ đừng nói lần này đến tìm Triệu Phong lại toàn là Chuẩn Thần.
Triệu Phong ra khỏi nhà.
- Triệu Phong ra rồi!
Triệu Phong vừa bước ra thì có người hô lên.
Ngay lập tức tất cả tạp dịch đệ tử đều nhìn về phía Triệu Phong.
Trên không trung cũng xuất hiện một vài thân ảnh thanh niên thần sắc cao ngạo, những người này khí tức huyết mạch đều không tầm thường.
- Chính là hắn đã nhờ Vệ Thanh Oánh liên lạc với Triệu Vũ Phi.
Một nam tử dáng người cao lớn lực lưỡng nói với người bên cạnh.
- Ừm, dung mạo cũng không tồi, tu vi cũng khá, chỉ là trí thông minh hơi có vấn đề. Chỉ một tạp dịch đệ tử mà cũng dám nhắm tới Triệu Vũ Phi.
Một thanh niên da xanh bên cạnh hắn thì không chút khách khí, châm chọc nói.
Bên cạnh Thi Vi Nam là một thanh niên mặt dài, mặc trang phục của ngoại môn đệ tử.
- Chính là hắn...
Thi Vi Nam ghé tai hắn nói nhỏ vài câu.
- Hừ, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga. Hôm nay ta sẽ giúp trí nhớ ngươi tốt một chút.
Thanh niên mặt dài kia sải bước về phía Triệu Phong.
Thi Vi Nam đã nhờ hắn dạy cho một tạp dịch đệ tử một bài học. Nhưng thật tình cờ người đó lại chính là kẻ mà mấy hôm trước đã nổi tiếng vì muốn theo đuổi Triệu Vũ Phi.
Thanh niên mặt dài này lập tức thấy thích thú.