Chúa Tể Chi Vương

Thu Hoạch Kinh Người


trước sau

- Cái gì? Trân Bảo Khố phía Đông!

U Tuyền Cổ Thần thiếu chút nữa phun ra một ngụm tiên huyết. Hắn vốn cho rằng Triệu Phong sẽ lựa chọn thoát đi, lại không nghĩ rằng Triệu Phong vẫn như cũ còn bồi hồi tại phụ cận khu vực hạch tâm, hơn nữa lại còn tiến vào Trân Bảo Khố nữa!

Những thứ lưu trữ bên trong Trân Bảo Khố phía Đông, cũng đều là những thành quả nghiên cứu trong vạn năm qua của Thiên Ma Đường, còn có những bảo vật sưu tập được từ khắp nơi nữa. Những đồ vật bên trong này cũng đều bị tầng tầng phong tỏa, chính là những bảo vật quan trọng nhất của Thiên Ma Đường.

- Theo lý thuyết, đối phương tuyệt đối không có khả năng phá giải những cơ quan trận pháp bẫy rập bố trí bốn phía xung quanh Trân Bảo Khố, nhưng mà…

Gã nhân viên điều khiển kia có chút nghi hoặc. Trong ngoài bảo khố đều có trận pháp phòng ngự, còn có các loại cơ quan bẫy rập, trong toàn bộ Thiên Ma Đường, có thể thuận lợi tiến vào trong đó cũng chỉ có mấy vị cường giả đứng đầu mà thôi.

- Cho dù tên tặc tử kia khống chế thành viên Thiên Ma Đường, cũng khó mà phá giải được! Duy nhất có khả năng chính là, Thiên Cơ Miêu!

Sắc mặt U Tuyền Cổ Thần khẽ trầm xuống. Hắn chẳng thể nào nghĩ tới, Thiên Cơ Miêu lại chịu giúp người của Thời Không Thánh Địa như vậy. Có lẽ là do người của Thời Không Thánh Địa đã giúp nó thoát khốn, cho nên Thiên Cơ Miêu mới chịu giúp người của Thời Không Thánh Địa như vậy. Ngoài ra, có lẽ Thiên Cơ Miêu cũng cần những vật phẩm nào đó bên trong Trân Bảo Khố. U Tuyền Cổ Thần lập tức lấy ra một khối lệnh bài thông tin ám ngân sắc:

- Các ngươi phái mấy người đi Trân Bảo Khố phía Đông, chặn giết kẻ lẻn vào, đồng thời bắt giữ Thiên Cơ Miêu!

Trân Bảo Khố nằm ở khu vực hạch tâm, không phải vạn bất đắc dĩ, U Tuyền Cổ Thần căn bản không thể để cho các thành viên bình thường tiến vào đó. Nói không chừng, đã có người của Thời Không Thánh Địa trà trộn vào trong các thành viên Thiên Ma Đường. Nếu như để cho mấy tên nữa lẻn vào, chẳng phải là sẽ quậy đến lật trời luôn sao?

o0o

- Hỗn Nguyên Thần Quyền!

Triệu Phong vận chuyển Thần lực Hỗn Nguyên, đánh ra một đoàn quyền mang hôn ám trầm trọng.

Oanh phanh!

Nhưng uy lực của quyền mang cường hãn kia đánh lên kết giới phòng hộ bốn phía xung quanh Cửu Lôi Luyện Phách Kính, cũng chỉ có thể khiến cho đó khẽ chấn động một chút. Mà cái kệ sắt tử thiết phảng phất như nối liền một thể với thành bảo tử thiết, cũng không chút cử động.

- Thần lực Hỗn Nguyên do Hỗn Thiên Không Nguyên Quyết tu luyện ra vô cùng cường hãn, ta tuy chỉ mới Cổ Thần Thất giai Đỉnh phong, nhưng công kích Thần lực còn mạnh hơn so với Cổ Thần Bát giai bình thường, như vậy cũng khó có thể phá vỡ kết giới phòng hộ!

Triệu Phong thoáng khiếp sợ. Bất quá, đây cũng là chuyện đương nhiên, Cửu Lôi Luyện Phách Kính chính là Thần khí Cực phẩm. Một kiện Thần khí Cực phẩm làm sao có thể lấy đơn giản như vậy. Nhưng ngay lúc này, một cỗ khí tức Thái Cổ Hồng Hoang cửu viễn khổng lồ ở đằng xa chợt ầm ầm bạo phát.

- Meo meo!

Chỉ thấy sắc mặt Tiểu tặc miêu cười gian, nhìn chằm chằm một thanh dao găm ngân sắc giăng đầy phù văn kỳ dị trong tay mình. Trên thanh dao găm, đám phù văn ngân sắc kia phát ra khí tức cường đại khiến cho người ta kinh hãi. Dựa theo Triệu Phong cảm giác, đây tuyệt đối là Thần khí Cực phẩm không thể nghi ngờ.

- Con mèo này…

Triệu Phong nhất thời có chút không biết nói gì. Trước kia hắn còn tưởng rằng Tiểu tặc miêu dẫn Triệu Phong tới nơi này là vì muốn cảm tạ hắn, chủ nhân của nó. Kết quả, tặc miêu chỉ lo cho chính mình. Bất quá, Triệu Phong cũng càng thêm kinh dị thủ đoạn của Tiểu tặc miêu. Vừa rồi hắn cũng không tỉ mỉ quan sát, không nhìn rõ ràng lắm Tiểu tặc miêu đã dùng thủ đoạn gì để phá vỡ kết giới phòng ngự.

Sau khi đạt được thanh dao găm ngân sắc, Tiểu tặc miêu lập tức ngồi xuống, vận chuyển một cỗ Thần quang màu xám bạc, bao vây lấy nó. Bất luận kiện Thần khí gì, cũng cần phải luyện hóa xong mới có thể phát huy ra uy năng chân chính của nó.

- Phá cho ta!

Tả Mâu Triệu Phong bắt đầu vận chuyển lên, một tia diễm miêu lôi điện mộng huyễn, ở bên trong cuồn cuộn không thôi. Sau một khắc, một đoàn hỏa diễm lôi đình bao phủ quang vụ mộng huyễn trực tiếp hàng lâm lên trên kết giới phòng hộ của Cửu Lôi Luyện Phách Kính. Đám diễm miêu lôi điện kia điên cuồng tiến hành oanh tạc.

Phốc xuy!

Trên kết giới phòng hộ lóe lên một tầng quang mang hư thực, thời khắc nào đó, đã xuất hiện một hai lỗ thủng bị Lôi kiếp oanh tạc ra. Nhưng kết giới phòng hộ này lại có đặc tính tự chữa trị, chỉ cần năng lượng không triệt để biến mất, sẽ có thể rất nhanh khôi phục trở lại.

- Hỗn Nguyên Thần Quyền!

Triệu Phong không nói hai lời, tiếp tục bồi thêm một đốm lửa, liên tục oanh kích ra vài đạo quyền ảnh hôn ám cường hãn tuyệt luân.

Oanh! Phanh! Oành!

Dưới song trọng công kích của đồng lực Lôi kiếp công kích cùng Hỗn Nguyên Thần Quyền. Năng lượng kết giới phòng hộ cấp tốc tiêu hao, rất nhanh trở nên ảm đạm đi.

- Phá!

Từ trong ngón trỏ tay phải Triệu Phong chợt tản mát ra một cỗ khí tức huyết mạch Thái Cổ cường hãn. Lúc còn ở Đại Lục Vực, trong ngón trỏ hắn đã phong ấn một giọt Thần huyết. Khi đó bởi vì thân thể Triệu Phong không thể nào hấp thu năng lượng của giọt Thần huyết này, cho nên mới lựa chọn hạ sách này. Nhưng theo tu vi Triệu Phong không ngừng tăng trưởng, cấp bậc sinh mệnh đột phá, giọt Thần huyết trong ngón ngón trỏ trong lúc vô hình không ngừng làm dịu huyết mạch, thể phách của Triệu Phong, năng lượng trong đó sớm đã tiêu hao hết. Nhưng cho dù là như vậy, ngón tay trỏ này của Triệu Phong cũng không phải tầm thường.

Hưu!

Một đạo chỉ quang ám hồng sắc hỗn loạn từ trong ngón trỏ hắn mạnh mẽ phụt ra. Chỉ quang kia trong nháy mắt hàng lâm lên trên kết giới phòng hộ, hai bên giằng co trong chốc lát.

Răng rắc!

Đạo kết giới phòng hộ kia trực tiếp vỡ vụn. Một chút uy năng còn dư lại của đạo chỉ quang kia rơi xuống trên Cửu Lôi Luyện Phách Kính, chỉ chấn lên một tia đốm lửa.

- Cửu Lôi Luyện Phách Kính!

Sắc mặt Triệu Phong lộ ra thần sắc kinh hỉ, vung tay lên, trực tiếp lấy đi Cửu Lôi Luyện Phách Kính.

Vù vù vù!

Một cỗ khí tức lôi điện Hồng Hoang Thái Cổ từ trong đó lan tràn ra. Cho dù thân thể Triệu Phong đã từng là Lôi Kiếp Thánh Thể, thời điểm vừa chạm vào cỗ lực lượng Lôi Điện này, vẫn như cũ cảm thấy tê dại một trận. Bất quá, linh hồn của Triệu Phong rõ ràng không hề sợ hãi cỗ lực lượng Lôi Điện này, thậm chí còn biểu hiện ra bộ dáng thập phần thân thiện, hấp thu không ít lực lượng Lôi Điện do Cửu Lôi Luyện Phách Kính tản ra. Trong nháy mắt, Triệu Phong cảm giác linh hồn mình một mảnh thanh minh, thần thanh khí sảng.

- Không hỗ là Cửu Lôi Luyện Phách Kính có tác dụng luyện hóa linh hồn!

Trong lòng Triệu Phong vui vẻ. Theo cảnh giới nhanh chóng đề thăng, Lôi Hồn Thể của hắn không còn là ưu thế như trước đây nữa. Nhưng có Cửu Lôi Luyện Phách Kính này, đặc thù cùng ưu thế Lôi Hồn Thể của Triệu Phong lại một lần nữa được thể hiện ra. Huống hồ Cửu Lôi Luyện Phách Kính này còn là một kiện Thần khí công kích, Triệu Phong chuyên dùng Lôi kiếp, có được Lôi Chi Áo Nghĩa, có thể phát huy được uy lực của nó.

- Lúc này quan trọng nhất chính là luyện hóa!

Triệu Phong lập tức ngồi xếp bằng xuống. Nếu như chưa luyện hóa, kiện Thần khí Cực phẩm này liền không có nửa điểm tác dụng đối với Triệu Phong. Hiện tại hắn vẫn còn ở trong Thiên Ma Đường, các thành viên Thiên Ma Đường cũng đều hận hắn thấu xương, khẳng định vẫn đang lục soát hắn khắp nơi.

- Nếu như luyện hóa được Cửu Lôi Luyện Phách Kính, năng lực tự vệ của ta sẽ lại tăng thêm không ít!

Triệu Phong nhanh chóng vận chuyển Thần lực, lực lượng linh hồn, thâm nhập vào trong Cửu Lôi Luyện Phách Kính. Ngoài dự liệu, tốc độ Triệu Phong luyện hóa Cửu Lôi Luyện Phách Kính quá mức nhanh chóng. Hắn từng có kinh nghiệm luyện
hóa Trường bào Thời Không, so sánh với lúc đó, tốc độ luyện hóa Cửu Lôi Luyện Phách Kính hiện tại thật sự là kinh người.

Bất quá vừa nghĩ một chút, liền có thể minh bạch nguyên nhân. Nếu như đổi lại là một gã hậu duệ Thời Không Thần Mâu khác đi luyện hóa Trường bào Thời Không, khả năng còn nhanh hơn so với Triệu Phong lúc trước. Mà Triệu Phong tu luyện Lôi Chi Áo Nghĩa, đã từng là Lôi Kiếp Thánh Thể, linh hồn cũng là Lôi Hồn Thể, cho nên luyện hóa Cửu Lôi Luyện Phách Kính cực kỳ thuận buồm xuôi gió.

- Meo meo!

Không bao lâu sau, bên tai Triệu Phong chợt vang lên thanh âm của Tiểu tặc miêu. Cho dù Triệu Phong vô cùng phù hợp với Cửu Lôi Luyện Phách Kính, nhưng luyện hóa Thần khí Cực phẩm cũng không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành được. Hiện tại, mức độ luyện hóa Cửu Lôi Luyện Phách Kính cũng chỉ mới có hai thành.

- Không có quá nhiều thời gian sao?

Triệu Phong đại khái hiểu được ý tứ của Tiểu tặc miêu. Hắn cùng Tiểu tặc miêu xông vào Trân Bảo Khố, bên phía Thiên Ma Đường không có khả năng không có bất kỳ phát hiện gì.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu khoa tay múa chân một trận với Triệu Phong, sau đó nhảy thẳng lên trên một cái kệ sắt tử thiết gần đó.

- Ngươi muốn giúp ta lựa chọn một vài thứ hữu dụng?

Triệu Phong khẽ sửng sốt, lập tức lộ ra thần sắc nửa tin nửa ngờ. Sau một khắc, trong tay Tiểu tặc miêu chợt xuất hiện một thanh dao găm phù văn ngân sắc. Các loại phù văn trên đó không ngừng lóe lên quang trạch kỳ dị. Tiểu tặc miêu đi tới trước một cái kết giới phòng hộ trong đó. Bên trong kết giới có một đầu quang đái ngân bạch sắc, tản ra quang huy ngân sắc nhàn nhạt. Tiểu tặc miêu dùng thanh dao găm phù văn ngân sắc trong tay nhẹ nhàng rạch một cái.

Phốc xuy!

Cái kết giới phòng hộ kia trực tiếp bị chém ra một vết rách dài. Tuy rằng vết rách kia đang liều mạng khép lại, nhưng trong thanh dao găm phù văn ngân sắc đồng dạng tản mát ra một cỗ lực lượng kỳ dị, đối kháng với nó. Cùng lúc đó, Tiểu tặc miêu đã lấy ra vật phẩm trong kết giới phòng hộ.

- Đơn giản như vậy?

Triệu Phong nhất thời sửng sốt. Hơn nữa hắn còn có cảm giác, mức độ luyện hóa của thanh dao găm phù văn ngân sắc trong tay Tiểu tặc miêu này, so với Cửu Lôi Luyện Phách Kính trong tay mình còn cao hơn nhiều. Bằng vào lực quan sát của Thần Linh Nhãn, Triệu Phong phát hiện khí tức trên người Tiểu tặc miêu cũng yếu bớt vài phần. Có lẽ, Tiểu tặc miêu có thể lấy được vật phẩm bên trong kết giới phòng ngự, tiêu hao của nó khẳng định cũng không nhỏ.

Tiểu tặc miêu trực tiếp ném mảnh quang đái ngân bạch sắc kia cho Triệu Phong.

- Meo meo!

Sau khi tùy tiện khoa tay múa chân một chút, cặp mắt kia giống như hắc bảo thạch của Tiểu tặc miêu chợt liếc nhìn về phía những địa phương khác. Triệu Phong dựa theo ý tứ của Tiểu tặc miêu, đem quang đái ngân bạch sắc kia đặt sát vào Trường bào Thời Không, khẽ vận chuyển Thần lực. Bỗng nhiên, mảnh quang đái ngân bạch sắc kia chậm rãi biến mất vào bên trong Trường bào Thời Không!

Triệu Phong lập tức vận chuyển Thần Linh Nhãn tỉ mỉ quan sát. Kết quả phát hiện, mảnh quang đái ngân bạch sắc kia chợt tách ra thành rất nhiều đường cong thật nhỏ, thâm nhập vào mỗi một địa phương tồn tại tỳ vết, tổn hại, hư hao… trên Trường bào Thời Không, nhanh chóng chữa trị toàn bộ những điểm tổn hại đó.

- Lại có thần hiệu này!

Sắc mặt Triệu Phong không khỏi cả kinh. Trường bào Thời Không chính là Thần khí Cực phẩm từ Thời kỳ Thượng Cổ, đã trải qua vô số năm tháng, bản thân cũng có không ít tỳ vết, hư hao. Mà từ sau khi Triệu Phong đạt được Trường bào Thời Không, đã trải qua rất nhiều hiểm cảnh, cũng khiến cho Trường bào Thời Không xuất hiện một chút tổn thương nhỏ. Nhưng hiện tại, những tổn hại này gần như đã được chữa trị toàn bộ.

Còn chưa kịp tỉ mỉ nhìn kỹ, Tiểu tặc miêu đã lại ném qua một kiện vật phẩm nữa.

- Đây cũng là một loại đạo cụ đặc thù…

Triệu Phong nhìn lại một quả cầu kim chúc lớn chừng nắm tay trẻ con trong tay mình, cũng không biết đã là vật gì. Hắn dùng ý thức tiến hành thăm dò trong đó, chỉ phát hiện ra một tầng sương mù kỳ dị nồng đậm. Hắn đem Thần lực tiến nhập vào trong đó…

Vù vù vù!

Nhất thời, quả cầu kim chúc trong tay Triệu Phong chợt hòa tan ra, hóa thành một đoàn quang vụ đủ mọi màu sắc, bao phủ Triệu Phong vào trong. Tuy rằng quanh thân bị tầng quang vụ này bao phủ, nhưng tầm mắt cùng Thần thức của hắn cũng không bị chút ảnh hưởng nào.

- Vật này có ích lợi gì?

Đến bây giờ Triệu Phong vẫn còn không rõ ràng lắm tác dụng của đạo cụ này. Nhưng nếu Tiểu tặc miêu đã đích thân chọn lựa giúp Triệu Phong, tuyệt đối không phải là vật tầm thường.

- Không tốt! Có người tới!

Lúc này, Tả Mâu Triệu Phong nhìn xuyên thấu các kiến trúc ở nơi này, nhìn thấy một đạo nhân ảnh. Ngay sau đó, lại có thêm một đạo nhân ảnh nữa xuất hiện, mục tiêu chính là tòa Trân Bảo Khố nơi hắn cùng Tiểu tặc miêu đang ở này.

- Tiểu tặc miêu!

Triệu Phong kinh hô một tiếng. Tiểu tặc miêu lập tức rời khỏi kệ sắt tử thiết, sau đó hai người thuận thế rời khỏi thành bảo tử thiết. Vừa mới ra ngoài, Triệu Phong đã nghe thấy một tiếng thét kinh hãi:

- Quả nhiên là ở chỗ này!

- Thiên Cơ Miêu!

Chỉ thấy ba đạo nhân ảnh đang cấp tốc tiếp cận chỗ của Triệu Phong cùng Tiểu tặc miêu. Hơn nữa trong ba người này có hai người là Cổ Thần Bát giai, gã nam tử tóc đỏ dẫn đầu càng là Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong.

- Hửm? Đoàn quang vụ đủ mọi màu sắc kia là cái gì?

Một người trong đó nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong đang bị tầng tầng yên vụ bao phủ, vẻ mặt kinh ngạc. Chỉ dựa vào tầm mắt, bọn chúng không thể nào nhìn xuyên thấu tầng quang vụ, nhưng cho dù vận dụng Thần thức, cũng không cách nào nhìn thấy cảnh tượng bên trong đoàn quang vụ kia. Cho nên theo như bọn chúng nghĩ, đó chính là một đoàn quang vụ đủ mọi màu sắc, đang cấp tốc di chuyển bên trong hư không

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện