Người ngoài cuộc, rất khó phát hiện được Triệu Phong trong lúc vô hình đã đánh tan tín niệm Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt.
Dưới cái nhìn của Thần Linh nhãn đồng thời vận dụng bí thuật tinh thần, mỗi một chữ, mỗi một câu nói của Triệu Phong đều ẩn chứa một loại lực lượng chấn nhiếp tâm linh.
Đồng thời.
Tín niệm và chiến ý của bản thân hắn thì không ngừng ngưng tụ, chỉ đơn giản nói ra hai câu đã hiển lộ sự tự tin vô cùng.
Trong lúc mơ hồ, hình tượng cường đại quỷ dị, thâm bất khả trắc của Triệu Phong đã khắc sâu vào tâm linh của Thương Vũ Nguyệt.
Giờ khắc này...
Loại lực lượng hư vô như “Hạt giống kiếm ý” của Thương Vũ Nguyệt đã bị mơ hồ ngăn chặn, thậm chí còn có xu hướng bị tan rã.
Đây chính là mục đích mà Triệu Phong muốn đạt được.
Bất luận là cường giả Kiếm Đạo nào cũng đều có tin niệm Kiếm Đạo cường đại, nếu không có loại tín niệm này, Thương Vũ Nguyệt cũng không có cách nào ngưng tụ ra “hạt giống kiếm ý”.
Tín niệm trong lòng của Thương Vũ Nguyệt, chính là chỉ cần mình xuất ra một kiếm, bất kỳ đối thủ nào trong Liên minh thịnh hội cũng đều phải thúc thủ chịu trói.
Loại tín niệm cường đại này đã trợ tăng uy thế Kiếm Đạo của nàng
Mà Triệu Phong lại thông qua “Thần Linh nhãn” và bí thuật tinh thần, công kích hạt giống kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt, khiến tín niệm này của nàng suy yếu.
Đối thủ suy yếu, cũng đồng nghĩa với việc tăng thêm phần thắng cho mình.
Giao phong giữa cao thủ, không chỉ đơn giản là đối kháng lực lượng bản thân, mà còn liên quan đến kinh nghiệm, kỹ xảo, tâm lý, ý chí,...
- Hừ lực lượng của hạt giống kiếm ý, ngươi há có thể đoán được?
Thương Vũ Nguyệt hự nhẹ một tiếng, kiếm thế cường đại dưới sự thúc dục của hạt giống kiếm ý, tạo thành uy thế Kiếm Đạo không gì có thể ngăn cản nổi, giống như thủy triều phóng đi, tạo thành áp bách nặng nề lên thân thể và tâm linh của Triệu Phong.
Nàng biết rõ dụng ý của Triệu Phong, nhưng ít nhiều vẫn có chút ảnh hưởng, giờ phút này kiếm thế và tín niệm cường đại đã ngưng tụ thành, tạo nên phản kích đối với Triệu Phong.
Choang...
Thanh Phong ba thước xuất ra khỏi vỏ, trong hư không phảng phất có kiếm phong vô hình, kiếm thế cường đại dẫn đường, tập trung lên người Triệu Phong.
- Ha ha, ngươi chém ra một kiếm, nhưng để xem có thể nhất cử định càn khôn hay không!
Triệu Phong cười nhạt một tiếng, Âm ảnh Phi Phong vang lên tiếng gió động thân thể so với lúc bình thường thì mờ nhạt hơn rất nhiều.
Lúc này, kiếm thế che trời lấp đất, uy danh khiến người khác phải run sợ, cường đại chưa từng có đang phóng tới Triệu Phong
Thương Vũ Nguyệt còn chưa xuất ra một kiếm thì hạt giống kiếm ý vô hình đã đâm thẳng vào tâm hồn đối thủ.
Đối với loại người bình thường đây chẳng qua chỉ là một luồng kiếm thế vô hình, nhưng lại có thể khiến cho tâm thần đối phương tan vỡ, không còn chiến lực.
Sắc mặt Triệu Phong vẫn lạnh lùng, đứng yên bất động
- Vân Thiên Kiếm Trảm!
Trong mắt Thương Vũ Nguyệt hiện lên một tia thần quang kiếm ý, Thanh Phong ba thước phát ra một đạo kiếm khí chém phá mây trời, giống như chim én lướt qua không trung
Phụt phụt...
Trận pháp trên khoảng không của đài quyết chiến lập tức bị xé rách, xuyên thủng
Lấy hạt giống kiếm ý thúc dục công kích Kiếm Đạo, công kích của Thương Vũ Nguyệt lần này so với bất kỳ những lần công kích nào trước đây, đều đạt tới một cấp độ hoàn toàn mới
Trước đó, lúc Thương Vũ Nguyệt còn chưa lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, trong Liên minh thịnh hội đã không có bất kỳ người nào có thể chống đỡ được một kiếm toàn lực của nàng huống chi là lần này, công kích của nàng đã ẩn chứa một tia kiếm ý.
Thắng bại, chỉ trong một lần hành động
Triệu Phong hít sâu một hơi, mắt trái của hắn vẫn tập trung vào Thương Vũ Nguyệt, trong khoảnh khắc nàng công kích, lực lượng huyết mạch của hắn liền bộc phát toàn bộ, không hề giữ lại.
Ô... Ô... Ô... N... G
Một tầng huyết dịch màu xanh giống như tầng sóng lưu chuyển bên ngoài thân thể.
Thoáng chốc, bên ngoài thân thể của Triệu Phong hiện lên một tầng ánh sáng màu xanh trong suốt, giống như hoa văn từ thời kỳ Thượng cổ, bí ẩn cổ xưa mà cao quý, lại có vài phần tà dị.
Bên trong huyết nhục, cốt cách của hắn tràn ngập một luồng khí tức vô hình, các đệ tử gần đó đều cảm thấy khí huyết trở nên ngưng trệ, tâm thần áp bách bất an.
Đặc biệt là những người có lực lượng huyết mạch như Triệu Vũ Phi, Lâm Thông, tất cả đều cảm thấy huyết mạch trong cơ thể mình run sợ bất an.
Trong chớp mắt đó, các loại trạng thái tinh, khí, thần của Triệu Phong đều tăng vọt trên phạm vi lớn, giống như trên người được một tầng lực lượng thần bí gia trì yểm trợ.
- Đây là loại lực lượng huyết mạch gì... Khí tức rất xa xưa, chỉ e đến từ Thượng cổ, thậm chí là Thái cổ...
- Huyết mạch lâu như vậy có nghĩa là lực lượng của tổ tiên hắn rất cường hoành. Chẳng qua huyết mạch này về sau cũng dần trở nên thưa thớt, tỷ lệ kế thừa cực thấp.
Bên phía Thiết Long Cường Quốc, những thân ảnh thần bí đều hơi sợ hãi thán phục.
Lực lượng huyết mạch, trong phạm vi của liên minh Thập Tam Tông quả thật cực kỳ hiếm, có đôi khi phải ngàn năm mới xuất hiện vài người.
Chẳng qua, những người này dường như càng hiểu sâu hơn về lực lượng huyết mạch.
- Phá!
Mái tóc xanh của Triệu Phong bay loạn, lông mi hóa thành màu xanh nhạt, toàn thân phát ra một tầng hoa văn màu xanh trong suốt, lóe lên tinh quang nhàn nhạt.
Một luồng uy lực vô hình theo tiếng quát lớn của Triệu Phong hóa thành Tinh Thần Âm Ba, bao phủ khắp toàn trường
Hắc sa gần đó, dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn, chậm rãi nát bấy.
Trong hư không một đạo ánh sáng màu xanh trong suốt phóng tới Thương Vũ Nguyệt.
Đây cũng không phải bí thuật tinh thần đơn thuần, mà là Triệu Phong dùng Thần Linh nhãn làm then chốt, tụ lực bộc phát lực lượng thần bí vô hình trong huyết mạch của mình.
Khoảnh khắc này, trong đồng từ màu xanh của Triệu Phong hiện ra một điểm sáng màu xanh, xoay tròn với tốc độ cao, mơ hồ hiện ra một cái vực sâu màu xanh, phảng phất như kéo dài tới thời không xa xôi khác.
Ầm ầm...
Thương Vũ Nguyệt chỉ cảm thấy thiên lôi chấn động tâm hồn run rẩy, khí huyết sôi trào, nếu không có kiếm thế cường đại bao phủ khắp toàn trường dưới tình huống bình thường luồng lực lượng đó có thể khiến nàng thổ huyết ngay tại chỗ.
Trong mắt nàng ngưng tụ thần quang kiếm ý, đối diện với đồng từ có quang điểm màu xanh như vực sâu của Triệu Phong trong hư không phảng phất sinh ra tia lửa vô hình.
Loại giao phong này so với bí thuật tinh thần bình thường còn nhanh hơn gấp mười lần.
Khí tức kiếm ý trên người Thương Vũ Nguyệt lập tức tán loạn hơn phân nửa.
Hạt giống kiếm ý ngưng kết tín niệm và lĩnh ngộ của nàng đối với kiếm đạo, khi luồng lực lượng này tán loạn, một chiêu kiếm với khí thế trùng thiên lộng lẫy đến kinh ngạc lập tức mất đi sự hấp dẫn.
- Không tốt! Hạt giống kiếm ý mà Vũ Nguyệt vừa lĩnh ngộ vẫn chưa ổn định.
- Lực lượng huyết mạch của tiểu tử này tại phương diện tinh thần cũng ẩn chứa một loại kiếm ý vô hình.
Trưởng bối cao tầng của Vân Kiếm Tông đều đồng loạt thất sắc.
Càng vi điệu hơn chính là...
Tất cả động tác của Triệu Phong đều diễn ra trước khoảnh khắc Thương Vũ Nguyệt phát ra công kích, tụ lực mà bộc phát.
Hắn bỗng nhiên đánh ra một kích, mặc dù còn chưa hoàn toàn đánh tan kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt, thế nhưng lại mơ hồ cắt ngang công kích của nàng, khiến tâm thần của Thương Vũ Nguyệt không thể tập trung được.
Vù vù...
Kiếm quang Trảm Thiên Vân với tốc độ vượt qua thường nhân, lướt về phía Triệu Phong.
Đổi lại là một Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh nào khác, chỉ e khó mà trốn tránh nổi.
Thế nhưng...
Dưới tình huống Thần Linh nhãn tập trung, Triệu Phong có thể đại khái phán đoán được trước một khoảnh khắc mà Thương Vũ Nguyệt phát ra công kích.
Quỹ tích của một kiếm này, đã chậm đi gấp mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần trong mắt hắn.
Chẳng qua, trong kiếm ý này của Thương Vũ Nguyệt vẫn ẩn chứa
một phần hạt giống kiếm ý vô hình, ngay từ đầu đã tập trung Triệu Phong, cũng tạo thành chấn nhiếp tại phương diện tinh thần.
Ô... Ô... Ô... N... G
Tầng hoa văn màu xanh trong suốt bên ngoài thân thể Triệu Phong lóe lên tinh quang nhàn nhạt, giống như một tầng vô hình yểm trợ và gia trì.
Cho dù không có tầng vô hình này gia trì thì với tinh thần nguyên cường đại của Triệu Phong, hắn vẫn có thể làm tán loạn hơn phân nửa lực lượng kiếm ý.
Bước quan trọng nhất của Triệu Phong đã hoàn thành.
Đánh tan hoặc làm suy yếu lực lượng kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt, làm đến bước này thì công kích đáng tự hào của một kiếm giả như nàng sẽ giảm bớt rất nhiều.
Phong Lôi Yên Diệt!
Quanh người Triệu Phong tràn ngập một tầng điện quang màu xanh rực rỡ, Phong Lôi đan vào nhau, không gian vặn vẹo, hình thành một cơn lốc khổng lồ, nghiền nát và chôn vùi tất cả lực lượng khác.
Oành... Oành...
Điện mang lốc xoáy bùng nổ, kiếm khí nứt ra từng mảng, phương viên mười trượng xuất hiện một cái hố cháy đen cực lớn, vết nứt sâu không đáy.
Lực phá hoại kinh người như vậy khiến cho những người đang xem chiến đều cảm thấy tâm thần rung động, khó có thể tưởng tượng nổi đây là uy lực của cấp độ Thoát Phàm Cảnh.
Vù vù...
Một đạo bóng mờ màu xanh nhạt lướt qua không trung như điện.
Khoảnh khắc Triệu Phong đối chiến với một kiếm đó, thân hình hắn liền chớp động, kéo theo đó là một chuỗi tàn ảnh hồ quang điện.
Dù vậy thì khóe miệng của hắn vẫn tràn ra một vệt máu, trên bờ vai xuất hiện một đạo vết thương sâu tới xương, từ đó có thể được công kích của Thương Vũ Nguyệt cường đại đến mức nào.
Phải biết rằng, Triệu Phong trong khoảnh khắc vừa rồi đã triển khai toàn bộ lực lượng huyết mạch, thậm chí còn thôi động Phong Lôi Chưởng đến tầng thứ sáu đỉnh phong. Cho dù là phòng ngự cường đại của Ngạo Thiên Nguyệt thì cũng bị một chưởng này đánh tan.
Cũng may là Triệu Phong đã thành công hóa giải được một kiếm toàn lực của Thương Vũ Nguyệt, đây là chuyện mà từ đầu đến cuối Liên minh thịnh hội đều chưa từng phát sinh.
Chỉ cần làm được điều này thì thắng lợi hơn phân nửa đã thuộc về Triệu Phong.
Lúc này, Thương Vũ Nguyệt chỉ vừa bình phục được khí huyết chấn động, tâm thần bình ổn, lại tiếp tục ngưng tụ hạt giống kiếm ý.
Thủ đoạn của Triệu Phong quỷ thần khó lường, hoàn toàn lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng nàng.
Thân là kiếm giả, công kích mạnh nhất của nàng là hạt giống kiếm ý, cũng là linh hồn trong công kích. Một kiếm mà nàng tụ lực tới đỉnh phong, một kiếm mạnh nhất bình sinh lại bị đối phương hóa giải.
Hơn nữa, luồng hàn ý xuyên thủng toàn bộ bí mật vẫn một mực bao phủ lấy tâm linh của nàng.
Công kích của Triệu Phong vừa rồi, thời cơ rất trùng hợp, không sớm không muộn, vừa đúng lúc nàng sắp xuất kích.
Thương Vũ Nguyệt có một loại ảo giác như toàn bộ quỹ tích tấn công và động tác của mình đều nắm trong sự khống chế của đối phương.
- Thương Vũ Nguyệt... Một kiếm của ngươi không thành, đã mất cơ hội thắng lợi rồi.
Hư ảnh màu xanh của Triệu Phong biến ảo bất định, kéo theo một chuỗi âm thanh hồ quang điện, với tốc độ khủng khiếp đánh về phía Thương Vũ Nguyệt.
Thanh Phong ba thước trong tay Thương Vũ Nguyệt không thể khóa chặt được vị trí của Triệu Phong, chỉ khi thúc dục hạt giống kiếm ý thì mới có cơ hội.
Lúc này, Triệu Phong đã triển khai toàn bộ lực lượng huyết mạch, mượn lực của Âm Ảnh Phi Phong, phát huy Huyễn Ngư Điện Hồ Bộ đến mức tận cùng.
Đây không chỉ nhanh tại phương diện tốc độ, mà trong thân pháp của hắn còn ẩn chứa một chữ “huyễn”, Thần Linh nhãn thúc dục bí thuật tinh thần, còn có thể mê hoặc tâm thần địch thủ.
Chẳng qua...
Thương Vũ Nguyệt thúc dục hạt giống kiếm ý vô hình, vẫn có thể tập trung khóa chặt Triệu Phong, sau đó phát ra công kích.
- Ha ha, chậm rồi!
Một tiếng cười khẽ vang lên bên tai.
Triệu Phong mang theo điện quang lượn lờ, toàn thân một màu xanh nhạt, giống như Lôi Thần hàng thế, tốc độ bỗng nhiên tăng vọt, kéo theo một chuỗi tàn ảnh hồ quang điện, lao tới phụ cận.
Kiếm thứ hai của Thương Vũ Nguyệt chỉ vừa mới chém ra một nửa thì một luồng lực lượng tinh thần chấn nhiếp tâm linh, từ bên trong Thần Linh nhãn của Triệu Phong đã bắn ra, một lần nữa ngăn chặn và đánh tan hạt giống kiếm ý vô hình của nàng.
Cùng lúc đó, âm thanh điện minh nổ vang bên tai, chấn động khí huyết.
Thận thể mềm mại của Thương Vũ Nguyệt khẽ tê dại, trong mắt lần đầu tiên xuất hiện thần thái kinh hoảng.
Từ khi xuất đạo đến nay, nàng vẫn dùng Kiếm Đạo kinh diễm của mình, lực áp quần hùng, trong đám cùng lứa, chưa có người nào có thể địch nổi công kích của nàng chứ đừng nói là tiếp cận.
Kiếm thứ hai của nàng, cuối cùng vẫn không hoàn thành.
Cả trận luận bàn, Thương Vũ Nguyệt chỉ chém ra vẻn vẹn một kiếm.
Đợi đến khi Triệu Phong tiếp cận bên người thì trận chiến đã tuyên bố chấm dứt.
Nếu như nói công kích Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt, có uy lực đạt tới mười điểm, như vậy thì những phương diện khác như thân pháp và phòng ngự của nàng lại đều rất thấp.
Mà chỉ số công kích, phòng ngự, thân pháp, bí thuật tinh thần, năng lực đặc thù của Triệu Phong lại đều rất cao.
Thương Vũ Nguyệt chỉ cảm thấy một luồng điện kích cường đại từ dưới chân tràn lên khắp toàn thân, thân hình mềm mại cứng đờ, khẽ loạng choạng.
“Bịch” một tiếng, kiếm khí mà nàng ngưng tụ, vừa hóa giải được luồng cảm giác tê dại này thì một bàn tay với điện mang vờn quanh, nặng tựa vạn cân, đột nhiên vỗ lên vai nàng.
Lực phòng ngự yếu kém bạc nhược khiến cho Thương Vũ Nguyệt vừa trúng phải chưởng lực và điện lưu trùng kích cường đại này, lập tức thổ huyết, lâm vào hôn mê.