Thanh Hoa Vực, Bắc Đại lục, Đại quốc Thiên Bồng… Một gã thanh niên ngân phát chợt lóe lên trong hư không, ánh mắt mang theo thần sắc hoài niệm, đảo qua tất cả bốn phía.
- Cũng không thay đổi bao nhiêu!
Triệu Phong khẽ lẩm bẩm một tiếng. Đại quốc Thiên Bồng hiện tại vẫn là do Thiết Huyết Giáo chấp chưởng. Hắn vốn định tìm Thiết Ma ôn chuyện cũ một chút, nhưng Thiết Ma cũng không có ở trong giáo, Hồng Giáo chủ cũng không thấy hình bóng.
Thời điểm đi ngang qua Lục Vu Tháp, Triệu Phong cũng dừng lại trong chốc lát. Lục Vu Tháp ở trong toàn bộ Thanh Hoa Vực cũng có danh tiếng cực lớn. Mà hết thảy điều này cũng bởi vì trong này từng có một vị trí giả cư trụ. Tuy rằng vị trí giả này đã không còn ở đây, nhưng tòa tháp vẫn như cũ còn ở chỗ này, trở thành kiến trúc cổ truyền kỳ của Đại quốc Thiên Bồng.
- Lẽ nào Lục Vu Trí giả cũng là tộc nhân Thiên Cơ Tộc?
Triệu Phong không khỏi nhớ tới Đại Lại Miêu ở bên cạnh Lục Vu Trí giả, nó cũng là một con Thiên Cơ Miêu! Lúc trước ở Thần Quốc Quang Tộc, hắn đã từng gặp qua Đại Lại Miêu. Nếu nói như vậy, Lục Vu Trí giả tất nhiên cũng đang ở trong Thần vực Man Hoang.
Tâm thần Triệu Phong không khỏi run lên. Trong Thần Quốc Quang Tộc, hắn đã giết chết Vũ Hành, kẻ có được huyết mạch Thái Cổ Tộc. Mà Vũ Hành vốn là người của Thiên Cơ Tộc. Mặt khác, hắn lại còn đắc tội Tinh Tượng Thần Chủ của Thiên Cơ Tộc. Có thể nói, hắn đã triệt để đắc tội cả Thiên Cơ Tộc. Nếu Lục Vu Trí giả cũng là người của Thiên Cơ Tộc, như vậy ngày sau bọn họ có thể nào gặp lại bằng binh khí hay không?
- Hắn thân là Thiên Cơ Tộc, vì sao lại từ Thần vực Man Hoang chạy tới nơi này làm gì?
Thiên Cơ Tộc, chủng tộc thần thoại bài danh thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc, mà bản thân Lục Vu Trí giả lại có được Thiên Cơ Miêu, thân phận tất nhiên cũng không tầm thường. Nhưng một vị cường giả như vậy lại hạ mình chạy tới một chốn ngoại vực bụi bậm. Chẳng lẽ là bởi vì Thần Mâu thứ chín của Triệu Phong sao?
- Khi đó Trí giả hẳn là vẫn chưa biết Thần Mâu thứ chín của ta mới đúng!
Triệu Phong khẽ lắc đầu. Trước đây Trí giả cũng không hề tiết lộ ra điểm ấy, chỉ nói là Tả Mâu Triệu Phong có triển vọng trưởng thành đến trình độ so sánh được Bát Đại Thần Mâu. Nhưng cho dù là như vậy, Lục Vu Trí giả hẳn là cảm thấy rất hứng thú đối với Tả Mâu của Triệu Phong. Theo lý thuyết, hắn thân là Thiên Cơ Tộc, hẳn là nên cướp đi nhãn mâu của Triệu Phong cầm đi tiến hành nghiên cứu.
Thế nhưng Lục Vu Trí giả lại không làm như vậy, điều này khiến cho Triệu Phong có chút nghi hoặc, lo lắng trong lòng cũng giảm xuống không ít. Hắn cảm giác, trước đây Lục Vu Trí giả đã không cướp đi nhãn mâu của hắn, như vậy ngày sau gặp lại, hắn cũng sẽ không đối địch với Triệu Phong.
- Không quản nhiều như vậy!
Triệu Phong khẽ lắc đầu, cấp tốc bay đi. Đi phỏng đoán ý nghĩ của Thiên Cơ Tộc, cái này căn bản chính là tự dằn vặt đầu óc của mình.
Cũng không bao lâu, Triệu Phong đã trở về tới Hồng Hồ Thành. Trên người Triệu Phong chợt hiện lên một tầng quang vụ mộng huyễn. Dần dần, khuôn mặt của hắn dần dần thay đổi thành bộ dáng Triệu Phong lúc sinh ra tại Thanh Hoa Vực.
Phủ Thành chủ, trong thư phòng, Liễu Cửu Thiên đang cầm một bức tranh thủy mặc, ngắm nhìn nàng nữ tử thanh u điềm tĩnh ở trên đó, giữa hai hàng lông mày tang thương toát ra một tia thần sắc yêu thương.
Cộc cộc!
Ngoài thư phòng chợt vang lên thanh âm gõ cửa.
- Kẻ nào?
Liễu Thành chủ thu hồi bức tranh thủy mặc, sắc mặt lộ ra một cỗ uy nghiêm nho nhã.
- Liễu bá, là ta!
Triệu Phong đẩy cửa bước vào. Hắn có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào Phủ Thành chủ, nhưng thư phòng là không gian cá nhân của Liễu Cửu Thiên, hắn gõ cửa rồi mới vào.
- Phong nhi?
Vẻ mặt Liễu Thành chủ sửng sốt, mở lớn cặp mắt nhìn chằm chằm Triệu Phong. Trước đây, sau khi Triệu Phong cùng Liễu Cầm Hâm biến mất, toàn bộ Đại quốc Thiên Bồng, toàn bộ Thanh Hoa Vực, cũng không có nửa điểm tin tức của hai người.
- Phong nhi, mau ngồi a!
Hai hàng lông mày Liễu Thành chủ giãn ra, trên mặt lộ ra nụ cười thân thiện. Trong mắt hắn, con gái của mình đang ở cùng một chỗ với Triệu Phong. Hiện tại mặc dù Liễu Cầm Hâm không có cùng Triệu Phong trở về, nhưng hắn lại có thể từ chỗ của Triệu Phong, biết được tin tức của Liễu Cầm Hâm.
- Cầm Hâm nàng hiện tại cũng rất tốt! Ngươi không cần lo lắng!
Triệu Phong cũng chỉ có thể nói như vậy. Người của Thanh Hoa Vực biết được Đại Lục Vực cùng Vương triều cũng không nhiều lắm, nếu Triệu Phong lại nói về Thần vực Man Hoang, như vậy bọn họ lại càng khó tiếp nhận rồi.
- Vậy sao?
Liễu Thành chủ khẽ cười cười, giữa hai lông mày vẫn như cũ có chút mất mác.
- Đây là những thứ Cầm Hâm nhờ ta đưa cho ngươi! Cũng là một vài loại trân tài giúp trì hoãn sinh mệnh, tăng lên tuổi thọ. Lần này nàng có việc bận, nên không theo ta trở về. Nhưng nàng nói sau này nàng nhất định sẽ trở về thăm ngươi!
Triệu Phong lấy từ trong Không gian Trữ vật ra một vài loại thiên địa trân tài. Những loại trân tài này cũng là do hắn mua từ các Hư Hải Linh Điện dọc đường. Dù sao những trân tài bản thân hắn cất giữ đều có phẩm cấp rất cao, thấp nhất đều là những trân tài hữu dụng đối với Chân Thần Lục giai, làm sao có thể để cho kẻ chỉ có tu vi Chân Linh Cảnh phục dụng được?
Liễu Thành chủ hết sức trịnh trọng tiếp nhận những trân tài trong tay Triệu Phong. Những trân tài này đối với Liễu Cửu Thiên tu vi Chân Chủ Đỉnh phong mà nói, cũng là cực kỳ trân quý. Nếu như phục dụng toàn bộ, chí ít có thể tăng lên thêm một vạn năm thọ mệnh.
Sau khi Triệu Phong rời đi, ngay ngày hôm sau, Liễu Thành chủ liền thuận lợi đột phá Đan Nguyên Cảnh, trở thành Đan Nguyên Tôn Giả. Tuy rằng tác dụng chủ yếu của những thiên địa trân tài kia đều là tăng lên thọ mệnh, nhưng đối với những phương diện khác của kẻ tu hành, cũng có một chút xúc tiến hoặc nhiều hoặc ít.
o0o
Hoành Vân Chi Địa, Tương Vân Quốc, Hiểu Nguyệt Tông…
Hiện tại thực lực Hiểu Nguyệt Tông đã tăng vọt, trở thành đệ nhất đại tông của Thập Tam Quốc. Tu vi của Tông chủ Dương Càn cũng đạt tới Chân Huyền Tiểu thành. Dù sao trước đây Dương Càn cũng là Thủ tịch Đại đệ tử của Hiểu Nguyệt Tông, bản thân thiên phú cực giai, hơn nữa trước khi Triệu Phong đi cũng đã cung cấp cho hắn một vài loại tài nguyên, tu luyện tới cảnh giới như thế cũng không có gì kinh ngạc.
Triệu Phong ở Hiểu Nguyệt Tông cùng Tương Vân Quốc cũng có địa vị như Thần thánh vậy, vì để tránh cho tạo thành những phiền toái không cần thiết, Triệu Phong chỉ báo cho một vài thành viên biết được tin tức chính mình trở về.
Cấm địa Hiểu Nguyệt Tông, đám người Đại Trưởng lão, Dương Càn, Lâm Phàm, Quan lão, Trương lão, Nhiễm Tiểu Uyển… đang tề tụ một đường. Bọn họ không thể nghi ngờ chính là những người có quan hệ vô cùng tốt với Triệu Phong trong Hiểu Nguyệt Tông.
- Triệu Phong, không nghĩ tới chúng ta còn có thể gặp lại ngươi!
Quan lão, Trương lão tóc bạc như cước, hiển nhiên là đại nạn sắp tới.
- Triệu sư đệ, ngươi ở bên ngoài lăn lộn như thế nào?
Dương Càn cùng Lâm Phàm cũng vô cùng hướng tới đối với thế giới bên ngoài Thanh Hoa Vực.
- Thế giới bên ngoài… Đợi sau khi các ngươi đi ra, tự nhiên sẽ biết!
Triệu Phong mỉm cười, bộ dáng thần thần bí bí.
Ở trong Cấm địa, đám cao tầng Hiểu Nguyệt Tông cùng với Triệu Phong chuyện trò vui vẻ, vô cùng thích ý. Trước khi rời đi, Triệu Phong cũng lấy ra một vài loại trân tài giúp tăng lên tuổi thọ. Kỳ thật, hắn có thể trực tiếp đề thăng tu vi của những đồng môn ngày trước này. Một khi tu vi tăng lên, thọ mệnh tự nhiên cũng sẽ tăng lên. Nhưng con đường võ đạo vẫn phải do tự mình cảm ngộ, từng bước từng bước tiến tới mới thỏa đáng.
Sau khi từ biệt nơi đây, Triệu Phong trở về địa phương nơi phụ mẫu của mình, cùng với các thành viên Triệu Tộc năm xưa đang ở. Hắn trở về, tự nhiên
khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc không thôi. Những ngày kế tiếp, Triệu Phong ở lại nơi này, làm bạn bên người phụ mẫu. Thật vất vả mới trở về một chuyến, Triệu Phong quyết định ở lại chỗ này một đoạn thời gian.
Bất luận một kẻ tu hành cường đại nào cũng sẽ có lúc mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút. Hiện tại, Triệu Phong chính là đang ở trong trạng thái này. Hắn xem chính mình như một người người bình thường, cùng với phụ mẫu trôi qua những ngày bình đạm, quên đi tu luyện, quên đi tất cả trong Thần vực Man Hoang.
Một lần ở lại này chính là năm năm! Đối với Triệu Phong hiện tại mà nói, năm năm căn bản không tính là cái gì, có lẽ một lần hắn bế quan trong Thần vực Man Hoang cũng đã hơn năm năm, hoặc là một đoạn lộ trình xa xôi cũng đã hơn năm năm rồi.
Trước khi rời đi, Triệu Phong đã thi triển thủ đoạn nghịch thiên, dùng trân tài cao đẳng của Thần vực Man Hoang, tiến hành nghịch thiên cải mệnh cho phụ mẫu, khiến cho bọn họ trở nên trường sinh bất tử. Quá trình này tương đối lâu dài, dù sao võ giả bình thường cũng rất khó hấp thu những trân bảo cấp bậc Chân Thần. Trong thời gian này, Triệu Phong lại tiến hành nghiên cứu Thần Mâu của chính mình.
- Thần Mâu thứ chín sao? Vậy thì gọi ngươi là Mộng Huyễn Thần Mâu a!
Triệu Phong đặt tên cho Thần Mâu thứ chín. Hắn lâm vào ngủ say, thấy một giấc mơ, liền quay trở về Thanh Hoa Vực! Điều này thật sự là không thể tin nổi, chỉ có thể dùng hai chữ mộng huyễn để hình dung cái Thần Mâu rồi.
Kế tiếp, Triệu Phong liền nghiên cứu những năng lực của Thần Mâu thứ chín này. Bởi vì hắn phát hiện, ở chỗ này vận dụng lực lượng của Thần Mâu, cũng sẽ không ảnh hưởng tới phiến không gian này.
Hắn điều động ra một cỗ lực lượng Bản Nguyên, dung nhập vào Mộng Huyễn Thần Mâu. Sau một khắc, tất cả trước mắt Triệu Phong dần dần bao phủ một tầng màu sắc sáng lạn.
- Trước đây, dường như cũng là dưới loại trạng thái như thế này, ta chỉ khẽ vung tay lên, đã trực tiếp tiêu diệt đám người Ngân Dực Thần Chủ cùng Quỷ Ngô Thần Chủ!
Triệu Phong đột nhiên nghĩ đến cái gì. Nếu như tất cả những thứ này đều là chân thật, như vậy cũng quá kinh khủng rồi. Chỉ khẽ vung tay lên, liền trực tiếp tiêu diệt một người! Vì thế, Triệu Phong liền bắt đầu nghiên cứu, nếm thử loại năng lực này.
Một ngày nào đó…
Ong ong!
Trong Tả Mâu Triệu Phong ba động ra lực lượng Bản Nguyên khổng lồ. Dần dần, hết thảy mọi thứ trước mắt hắn cũng trở nên như mộng như ảo, tất cả mọi vật cũng tràn ngập những màu sắc xinh đẹp nhất thế gian. Triệu Phong vươn tay chạm lên cái bàn bên cạnh hắn. Cái bàn này liền giống hệt như một cái bọt khí vậy, lập tức vỡ nát, trực tiếp biến mất.
- Loại năng lực này là sự thật!
Trong lòng Triệu Phong kích động không thôi. Hắn nhẹ nhàng chạm vào cái bàn, liền khiến cho nó trực tiếp biến mất. Mà hắn lại chạm vào một cái ghế bên cạnh, cái ghế đồng dạng cũng giống như bọt khí vậy, trực tiếp nghiền nát biến mất.
Dần dần, trong Tả Mâu Triệu Phong chợt xuất hiện một tia cảm giác căng đau, hắn mới rời khỏi loại trạng thái này.
- Loại năng lực này tiêu hao thật lớn a!
Triệu Phong có chút kinh ngạc nói. Tuy rằng hắn chỉ mới tiêu diệt một cái bàn, một cái ghế, nhưng bản thân duy trì loại trạng thái này cũng có sự tiêu hao thật lớn. Trước đây, có thể là do Thần Mâu của hắn vừa thức tỉnh, lực lượng Bản Nguyên quá nhiều, cho nên mới có thể duy trì loại trạng thái này thời gian dài, hủy diệt được hai vị Thần Chủ Nhất Trọng Thiên cường đại.
Ngoại trừ tiêu hao lực lượng Bản Nguyên ra, Triệu Phong lại còn cảm giác tâm thần của chính mình vô cùng uể oải, thậm chí còn cảm thấy vô cùng buồn ngủ nữa.
- Xem ra, loại năng lực Mộng Huyễn Hỏa này cũng có tiêu hao cực lớn đối với tâm thần!
Tuy rằng nói như vậy, nhưng loại năng lực này không cần hao tổn Thần lực, lực lượng linh hồn, đồng lực… Mộng Huyễn Hóa chính là cái tên mà Triệu Phong đặt cho loại năng lực này. Mặt khác, Triệu Phong chợt nghĩ tới năng lực Mộng Tưởng Thành Chân, tựa hồ cũng vô cùng tiêu hao tâm thần, dễ dàng mệt mỏi.
- Như vậy gọi nó là lực lượng tâm niệm a!
Triệu Phong suy ngẫm trong chốc lát, đưa ra lời tổng kết. Trong các loại năng lực, tiêu hao tâm niệm chủ yếu là năng lực Mộng Tưởng Thành Chân cùng với Mộng Huyễn Hỏa.
Sau khi Triệu Phong thành công nghịch thiên cải mệnh cho phụ mẫu, khiến cho bọn họ trường sinh bất tử, hắn liền rời khỏi nơi này.
- Khô Lâu Điện chủ đang ở đâu?
Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên. Khô Lâu Điện chủ vẫn luôn trấn thủ Thanh Hoa Vực, bảo vệ nơi này hòa bình, Triệu Phong cũng nên tưởng thưởng cho hắn một chút.
Thần thức Triệu Phong nhất thời lan tỏa ra, dần dần bao trùm toàn bộ Thanh Hoa Vực. Nhưng hắn cũng không phát hiện ra bóng dáng của Khô Lâu Điện chủ. Kể cả Thiết Ma cùng Hồng Giáo chủ cũng không phát hiện được.
- Có chút kỳ quái a!
Triệu Phong lập tức đi tới Thiết Huyết Giáo, từ trong miệng các thành viên cao tầng biết được tất cả. Thân hình của hắn liền trực tiếp biến mất!
o0o
Không gian ngoại vực Thanh Hoa Vực, trong một mảnh vụ hải mênh mang, đang có hai phe nhân mã phiêu lập giữa hư không. Kẻ dẫn đầu một phương trong đó là một khô lâu nhân kim ngân văn lạc đan xen, cùng với một gã cự hán thiết tháp thân cao hai trượng.
- Khô Lâu Điện chủ, Nam Vũ Tông chủ! Các ngươi không hề có một chút phần thắng nào, mau chóng quy thuận Tà Linh Thánh Tông ta a!
Đối diện bọn họ, một lão giả hắc bào gầy như que củi phát ra thanh âm âm sâm. Khí tức của hắn đạt tới Vương giả Đỉnh phong, viễn siêu Khô Lâu Điện chủ cùng với cự hán thiết tháp kia. Ở bên cạnh lão giả khô gầy còn có bốn năm gã cường giả Vương giả khác.
- Khặc khặc… các ngươi phản kháng cũng vô dụng thôi! Toàn bộ thế giới này đã sắp sửa trở thành của chúng ta rồi!
Lão giả khô gầy kia tiếp tục nói.
Đối diện hắn, Khô Lâu Điện chủ, Nam Vũ Tông chủ còn có những cường giả đỉnh cao nội vực khác đều lộ ra khuôn mặt đắng chát.