Chúa Tể Chi Vương

Thiên Phạt Chúa Tể


trước sau

- Triệu Phong, chúng ta lại gặp mặt rồi! Lần này ngươi quay trở lại Thần Quốc, cũng đừng nghĩ tới chuyện rời đi nữa!

Đúng lúc này, Hộ pháp đột nhiên nhìn về phía Triệu Phong, lộ ra nụ cười khiến cho người ta sợ hãi.

Toàn thân đám người Mộ Cốc, Tân Vô Ngân, Đại Trưởng lão Cự Thần Điện nhất thời chấn động. Mục tiêu bắt giữ của Hộ pháp cũng chỉ có một mình Triệu Phong mà thôi, như vậy kết quả của bọn họ có khả năng chính là bị giết chết.

Mắt thấy Hộ pháp đột nhiên tiến tới, ngay cả Triệu Phong, trong lòng cũng có chút lo lắng. Nếu như là cường giả Thần Vương bình thường, dưới tình huống xuất hết át chủ bài, bọn chúng có lẽ còn có thể phản kháng. Nhưng Hộ pháp không phải là Thần Vương bình thường, càng có được Ngụy Tổ khí, loại thủ đoạn cường đại bậc này, chỉ sợ một kích tùy ý của hắn cũng đủ để diệt sát tất cả mọi người.

- Triệu Phong, ta làm một khoản giao dịch với ngươi a! Chỉ cần ngươi nguyện ý phối hợp chúng ta, chủ động giao ra Thần Mâu thứ chín, ta có thể tha cho những người còn lại một mạng!

Đúng lúc này, Hộ pháp đột nhiên cười nhạt một tiếng, đưa ra một lời đề nghị.

Sắc mặt đám người Triệu Phong nhất thời cứng đờ. Chẳng ai nghĩ tới, tại thời điểm này Hộ pháp lại đưa ra lời đề nghị này.

- Hộ pháp phái Nghịch Thiên quả nhiên gian trá giảo hoạt!

Trong lòng Triệu Phong thầm mắng. Đề nghị này thật sự là khó có thể lựa chọn.

- A! Ta quên mất! Thiên Chủ đã hạ mệnh lệnh, bảo ta vừa gặp ngươi liền phải lập tức phế đi tu vi của ngươi! Ngươi cần phải cân nhắc cẩn thận a!

Hộ pháp tiếp tục nói, trên mặt lộ ra một tia nụ cười tà dị. Rất rõ ràng, Hộ pháp đây chính là đang ngầm nhắc nhở Triệu Phong, nên đồng ý lời đề nghị vừa rồi, như vậy sẽ không bị phế đi tu vi. Cảnh giới Thần Chủ đã có thể xem như là cường giả một phương trong Thần vực Man Hoang rồi. Nếu như lúc này bị phế tu vi, một lần nữa tu hành trở lại, so với giết chết đối phương còn tàn nhẫn hơn nhiều.

Mặt khác, ngay từ đầu Triệu Phong vốn còn dự định, nếu lại một lần nữa bị bắt giữ, hắn có lẽ còn có thể dùng Tâm Linh Truyền Tống bỏ trốn. Nhưng nếu như tu vi đã bị phế mất, như vậy có thể thành công hay không cũng cần phải xem lại.

Trước không nói những thứ này, hiện tại Triệu Phong đang đứng trước một lựa chọn gian nan. Bỗng đột nhiên, trong thiên địa chợt xuất hiện một cỗ khí tức cường đại khiến cho tâm thần tất cả mọi người ở đây nhất thời trầm trọng.

- Các ngươi ai cũng không thể động tới hắn!

Một đạo thanh âm chấn động trầm trọng nhất thời quanh quẩn trong thiên địa, không gian cũng trở nên rung động một trận. Khoảnh khắc này, toàn thể thiên địa một mảnh trong vắt, tất cả hỏa diễm vụt tắt. Khí tức của hai gã Thần Vương trực tiếp bị kẻ thần bí vừa xuất hiện kia áp bách xuống.

- Cỗ khí tức này… Chẳng lẽ là hắn?

Sắc mặt Hộ pháp nhất thời trầm xuống, âm tình bất định. Phương xa, tâm thần đám người Cực Viêm Thần Vương cũng vô cùng trầm trọng.

- Đây… đây chẳng lẽ là cường giả Chúa Tể?

Ánh mắt Cực Viêm Thần Vương trừng lớn, đảo một vòng xung quanh. Trong cảnh giới Thần Vương, Hộ pháp Thiên Cơ Tộc có thể nói là không có địch thủ, cũng chỉ có cường giả Thần Vương Chúa Tể, mới có thể tại phương diện uy thế còn mạnh hơn gã Hộ pháp Thiên Cơ Tộc kia một bậc mà thôi.

- Xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Triệu Phong đồng dạng cũng chấn kinh. Chẳng lẽ còn có cường giả khác càng lợi hại hơn cũng tới đây cướp đoạt Thần Mâu thứ chín của hắn sao?

Đột nhiên, trên đỉnh đầu mọi người chợt xuất hiện một gã nam tử cao lớn dáng người thẳng tắp, thân khoác áo choàng kim bạch sắc. Toàn thân hắn bao phủ trong lôi quang bạch kim sắc, tản ra một cỗ Thần uy vô tận. Khi nhãn thần của mọi người vừa nhìn lên người kẻ này, tâm thần nhất thời gặp phải một cỗ trùng kích vô hình. Đủ các loại tội ác trước đây đột nhiên dâng trào lên trong lòng, trên mặt dần dần lộ ra thần sắc khiếp sợ cùng bối rối. Thiên địa nhất thời tĩnh lặng, tất cả sự vật phảng phất như cũng đều thần phục trước mặt kẻ này.

- Đây chính là lực lượng Thiên Phạt của Thiên Phạt Thần Mâu sao?

Trong lòng Hộ pháp thầm than một tiếng. Dưới lực lượng Thiên Phạt, tất cả tội ác đều không chỗ nào che giấu. Con người cả đời này không có khả năng là không phạm lỗi, bởi vậy bất luận kẻ nào đối mặt với Thiên Phạt Thần Mâu, cũng đều sẽ bị khắc chế nhất định.

- Không ngờ là Thiên Phạt Chúa Tể hàng lâm!

Cực Viêm Thần Vương lập tức cúi đầu khom lưng, trong lòng vô cùng chấn động. Không ngờ sự tình hôm nay lại đưa tới Thiên Phạt Thần Mâu trong Bát Đại Thần Mâu.

- Thần Mâu!

Triệu Phong nhìn về phía gã nam tử trung niên này, nhất thời cảm thụ được một cỗ khí tức vô cùng quen thuộc. Bất quá, theo lý thuyết, Thần Mâu Chúa Tể đã có được Thần Mâu, còn cần Thần Mâu thứ chín làm gì?

- Đám người Thiên Cơ Tộc kia, lập tức rời khỏi a!

Thiên Phạt Chúa Tể bình thản nói, phảng phất như đang tuyên bố một mệnh lệnh không cho phép cãi lại vậy.

- Không ngờ Thiên Phạt Chúa Tể lại đích thân chạy tới! Đã như vậy, chúng ta cũng chỉ có thể rời khỏi rồi!

Hộ pháp khẽ thở dài một tiếng, biểu hiện cũng tương đối bình thản.

- Cái gì?

Sắc mặt Bắc Minh Huy lộ ra thần sắc kinh ngạc, trong lòng cực kỳ phiền muộn. Không ngờ lần này bọn chúng vẫn không thể bắt được Thần Mâu thứ chín! Bất quá, đã có Thần Mâu Chúa Tể nhúng tay vào, đây cũng là chuyện bất khả kháng rồi.

Đạt được xưng hào Chủ Tể, tuyệt đối chính là một trong những cường giả mạnh nhất trong Thần vực Man Hoang, thực lực cao hơn cường giả Thần Vương rất nhiều. Chúa Tể gần như bất tử bất diệt, từ sau Thời kỳ Thái Cổ cho tới hiện tại, vẫn chưa từng nghe nói qua có một cường giả Chúa Tể nào vẫn lạc cả. Bởi vậy có thể thấy được Thần Vương Chúa Tể cường đại đến mức nào. Cho nên sau khi Thiên Phạt Chúa Tể xuất hiện, mạnh mẽ như Hộ pháp cũng không dâng lên nổi một tia chiến ý, không chút do dự lựa chọn rời khỏi.

- Đi!

Hộ pháp khẽ quát một tiếng, mang theo đám người phái Nghịch Thiên rời khỏi nơi đây. Cho dù trong tay hắn có Ngụy Tổ khí, nhưng vẫn còn chênh lệch nhất định với Chúa Tể chân chính. Mà Thiên Phạt Chúa Tể trước giờ đối với chuyện tình chính mình nhận định vẫn luôn thập phần chấp nhất, bọn chúng lưu lại nơi này cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.

Đám người Triệu Phong nhìn thấy đám người phái Nghịch Thiên đã rời khỏi, trong lòng lại càng thêm trầm trọng. Thần Mâu Chúa Tể tuyệt đối là tồn tại so với đám người phái Nghịch Thiên còn cường hãn hơn rất nhiều.

- Các ngươi cũng đi theo ta a!

Đám người phái Nghịch Thiên vừa đi rồi, Thiên Phạt Chúa Tể chợt nhìn về phía đám người Triệu Phong.

- Đi đâu?

Triệu Phong nghi hoặc hỏi.

- Dẫn các ngươi trở về chỗ của Vũ Thiên Vu!

Đáp án của Thiên Phạt Chúa Tể khiến cho thần sắc mọi người lại càng kinh ngạc hơn. Hóa ra, vị Chúa Tể này cũng không phải là địch nhân, mà là cứu viện của bọn họ. Tuy vẫn chưa biết được nguyên nhân phía sau, nhưng có thể thoát khỏi nguy hiểm, như vậy cũng đã đủ rồi.

- Đi thôi!

Thủ chưởng Thiên Phạt Chúa Tể khẽ vung lên, mang theo đám người Triệu Phong biến mất khỏi chỗ này. Nhất thời, tại nơi này chỉ còn lại đám người Luyện Ngục Thánh Địa mà thôi.

- Haizzz…

Cực Viêm Thần Vương thở dài một tiếng. Ngay tại địa bàn Luyện Ngục Thánh Địa liên tục xuất hiện hai tồn tại mà Luyện Ngục Thánh Địa không thể trêu chọc nổi. Lần này thật sự là mặt mũi hoàn toàn mất sạch mà.

Thiên Sơn Vực, trong mật địa phái Trí Giả, trên hư không đột nhiên lan tỏa ra một tầng lôi quang khủng bố. Một đám nhân ảnh đột nhiên từ trong tầng lôi quang chui ra.

Thần sắc đám người Triệu Phong nhất thời kinh hỉ. Lúc đầu bọn họ vẫn còn có chút không thể tin nổi, không ngờ Thiên Phạt Chúa Tể thật sự dẫn bọn chúng trở về chỗ của phái Trí Giả.

Sau đó, đoàn người liền đi tới tầng cao nhất của Lục giác tháp.

- Thiên Vu, ta đã dẫn bọn chúng về rồi đó!

Thiên Phạt Chúa Tể tùy tiện nói.

- Làm phiền
rồi!

Trên mặt Vũ Thiên Vu lộ ra nụ cười hòa ái. Nhìn bộ dáng của hai người, hiển nhiên không chỉ quen biết nhau, hơn nữa quan hệ cũng không cạn. Lúc này, mọi người mới minh bạch, Thiên Phạt Chúa Tể này chính là chi viện do Vũ Thiên Vu mời tới. Hóa ra, Vũ Thiên Vu sớm đã dự đoán được tình huống xấu nhất, đồng thời cũng đã có chuẩn bị sẵn. Tại thời điểm tối hậu quan đầu khi mọi người thất bại, Thiên Phạt Chúa Tể lập tức hiện thân, cứu vãn tất cả.

- Dù sao ta cũng từng thiếu ngươi một cái nhân tình, lần này xem như đã trả lại a!

Sắc mặt Thiên Phạt Chúa Tể tương đối nghiêm túc. Thế gian này, tất cả mọi người đều cũng có thời điểm trong lòng có nghi hoặc, ngay cả Thần Vương Chúa Tể cũng như vậy. Trước đây hắn đã từng thăm hỏi Vũ Thiên Vu một vài vấn đề, thiếu Vũ Thiên Vu một cái nhân tình.

- Đa tạ tiền bối đã cứu giúp!

Đám người Triệu Phong, Mộ Cốc, Tân Vô Ngân, Đại Trưởng lão Cự Thần Điện lập tức đứng ra, nói. Trước đây bọn họ còn không tin, cường giả Thần Vương Chúa Tể không chút quen biết lại chủ động xuất thủ cứu giúp bọn họ, mà giờ phút này đã biết rõ tất cả, hiện tại bọn họ mới đứng ra nói lời cảm tạ.

- Chớ nóng vội trả nợ nhân tình a! Ta còn dự định nhờ ngươi lại giúp ta một chuyện đây!

Vũ Thiên Vu đột nhiên mỉm cười, nói.

- Là chuyện tình Thần Mâu thứ chín sao?

Ánh mắt Thiên Phạt Chúa Tể chợt rơi xuống trên người Triệu Phong.

Đồng thời, Triệu Phong cũng đánh giá ngược lại Thiên Phạt Chúa Tể. Trong đôi nhãn mâu kia phảng phất như có vô số đạo lôi quang bạch kim sắc. Vừa nhìn vào đôi nhãn mâu này, đủ các loại cảm giác tội ác trong lòng đột nhiên dâng lên, chợt cảm giác như chính mình trở nên thập phần nhỏ bé, mà người trước mặt lại cao lớn vĩ ngạn vô cùng.

- Ngươi không có chút hứng thú nào đối với Thần Mâu thứ chín sao? Hắn cũng là một thành viên Thần Mâu các ngươi a!

Sắc mặt Vũ Thiên Vu vui vẻ.

- Một thành viên Thần Mâu sao?

Thiên Phạt Chúa Tể tỉ mỉ quan sát Triệu Phong. Trong Bát Đại Thần Mâu, trước giờ cũng chỉ có một hai người tin tưởng là Thần Mâu thứ chín thật sự tồn tại. Mặc dù Thiên Phạt Chúa Tể cảm nhận được khí tức thập phần quen thuộc từ trên người Triệu Phong, nhưng trong lòng hắn vẫn còn một loại cảm giác kỳ quái…

- Được! Vậy ta sẽ tạm thời ở lại chỗ này của ngươi một thời gian vậy!

Thiên Phạt Chúa Tể đột nhiên nói. Đối với sự hỗ trợ mà Vũ Thiên Vu đã nói, Thiên Phạt Chúa Tể cũng đoán được một chút, bất quá chính là trợ giúp Triệu Phong nhanh chóng đề thăng tu vi, thực lực mà thôi… Cùng là Thần Mâu, Thiên Phạt Chúa Tể có thể cấp cho Triệu Phong những sự hỗ trợ mà người khác căn bản không thể cấp được. Sở dĩ Thiên Phạt Chúa Tể đáp ứng, một mặt là bởi vì trả lại nhân tình cho Vũ Thiên Vu, một phương diện khác lại là vì Thần Mâu thứ chín.

Thân là Thiên Phạt Thần Mâu, hắn cũng không cần những Thần Mâu khác. Nhưng bất luận một vị Thần Mâu nào, ngày sau cũng đều có thể trở thành cường giả Thần Vương Chúa Tể, địa vị của một vị Chúa Tể ở trong Thần vực Man Hoang, căn bản không cần phải nói.

Trong Thần vực Man Hoang có Bát Đại Thần Mâu, nhưng trong Bát Đại Thần Mâu cũng có rất nhiều ân oán. Hiện tại Bát Đại Thần Mâu đại khái chia ra làm hai đại trận doanh, một phe trong đó là Sinh Mệnh Chúa Tể, Thiên Phạt Chúa Tể cùng Thời Không Chúa Tể, còn phe bên kia thì là Tử Vong Chúa Tể, Luân Hồi Chúa Tể cùng với Phá Diệt Chúa Tể. Về phần Vạn Tượng Chúa Tể cùng Vận Mệnh Chúa Tể thì không thuộc bất luận trận doanh nào cả.

Cả hai phe trận doanh cũng đều từng nếm thử lôi kéo hai vị Thần Mâu Chúa Tể này, nhưng ngay cả tìm được bọn họ cũng đã cực kỳ khó khăn, đặc biệt là Vận Mệnh Chúa Tể. Nếu như hiện tại Thiên Phạt Chúa Tể tạo tốt quan hệ với Triệu Phong, lôi kéo Triệu Phong về trận doanh của chính mình, đợi đến lúc Triệu Phong trở thành Thần Mâu Chúa Tể, như vậy chính là tương đương với tăng lên chỉnh thể thực lực cho trận doanh bên phe Thiên Phạt Chúa Tể rồi.

o0o

Không lâu sau, tất cả mọi người đều tản đi, Triệu Phong đưa Triệu Vũ Phỉ từ trong Mộng Huyễn Thần Quốc ra ngoài.

- Phong ca, chúng ta đã an toàn rồi sao?

Triệu Vũ Phỉ lưu lại trong Thần Quốc vốn đã sắp đợi không nổi nữa. Bởi vì nàng biết rõ, đám người Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân ở bên ngoài đang gặp phải nguy cơ chưa biết.

- Nơi này là địa phương phái Trí Giả của Thiên Cơ Tộc, hiện tại chúng ta đã hết sức an toàn rồi!

Triệu Phong mỉm cười nói. Nơi này có lực lượng Mệnh đạo thủ hộ, phái Nghịch Thiên căn bản rất khó tìm đến, huống hồ Thiên Phạt Chúa Tể vẫn còn lưu lại nơi này một thời gian nữa.

o0o

Cùng lúc đó, Hộ pháp đã suất lĩnh mọi người quay trở về Thần Quốc của Thiên Cơ Tộc. Trong tòa cung điện hôn ám nằm trên đỉnh hòn đảo nhỏ trung tâm của Thiên Cơ Thành, Thiên Chủ đang chờ đợi trong này.

- Tả Hộ pháp, không ngờ ngay cả ngươi mà cũng thất bại!

Thần sắc Thiên Chủ thoáng có chút kinh ngạc, cảm khái nói. Bọn chúng đã rất lâu rồi không hề nếm qua cảm giác liên tục thất bại như hiện tại, mà đây đều là từ sau khi Thần Mâu thứ chín xuất hiện. Đối với Hộ pháp, Thiên Chủ cũng không hề có ý tứ trách cứ gì cả, bởi vì hắn hiểu rõ thực lực của Hộ pháp. Nếu ngay cả Hộ pháp cũng thất bại, như vậy chứng minh đám người Hộ pháp có khả năng gặp phải chiến lực cấp bậc Thần Vương Chúa Tể.

- Thiên Phạt Chúa Tể đích thân ra mặt!

Hộ pháp khẽ lắc đầu, nhàn nhạt nói.

- Một trong Bát Đại Thần Mâu sao?

Sắc mặt Thiên Chủ khẽ trầm xuống, lộ ra thần sắc tức giận.

- Bất quá, ta đã lấy được một chút huyết dịch của Triệu Phong, hy vọng có thể hữu dụng…

Thủ chưởng Hộ pháp khẽ lật, lấy ra một ống thủy tinh trong suốt, trong đó có một viên huyết châu hồng sắc.

- Thần Mâu thứ chín trong vô hình đã thay đổi linh hồn cùng huyết nhục của Triệu Phong. Trong huyết dịch này có lẽ cất giấu bí mật quan hệ tới Thần Mâu thứ chín…

Ánh mắt Thiên Chủ nhất thời chợt lóe tinh quang.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện