Chúa Tể Chi Vương

Bình Yên Rời Đi


trước sau

Bắc Minh Huy thân là cường giả đỉnh cao trong Thần Chủ Tam Trọng Thiên, hơn nữa còn có huyết mạch Bổ Thiên Tộc, nhưng không ngờ trên phương diện công kích Thần lực lại bị một tên tiểu bối Thần Chủ Nhất Trọng Thiên Đỉnh phong ngăn chặn! Điều này khiến cho trong lòng Bắc Minh Huy càng thêm phiền muộn cùng phẫn nộ.

- Một lần nữa!

Triệu Phong khẽ quát một tiếng, trong lòng cũng có chút kích động. Thần lực Hỗn Nguyên của hắn sở dĩ có tiến bộ to lớn như thế, tự nhiên là nhờ Thời Gian Áo Nghĩa phát triển thành Pháp tắc Thời Gian, cùng với rất nhiều Áo nghĩa đã tăng lên tới Cửu trọng. Mà chủ yếu nhất vẫn là Pháp tắc Thời Không. Hai loại Pháp tắc này vốn là nhất thể, tạo thành tăng phúc lớn nhất cho Thần lực Hỗn Nguyên.

Oanh!

Bắc Minh Huy vung tay lên, phóng xuất ra một đạo quang chưởng hỗn loạn thật lớn, áp bách thẳng về phía Triệu Phong. Lần này hắn đã nghiêm túc hơn một chút, vận dụng tới tám thành lực lượng.

- Chém!

Triệu Phong cũng phát hiện ra một kích này của Bắc Minh Huy mạnh mẽ hơn rất nhiều so với trước đây, liền toàn lực ứng phó, nghiêm túc đón đỡ. Hình thể của thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay hắn nhất thời tăng vọt lên, rất nhanh trở nên to lớn khôn cùng, mãnh liệt chém thẳng ra.

Oanh phanh!

Vận chuyển rất nhiều các Áo nghĩa, Pháp tắc, kết hợp với Thần lực toàn lực phát ra, cuối cùng lực lượng của song phương cũng đồng thời tiêu tán.

- Cái gì? Tiểu tử này vẫn có thể đón đỡ được?

Sắc mặt Bắc Minh Huy thoáng trầm xuống, trong lòng càng thêm kinh hãi. Tiếp theo, hắn nhất định phải toàn lực xuất thủ, một kích đánh bại Triệu Phong mới được. Nhưng một câu nói tiếp theo của Triệu Phong lại khiến cho hắn phẫn nộ ngập trời:

- Dừng lại ở đây được rồi!

Triệu Phong đột nhiên ngừng chiến, sau đó ly khai phòng huấn luyện. Hắn tìm Bắc Minh Huy đối chiến chỉ là muốn tìm hiểu một chút, Thần lực của chính mình hiện tại đã đạt tới cấp bậc gì.

- Ta muốn tham quan lãnh địa của các ngươi một chút, có được không? Ta rất hiếu kỳ, thế lực này của các ngươi đến cùng là cường đại tới mức nào!

Sau khi rời khỏi phòng huấn luyện, Triệu Phong đột nhiên dò hỏi.

- Có thể!

Bắc Minh Huy trầm ngâm một lúc mới trả lời. Rất rõ ràng, mới vừa rồi hắn đã xin chỉ thị của Hộ pháp, và đã được chấp nhận. Sau đó, Bắc Minh Huy cùng gã Thiên Thần Sứ còn lại chia ra đi ở hai bên Triệu Phong, dẫn hắn đi xung quanh, quan sát một chút tình huống các nơi trong Thần Quốc này.

Không gian phiến Thần Quốc này vô cùng rộng lớn, nhưng khắp nơi đều là mây trắng tầng tầng, chỉ có duy nhất ba tòa cự phong do vô số kiến trúc Thiên Cơ Tộc xây dựng thành là có người sinh hoạt mà thôi.

Hiện tại Triệu Phong đang đi lại các nơi trên tòa sơn phong lớn nhất ở chính giữa. Dọc theo đường đi, rất nhiều thành viên nhanh chóng lui tới, không ngừng xuyên toa bên trong các tòa kiến trúc san sát nhay, bộ dáng có vẻ vô cùng bận rộn. Cho dù là như vậy, khi hai gã Thiên Thần Sứ đi ngang qua, tất cả mọi người cũng sẽ cung kính hành lễ.

- Kẻ này là ai? Không ngờ lại khiến cho hai vị Thiên Thần Sứ phải theo sát hai bên!

- Có thể là thành viên trọng yếu của họ Vũ a!

Trên đường đi, Triệu Phong cũng nghe được một vài lời xì xào bàn tán.

- Họ Vũ? Cái họ này có gì đặc thù?

Triệu Phong trực tiếp hỏi. Gã Vũ Hành trước đây hắn giết chết cũng mang họ Vũ.

- Họ Vũ, là dòng họ tổ tiên của Thiên Cơ Tộc! Là tượng trưng cho huyết mạch Thiên Cơ Tộc thuần chính nhất!

Bắc Minh Huy hừ lạnh một tiếng, lập tức nói. Thế lực sau lưng bọn chúng là do Thiên Cơ Tộc, chủng tộc bài danh thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc thành lập, không ngờ Triệu Phong lại không cảm thấy vinh hạnh, tới bây giờ cũng không chịu đáp ứng yêu cầu của Thiên Chủ.

- Là vậy sao? Như vậy Thiên Chủ kia cũng là họ Vũ a?

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ. Thảo nào trước đây, sau khi mình giết Vũ Hành, Thiên Cơ Tộc lại nhằm vào chính mình khắp nơi như vậy, hóa ra địa vị của Vũ Hành lại đặc thù như vậy.

- Đúng rồi! Vũ Hành mà ngươi từng giết kia, chính là cháu nội của một vị Trưởng lão Thiên Cơ Tộc. Vị Trưởng lão này vẫn luôn chủ trương trực tiếp xử tử ngươi, nếu không nhờ có Thiên Chủ ngăn cản, chỉ sợ ngươi sớm đã mất mạng rồi!

Bắc Minh Huy cười lạnh một tiếng. Nhưng thật ra hắn chính là đang khuyên nhủ Triệu Phong nên ngoan ngoãn quy thuận bọn chúng. Bởi vì Bắc Minh Huy tin tưởng tuyệt đối quyết sách của Thiên Chủ.

Triệu Phong không để ý tới ẩn ý trong lời nói của Bắc Minh Huy, tiếp tục đi dạo tham quan nơi này. Kỳ thật, hiện tại trong lòng hắn đã có ý định rời đi. Dù sao, hắn đã chiếm được đủ nhiều chỗ tốt tại chỗ này, tiếp tục ở lại thời gian quá dài, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện gì bất ngờ. Trước khi rời đi, hắn đưa ra yêu cầu này, chính là muốn tận lực lấy nhiều một chút các tin tức tình báo, hiểu rõ tình huống hơn một chút.

Hắn khẽ vận chuyển Tả Mâu, có thể nhìn thấy rất nhiều điều mà người thường không thấy được, những thứ mà Thiên Thần Sứ không để cho hắn nhìn thấy. Triệu Phong phát hiện, trong phần lớn các tòa kiến trúc trên tòa sơn phong bên trái là căn cứ gieo trồng, chăm sóc trân tài. Thỉnh thoảng, hắn thậm chí còn nhìn thấy một vài trân tài hi hữu của Thời kỳ Thái Cổ, chủng loại vô cùng phong phú, quả thật chính là cái gì cần có đều có. Đương nhiên, hắn có thể nhìn thấy, hẳn cũng không phải là những thứ trân quý, có giá trị nhất. Những thứ đó khẳng định là được ẩn giấu càng bí ẩn hơn rất nhiều.

Mà trong đại bộ phận các tòa kiến trúc trên ngọn sơn phong phía bên phải lại có liên quan tới với các loại huyết mạch. Các cường giả trong thế lực này đều có được các loại huyết mạch cường đại người khiến người ta ao ước ghen tỵ, nhưng đây đều là do hậu thiên dung hợp. Mặt khác, cũng không phải nghĩ muốn dung hợp loại huyết mạch nào, liền sẽ có thể dung hợp loại huyết mạch đó. Điểm này cũng tương tự với thành thị Thiên Cơ Tộc mà trước đây Triệu Phong đã từng tiến vào. Trước khi cường hóa huyết mạch, cần phải tiến hành kiểm tra đo lường một chút, xem bản thân thích hợp cường hóa loại huyết mạch nào. Mặt khác, xác suất dung hợp huyết mạch thành công cũng cực thấp, nếu không dung hợp được, ngược lại sẽ bạo thể mà chết.

- Hạch tâm của Thần Quốc hẳn là ở trong tòa sơn phong chính giữa này!

Triệu Phong bắt đầu tỉ mỉ quan sát tòa sơn phong này. Trong đó, hắn hoàn toàn nhìn không thấu khu vực Cấm địa tại hậu phương. Bốn phía xung quanh nơi này có vô số kết giới trận pháp cường đại thủ hộ. Thậm chí, thời điểm Triệu Phong nhìn thấu thị qua, chắn còn cảm giác được trong Cấm địa kia có một cỗ ý niệm đồng dạng đang quan sát chính mình. Triệu Phong chỉ mơ hồ nhìn thấy một đạo hư ảnh, chính là một kiện áo bào hư vô.

Rầm rầm!

Thời điểm Triệu Phong đang chăm chú quan sát, toàn thể Thần Quốc đột nhiên chấn động kịch liệt lên một trận, nguyên khí thiên địa trong Thần Quốc cũng ầm ầm rung chuyển không thôi.

Sưu sưu!

Sâu bên trong Thần Quốc, mấy chiếc Chiến hạm thật lớn gào thét bay ra.

- Chuyện gì xảy ra?

Ánh mắt Triệu Phong thoáng trầm xuống, đảo mắt quan sát xung quanh.

- Đi! Trở lại!

Bắc Minh Huy nhất thời quát lên, dẫn theo Triệu Phong quay trở về mật thất. Trên đường đi, Triệu Phong có thể nhìn thấy đại lượng cường giả không ngừng từ trên ba ngọn sơn phong này phóng ra, bay nhanh về phía phương xa.

- Lẽ nào đã có người phát hiện ra chỗ này, hơn nữa còn công kích tới đây?

Trong lòng Triệu Phong thoáng suy đoán. Có thể chính là như vậy, cho nên Bắc Minh Huy mới lập tức dẫn theo Triệu Phong quay trở lại, chính là sợ Triệu Phong thừa dịp hỗn loạn, chạy khỏi Thần Quốc.

Triệu Phong cũng không chống cự chút nào, trực tiếp trở lại gian mật thất lúc trước. Sau khi mở ra kết giới trận pháp, hai gã Thiên Thần Sứ lập tức an tâm rời khỏi.

o0o

Ngoại giới, trên bầu trời hôn ám đang phiêu lập mấy trăm đạo nhân ảnh. Tất cả những người này gần như đều là cường giả Cổ Thần, thậm chí là Thần Chủ. Trong số đó
có một đạo thân ảnh bạch y, tay cầm quạt trắng, phiêu lập giữa không trung, chính là Đường Bạch! Mà trên thiên không xa xa cao hơn, có một lão giả áo trắng thân thể bán trong suốt, hoàn toàn không có bất cứ một tia khí tức nào.

- Lão phu quả thật chưa từng nghe qua cái thế lực thần bí này!

Lão giả áo trắng khẽ lẩm bẩm một tiếng.

Trong hư không đột nhiên dâng lên một tia không gian rung động nhàn nhạt, từng chiếc từng chiếc Chiến hạm màu đen từ trong đó xông ra. Trên Chiến hạm toàn bộ đều là khôi lỗi, còn có Tử Thần Vệ cấp bậc cao hơn nữa. Sau đó, vài gã Thần Chủ khí tức cường đại cũng xuất hiện. Một lão giả hắc y đứng ra, bình thản nói:

- Phong Thần Thánh Địa đây là có ý gì?

Lão giả hắc y này chính là vị Thiên Thần Sứ đứng đầu, trước đây khi Triệu Phong tới tòa cung điện đen u ám kia đã nhìn thấy.

- Hừ! Ta ngược lại muốn hỏi một chút các ngươi là có ý gì mới đúng! Vì sao lại công kích Thần Chủ của Phong Thần Thánh Địa ta, lại càng muốn đẩy hắn vào chỗ chết?

Trong đại quân Phong Thần Tộc, một gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên chợt đứng ra, ngay bên cạnh hắn chính là Đường Bạch.

Bên kia, sắc mặt Bắc Minh Huy khẽ cứng ngắc lại. Đây là thất trách của hắn, trước đây nếu như hắn giết chết Đường Bạch, như vậy sẽ không xuất hiện loại sự tình này.

o0o

Trong Thần Quốc của Thiên Cơ Tộc, Thiên Chủ cùng Hộ pháp đang phiêu lập trên hư không, quan sát tình huống bên ngoài.

- Không ngờ người của Phong Thần Thánh Địa lại có thể tìm tới nơi này!

Ngữ khí của Hộ pháp có chút kinh ngạc. Cho dù trước đây Bắc Minh Huy để cho một con cá lọt lưới chạy thoát, nhưng cũng không đến mức người của Phong Thần Thánh Địa có thể phát hiện ra chỗ ẩn thân của bọn chúng.

- Trong chuyện này, có sự nhúng tay thôi động của đám người kia!

Ánh mắt Thiên Chủ không chút ba động, tựa hồ như chìm vào hồi ức.

- Thì ra là vậy!

Hộ pháp khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa. Trong Thiên Cơ Tộc cũng không phải vô cùng hòa bình. Sự kiện lần này, ngay cả Thiên Chủ cũng không phản ứng kịp, như vậy chứng minh hết thảy những chuyện này là do đích thân Vũ Thiên Vu đã thôi động.

- Ngươi ra tay đi! Đánh lui bọn chúng, sau đó chuyển dời Thần Quốc sang nơi khác!

Thiên Chủ bình thản nói, sau đó bay về phía hậu sơn. Mà Hộ pháp thì cấp tốc bay đi, rời khỏi Thần Quốc Thiên Cơ Tộc.

o0o

Trong mật thất, Triệu Phong khẽ mỉm cười.

- Là thời điểm rời khỏi!

Đúng lúc này, ngoại giới đột nhiên truyền đến thanh âm ầm ầm đinh tai nhức óc. Ngay cả thời không cũng xuất hiện trạng thái hỗn loạn.

- Xem ra, quả thật đã xảy ra chiến đấu!

Cảm thụ được uy thế kinh thiên truyền tới, trong lòng Triệu Phong khẽ kinh ngạc tán thán. Loại chiến đấu cấp bậc này ít nhất cũng phải có Thần Chủ Tam Trọng Thiên xuất mã, thậm chí ngay cả Thần Vương xuất mã cũng chưa chắc không thể. Nhưng cái Thần Quốc này cũng không hề có dấu hiệu bị phá hư, có thể thấy được hạch tâm của cái Thần Quốc này kiên cố đến cỡ nào!

- Hắc hắc… các ngươi cứ việc đánh nhau đi! Ta đi trước đây!

Triệu Phong cười khẽ một tiếng, khoanh chân ngồi xuống. Tuy rằng Bắc Minh Huy đã nói, cho dù là Thần Vương sở trường Pháp tắc Không Gian cũng không cách nào na di khỏi phiến không gian này được. Nhưng Triệu Phong tin tưởng, Tâm Linh Truyền Tống của hắn cũng không quan hệ với Pháp tắc Không Gian, hoàn toàn có thể làm được chuyện này. Trước đây, hắn chính là từ vực ngoại Đại Lục Vực trực tiếp về tới Thần vực Man Hoang, phiến không gian này khẳng định không ngăn cách được Tâm Linh Truyền Tống.

- Mảnh vỡ Tổ khí Không Gian hệ liền xem như các ngươi tặng cho ta a!

Mảnh vỡ Tổ khí Không Gian hệ trước đây đã mượn, Triệu Phong vẫn chưa trả lại cho bọn chúng.

o0o

Từ trong Cấm địa, Thiên Chủ cũng có thể nhìn thấy tình huống của Triệu Phong bên kia. Hắn thấy Triệu Phong đang khoanh chân ngồi đó, cho là Triệu Phong đang chìm vào tu luyện, cho nên hắn cũng không quản nhiều nữa. Huống hồ hiện tại hắn cần toàn diện chưởng khống Thần Quốc, phòng ngừa người ngoài âm thầm lẻn vào trong này, cùng làm tốt chuẩn bị có thể bất cứ lúc nào chuyển dời Thần Quốc đi nơi khác.

Thần Quốc chấn động không được bao lâu đã kết thúc. Ngoại giới, đám người Phong Thần Thánh Địa đã toàn diện lui lại. Sắc mặt lão giả áo trắng trên thiên không hư vô thoáng trầm xuống, hừ nhẹ nói:

- Chỉ mong Thiên Cơ Tộc sẽ không lại phạm phải những sai lầm đồng dạng như năm xưa a…

Đối thủ là Thiên Cơ Tộc, cộng thêm nơi này là địa bàn của đối phương, hắn căn bản không có chút phần thắng nào. Hơn nữa trong giao phong ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã rơi xuống hạ phong. Rất nhanh sau đó, toàn bộ các thành viên Phong Thần Thánh Địa đã triệt thoái khỏi nơi này.

Các thành viên Thiên Cơ Tộc cũng nhanh chóng trở lại trong Thần Quốc. Đồng thời, cái Thần Quốc này cũng cấp tốc chuyển dời tới một địa phương khác.

o0o

Trong Cấm địa Thần Quốc, sắc mặt Hộ pháp cũng có chút lo lắng.

- Thiên Chủ đại nhân, chuyện của chúng ta, sớm muộn gì cũng sẽ bị các Thánh địa còn lại, kể cả các Chúa Tể biết được!

- Chuyện này, ngươi không cần quan tâm!

Thiên Chủ bình thản nói, trong ánh mắt thâm thúy chợt lóe lên một tia quang mang lăng lệ.

- Thiên Chủ đại nhân, Triệu Phong hắn…

Hộ pháp liếc nhìn về phía quang mạc bạch sắc cách đó không xa, sắc mặt chấn động.

- Không thấy hắn đâu nữa!

Sắc mặt Thiên Chủ đột nhiên trầm xuống. Nhất thời, toàn thể phiến không gian này cũng trở nên vô cùng áp lực. Hộ pháp thì ngây ngẩn tại chỗ, hiển nhiên thập phần kinh ngạc.

- Có phải là do Phong Thần Thánh Địa, hoặc là vì Chúa Tể nào đó đã trong âm thầm xuất thủ hay không?

Tròng mắt Hộ pháp chuyển động một vòng, có chút suy đoán nói. Thiên Chủ đại nhân đích thân trấn thủ ở đây, nhưng Triệu Phong vẫn như cũ đã biến mất, điểm này thật sự là quá không thể tưởng tượng nổi! Mà trước đây, Phong Thần Thánh Địa vừa vặn tấn công đến, rất có thể là có quan hệ với bọn chúng. Bất quá, cho dù là Phong Thần Thánh Địa ra tay, bọn chúng cũng không có khả năng có được bản sự này, cho nên Hộ pháp mới suy đoán, đã có Thần Vương Chúa Tể âm thầm xuất thủ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện