Chúa Tể Chi Vương

Cửu Chuyển Kim Bích


trước sau

Liên tiếp nửa tháng. Hiểu Nguyệt Tông triển khai tìm kiếm tại phụ cận Hình gia trang, nhưng vẫn không tìm được bóng dáng của dư nghiệt Mạ giáo.

Phạm vi điều tra càng lúc càng rộng hy vọng cũng càng ngày càng nhỏ bé.

Cuối cùng, ba đại trưởng lão cũng lần lượt phản hồi, hơn nửa cường giả trong Tông môn cũng bị rút về.

Triệu Phong cũng theo đại đội nhân mã này quay về Hiểu Nguyệt Tông.

Ngày thứ ba sau khi tinh anh của Tông môn rút về.

Tại một chỗ sâu trong Hình gia trang, dưới một mảnh đất la liệt mộ hoang, truyền đến âm thanh “phốc phốc”, hết sức quỷ dị.

Nếu như từ trên cao nhìn xuống, nhìn xuyên qua tầng đất thì sẽ phát hiện một màn rất quỷ dị:

Phần lớn huyết dịch của các thi thể trong Hình gia trang đều rót vào trong đất. Sau đó tuân theo một tuyến đường quỷ dị, tập trung tại một điểm. Những thi thể này đều là người bản địa của Hình gia trang, chết trong ôn dịch, dù bị hỏa táng, nhưng huyết dịch trong thi thể đều đã rót vào trong thổ nhưỡng từ sớm.

Thân là gia tộc lánh đời ẩn thế. Tu vi của người trường thành trọng Hình gia trang đều ngoài nhị trọng Cố Thể Cảnh, không ít võ giả đã ngoài tứ trọng Cố Thể Cảnh.

Những người này trúng phải ôn độc. Huyết dịch lưu lại dưới đất. Dưới sự dẫn dắt của lực lượng kỳ quái, bắt đầu rót vào trong tầng đất. Tập trung tại một điểm.

- Khặc khặc khặc... Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. “Huyết ôn Tụ Tinh đại trận” đã bố trí xong từ mấy tháng trước, việc bị Tông môn điều tra cũng nắm trong dự liệu của bổn tọa rồi.

Một Huyết Thi Ngân Văn toàn thân vậy máu. Từ dưới lòng đất chui lên.

Thân là Hộ pháp của Xích Nguyệt ma giáo. Huyết Cương Đà đã sống mấy trăm năm, sớm đã thoát ly phạm trù sinh mệnh nhân thể, chuyển hóa thành trạng thái “Bán Tử Nhân”. Bởi vậy, tuổi thọ của hắn cũng không kém gì Chân Linh cảnh cùng cấp. Thậm chí còn nhiều hơn...

Lần này xuất hiện, khí tức trên người Huyết Thi Ngân Văn rõ ràng càng cường hoành hơn rất nhiêu, khôi phục đến Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thương thế cũng đã khôi phục được vài phần.

- Chỉ tiếc là không thể hợp luyện “Huyết Ngọc Đan” thành công. Tiểu tử họ Triệu kia. Một ngày nào đó. Chúng ta sẽ gặp lại nhau.

Hộ pháp Huyết Cương Đà nở nụ cười quỷ dị, liếm liếm môi.

Trong kế hoạch của hắn, sớm đã dự liệu được chuyện Hiểu Nguyệt Tông sẽ điều tra, “dị số” duy nhất chính là Triệu Phong.

Nghĩ đến việc mình đường đường là Hộ pháp Huyết Cương Đà, vậy mà lại bị một tiểu quỷ “xảo trá” chơi một võ, hắn càng nghĩ lại càng phẫn hận.

Thế nhưng Hộ pháp Huyết Cương Đà cũng không biết rằng, vừa rồi hắn đã “dạo một vòng” dưới quỷ môn quan một lượt.

Sau khi Triệu Phong lập nhiều đại công đã trở nên thu mình, trong quá trình điều tra vẫn che giấu mắt trái, không hề sử dụng.

Nếu không, chỉ cần Triệu Phong mở ra mắt trái toàn lực, điều tra một lượt trong sơn trang, lúc đó cũng không khó nhìn ra Huyết Cương Đà dung nhập dưới tầng đất của “Huyết Ôn Tụ Tinh đại trận”.

Mấy ngày sau.

Nhân mã tinh nhuệ của Hiểu Nguyệt Tông đã quay trở về Thiên Nguyệt Sơn.

Rời đi thật xa, Triệu Phong liền nhìn Phù Loan Điện hùng vĩ đang lơ lửng trên bầu trời, xung quanh chập chờn điện mang, phát ra khí tức cổ hoang xa xưa.

- Chỉ còn hai tháng nữa là bắt đầu Phù Loan Thí Luyện rồi.

Một vài đệ tử đều nhìn tòa cung điện màu xanh đậm trên đỉnh đầu, thần sắc vừa chờ mong vừa lo lắng.

Thời hạn Phù Loan Thí Luyện đã dần tới gần.

Phần lớn đệ tử đều muốn thay đổi vận mệnh của mình, tranh đoạt kỳ ngộ, âm thầm tụ lực, ý chí chiến đấu rực cháy mạnh mẽ..

Trong đám đệ tử của Tông môn, phần lớn đều không có bối cảnh, mà Phù Loan Thí Luyện không phải nghi ngờ chính là một kỳ ngộ tương đối công bằng, nếu như có thể nắm chắc tốt, vậy thì nhất định có thể thay đổi vận mệnh và tiền đồ của mình.

- Phù Loan Thí Luyện, năm năm một lần, nhất định phải nắm chắc.

Trong lòng Triệu Phong quyết tâm, không gì có thể dao động.

Năm năm khảo hạch Tông môn một lần, năm năm lại diễn ra Phù Loan Thí Luyện một lần, bất luận là bỏ qua kỳ ngộ hay một giai đoạn nào, hắn đều phải dừng lại chờ đợi vài năm nữa.

Đối với Triệu Phong, thời gian năm năm thật quá dài.

Từ khi dung nhập với mắt trái thần bí, hắn một đường quật khởi. Phát triển trong Triệu tộc vài tháng, sau đó may mắn tiến vào Quảng Lăng phủ. Cuối cùng lại được bồi dưỡng trong Quảng Lãng phủ mấy tháng, tiếp tục nhận lấy kỳ ngộ, tiến vào Tông môn.

Tiềm tu trong Tông môn mấy tháng, hắn đã đạt được trình độ cao như bây giờ.

Một năm trước, lúc còn ở Triệu tộc, hắn vẫn chỉ là một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, thậm chí không tới mười bốn tuổi.

Một năm sau, hắn đã có chỗ đứng tại Tông môn, chẳng qua cũng chỉ mới hơn mười bốn tuổi, còn chưa tới mười lăm tuổi.

Vận mệnh của con người, chính là dần dần thay đổi từ trong kỳ ngộ.

Nếu không, Triệu Phong cũng khó có thể trong thời gian một năm ngắn ngủi, từ nhất trọng võ đạo, đạt tới Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh như bây giờ.

Tốc độ tấn chức bực này, cũng không chậm, đủ để so sánh với những thiên tài tuyệt đỉnh trong Thế giới Tông môn.

Trở lại nội môn.

Triệu Phong cáo biệt ba người Lâm Phàm.

Trước khi Lâm Phàm rời đi, chợt chân thành nói:

- Triệu sư đệ, trong nhiệm vụ lần này, ngươi không chỉ cứu mạng ta mà còn giúp ta đạt được kỳ ngộ. Đại ân đại đức này, Lâm mỗ sẽ ghi nhớ trong lòng, chắc chắn có ngày hồi báo.

Đưa mắt nhìn bóng lưng Lâm Phàm rời đi, Triệu Phong chợt rơi vào suy tư.

Trong Tông môn này, thế lực của hắn đơn bạc, gần như không có bằng hữu đáng tin. Hai vị sư huynh Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm, trước mắt rất khó có thể phát triển.

Ngược lại, Lâm Phàm này có ý chí cứng cỏi, là người đầu tiên tỉnh dậy sau khi trúng phải thi độc, còn mạnh hơn cả Tiêu Vẫn và Từ Chấp.

Trong quá trình chấp hành nhiệm vụ. Hai người phối hợp với nhau hết sức ăn ý. Trong rừng cây, lúc Triệu Phong thần bí “mất tích”, chỉ có Lâm Phàm là bất bình vì hắn, thậm chí còn chất vấn đám người Hoàng Vân.

Lâm Phàm cũng không biết rằng, chỉ một suy nghĩ của Triệu Phong lúc này đã thay đổi vận mệnh của hắn trong tương lai.

Chớp mắt một cái, đã nửa tháng trôi qua.

Sau sự kiến phát hiện Xích Nguyệt động quật, Hiểu Nguyệt Tông cũng dần dần yên tĩnh lại.

Tin tức này được truyền tới những tông phái khác trong liên minh mười ba tông, tất cả đại Tông môn đều liên hệ với nhau, thương nghị đối sách.

Những chuyện này cũng không có liên quan gì tới Triệu Phong.

Sau khi trở về Tông môn, hắn vận dụng số nguyên tinh thạch và điểm tích lũy cống hiến trong tay, mua một ít tài liệu luyện chế linh đan.

Bước đầu tiên, hắn cần phải tăng cường tu vi luyện thể.

Sau khi Ngân Bích Quyết đột phá tầng thứ mười, tiến độ trở nên vô cùng chậm chạp, giống như ốc sên.

Tầng thứ mười một đã là cảnh giới cao nhất của Ngân Bích Quyết: Cho dù bỏ vào hỏa lô cũng không thể luyện hóa, hoàn mỹ nhất thể.

Dựa theo miêu tả trong công pháp đạt tới cảnh giới cao nhất, chỉ bằng lực lượng nhục thể gần như có thể chống lại bất kỳ Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh nào.

Bởi vậy, khoáng cách giữa tầng thứ mười và tầng thứ mười một quả thật không nhỏ.

Triệu Phong vốn cho rằng, bỏ ra 200 khối nguyên tinh thạch thứ phẩm là có thể đạt được mục tiêu, kết quả là bỏ ra đến gần 1000 khối nguyên tinh thạch thứ phẩm để mua tài liệu và linh đan phụ trợ luyện thể mà vẫn không đạt được mục tiêu.

Hơn nửa tháng trôi qua, hắn đã tiêu hao gần nghìn nguyên tinh thạch thứ phẩm, hơn một ngàn
điểm tích lũy cống hiến, Ngân Bích Quyết của Triệu Phong mới đạt tới tầng thứ mười đỉnh phong, mơ hồ đột phá bình cảnh cuối cùng.

Chỉ còn chênh lệch nửa bước nữa là đột phá tầng thứ mười một.

Triệu Phong thở dài, không ngờ mình có lực lượng huyết mạch và nhiều linh đan, tài liệu phụ trợ như vậy mà tiến triển luyện thể vẫn còn quá chậm chạp.

Trong Thế giới Tông môn, người chủ tu luyện thể vốn rất ít, có thể được con đường này gian nan như thế nào.

Hơn nữa, tốc độ tiến cấp Thoát Phàm Cảnh của Triệu Phong như vậy đã là nhanh lắm rồi.

Thoát Phàm Cảnh có bảy trọng thiên, mỗi lần tấn chức thêm một tầng, sinh mệnh đều xảy ra một lần lột xác nhỏ, không hề dễ dàng.

- Trong tay ta vẫn còn hai vạn hai ngàn khối nguyên tinh thạch thứ phẩm, tiêu hao thêm 500 khối nữa, có lẽ sẽ thành công.

Triệu Phong thầm phân tích.

Lần trước chấp hành nhiệm vụ, thu hoạch của hắn rất phong phú, nhưng nguyên tinh thạch trong tay vẫn phải có kế hoạch sử dụng thích hợp.

Đặc biệt là sắp đến thời hạn diễn ra Phù Loan Thí Luyện, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng quan trọng.

Nếu như mình mua tài liệu luyện đan, có thể tiết kiệm được rất nhiều thành phẩm, nhưng thời gian của Triệu Phong bây giờ rất quý giá, không thể lãng phí được.

Phù Loan Thí Luyện mới thật sự là đại kỳ ngộ, dù lãng phí chút nguyên tinh thạch này, hắn cũng không hối hận.

Lại vài ngày nữa trôi qua...

Ngân Bích Quyết của Triệu Phong cuối cùng cũng đột phá tầng thứ mười một.

Vì đạt được mục tiêu này, hắn tổng cộng đã hao tốn gần 2000 khối nguyên tinh thạch thứ phẩm, tương đương với 20 khối nguyên tinh thạch hạ phẩm.

Đương nhiên, trả một cái giá lớn như vậy, thực lực của Triệu Phong cũng tăng lên hết sức khủng bố.

- Bỏ vào hỏa lô cũng không thể luyện hóa, hoàn mỹ nhất thể.

Triệu Phong khoanh chân ngồi, thúc dục bí quyết luyện thể, toàn thân hiện động một tầng ánh sáng màu bạc, giống như một tòa “kim đồng Phật Đà”, phát ra áp bách nặng nề như đồng thiết.

Hiện nay, lực lượng nhục thể của hắn đã đủ chống lại một số Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường rồi.

Lực phòng ngự của hắn lại càng đáng sợ hơn, cho dù có tiến vào hỏa lô thì trong thời gian ngắn vẫn có thể hoàn hảo không tổn hao gì.

Luyện thể thuật tiến bộ, nội công của Triệu Phong cũng có bước tiến không nhỏ.

Môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp Thiên Phong Thần Quyết mà Triệu Phong tu luyện cũng đã đạt tới tầng thứ tư, cảnh giới cao nhất là sáu tầng.

Tu luyện bộ tâm pháp này, cấp độ càng cao thì chân lực phát ra càng tinh thuần.

Truyện Của Tui chấm Net

Đạt tới tầng thứ tư, độ tinh thuần của chân lực có thể sánh ngang với Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, chỉ thua kém ở cường độ và số lượng mà thôi.

Tu vi của Triệu Phong chẳng qua chỉ là Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, độ tinh thuần của chân lực có thể sánh ngang vợi Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, đây quả là điều khiến người khác khó mà tưởng tượng nổi.

Một tháng này, Thiên Phong Thần Quyết và Ngân Bích Quyết đều có tiến bộ, chỉ có Phong Lôi Chưởng là ngược lại tiến triển khá chậm.

Phong Lôi Chưởng chia làm sáu tầng.

Triệu Phong dừng lại tại tầng thứ ba “Dẫn Động Lôi Minh”, cảnh giới tiểu thành. Muốn bước vào tầng thứ tư “Lôi Minh Đại Tác” thì vẫn còn kém nửa bước cuối cùng.

- Một khi bước vào tầng thứ tư, trong lôi minh có thể dẫn động điện mang, có thể khiến thân thể của đối thủ cứng đờ, chẳng những uy lực mạnh mà còn có thể khống chế đối thủ.

Triệu Phong có chút chờ mong đối với cảnh giới này.

Chẳng qua, bắt đầu từ tầng thứ tư của Phong Lôi Chưởng trở đi, sẽ là từ Phong chuyển Lôi.

Đối với lĩnh ngộ Lôi chi lực, Triệu Phong chỉ mới nhập môn, tiến độ rất chậm chạp.

Còn một nguyên nhân khác, đó là môn công pháp “Phong Lôi Chưởng” này có chút đơn sơ, Triệu Phong một bên tụ luyện, một bên mô phỏng diễn luyện trong không gian của mắt trái, tiến hành hoàn thiện, cần thận mười phần.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, chỉ còn một tháng cuối cũng là sẽ diễn ra Phù Loan Thí Luyện.

Triệu Phong cảm giác luyện thể, tu vi, võ học của mình đều đã đạt tới bình cảnh.

- Ngân Bích Quyết đã tu luyện tới đỉnh phong, không biết có thể thu được môn “Cửu Chuyển Kim Bích Quyết” kia tới tay hay không?

Tâm niệm trong lòng Triệu Phong xoay chuyển.

Theo hắn được biết, Cửu Chuyển Kim Bích Quyết chính là công pháp Phàm phẩm đỉnh cấp, ở trong Tông môn cũng vô cùng trân quý.

Công pháp Phàm phẩm đỉnh cấp, toàn bộ Tông môn cũng chỉ có hơn mười bộ.

Trong tay Triệu Phong còn gần năm vạn điểm tích lũy cống hiến, mà để lựa chọn một môn công pháp Phàm phẩm trung cấp thì cần phải có 5000 điểm tích lũy cống hiến.

Cân nhắc một phen, Triệu Phong quyết định đi tìm Đại trưởng lão để hỏi thăm.

Trên danh nghĩa, hiện nay Đại trưởng lão chính là sư tôn của hắn.

Thế nhưng, từ sau khi trở lại Tông môn, vị sư tôn quyền cao chức trọng này vẫn không hề chỉ điểm Triệu Phong, thậm chí cũng không hỏi qua hắn.

Bình thường, cho dù có việc thì Đại trưởng lão cũng báo sư huynh “Dương Càn” đến phân phó cho Triệu Phong.

Hôm nay, Đại trượng lão đang chỉ điểm cho đệ tử Dương Càn tu luyện, cho nên Triệu Phong vừa cầu kiến, liền được thông qua.

- Ngươi nói Cửu Chuyển Kim Bích Quyết?

Đại trưởng lão nhíu mày.

- Triệu sư đệ, Cửu Chuyển Kim Bích Quyết là công pháp Phàm phẩm đỉnh cấp, ngươi đòi hỏi như vậy không phải quá cao hay sao?

Dương Càn mỉm cười một tiếng, không khỏi lắc đầu, vị tiểu sư đệ của mình quá nóng vội rồi, công pháp Phàm phẩm đỉnh cấp này, ngay cả hắn là đệ tử thân truyền của Đại trưởng lão còn không có tư cách tu luyện nữa là Triệu Phong.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện