Chúa Tể Chi Vương

Đấu Giá 2


trước sau

- Mười sáu vạn!

- Mười bảy vạn!

- Hai mươi vạn!

Tại sân khấu đấu giá. Âm thanh hô giá vang lên không ngừng.

Thiên Trúc Cửu cầm Âm, chính là Bảo Khí trân tàng của “Cầm Kiếm Cung” ngày xưa, không chỉ là Thánh khí mà nhân sĩ Nhạc đạo tha thiết ước mơ, bản thân nó còn cất chứa giá trị nhất định.

Báo giá dễ dàng vượt qua hai mươi vạn, khóe miệng của Triệu Phong khẽ nhếch lên một nụ cười vui vẻ.

- Ba mươi vạn!

Tại khán đài khách quý số 6, chợt truyền đến âm thanh nữ tử lạnh lùng mà trong trẻo, thoáng cái thêm vào tới gần mười vạn nguyên tinh thạch.

Trên sân thoáng trở nên yên tĩnh, không ít người đều đồng loạt ghé mắt liếc nhìn về phía khán đài khách quý số 6.

- Khán đài số 6 là của người trong “Cầm Kiếm Cung”, Thiên Trúc Cửu cầm Âm cũng xuất xứ từ Cầm Kiếm Cung...

Một ít người đang cạnh tranh ở bên dưới thoáng suy tư một chút, phần lớn đều buông tay.

Cầm Kiếm Cung cũng giống như Thiết Huyết Giáo, đều là một trong Tam Tông của Thiên Bỗng đại quốc, thế lực siêu nhiên thế tục, nổi tiếng khắp cả Bắc đại lục.

Người bình thường đều không muốn đắc tội với thế lực khổng lồ cầm Kiếm Cung, huống chi, người có tài lực bình thường, cũng không thể nào so sánh với Cầm Kiếm Cung được.

- Ba mươi mốt vạn!

- Ba mươi hai vạn!

Nhưng người yêu thích nhạc đạo lại không phải là ít, một số người tham dự, có tu cao tới Chân Huyền cấp, sau lưng cũng có thế lực lớn, không hề úy kỵ cầm Kiếm Cung.

- Bốn mươi vạn!

Tại khán đài khách quý số 6, người thuộc cầm Kiếm Cung lại lần nữa tăng giá thêm gần mười vạn.

Phòng đấu giá lúc này lại lần nữa rơi vào yên tĩnh.

Lúc này, cho dù có là kẻ ngu đi nữa, cũng có thể nhận ra cầm Kiếm Cung đang ở tình thế bắt buộc phải mua bảo vật này.

Những người muốn cạnh tranh, phần lớn đều do dự.

Bốn mươi vạn nguyên tinh thạch hạ phẩm, nếu tính ra thì tượng đương bốn ngàn vạn nguyên tinh thạch thứ phẩm, bảo cầm này đã đạt tới giá trị cao nhất, nếu tăng nữa thì sẽ rất không đáng.

- Bốn mươi mốt vạn!

Một thanh âm trêu tức từ khán đài khách quý số 5 truyền tới.

Mọi người đều lần lượt ghé mắt nhìn, người nào lại dám công nhiên đắc tội với cầm Kiếm Cung vậy?

Chẳng qua, khán đài khách quý số 5 và số 6 xếp cạnh nhau, từ đó có thể thấy địa vị và thế lực của bọn họ không phân trên dưới.

Thậm chí, thứ tự xếp trước cũng đã nói rõ địa vị và thực lực càng mạnh hơn.

- Khán đài số 5, là người của “Phong Vân Môn”.

- Khó trách dám khiêu chiến với “Cầm Kiếm Cung”, “Phong Vân Môn cũng là một trong Tam Tông của Thiên Bồng đại quốc, nổi tiếng khắp Bắc đại lục.

Mọi người đều bừng tỉnh đại ngộ, nghe nói quan hệ giữa Cầm Kiếm Cung và Phong Vân Môn trong Tam Tông cũng không được hòa thuận lắm.

Cầm Kiếm Cung và Hoàng thất gần gũi với nhau, mà Phong Vân Môn lại có quan hệ với Thiết Huyết Giáo.

- Bốn mươi lăm vạn!

Trong thanh âm bên phía cầm Kiếm Cung lộ ra một tia tức giận.

- Bốn mươi sáu vạn!

Người của Phong Vàn Môn vẫn tăng giá, trong thanh âm có chút đùa giỡn vui vẻ.

- Năm mươi sáu vạn!

[ truyen

cua tui @@ Net ] Đây là thứ mà Cầm Kiếm Cung nhất định phải có, một hơi lại tăng giá thêm mười vạn, hiển lộ tài lực mười phần.

Cùng lúc đó...

Trong khán đài khách quy số 6.

- Hừ, nếu Phong Vân Môn còn tăng giá nữa, vậy thì tặng cho bọn hắn “Thiên Trúc Cửu Cầm Âm” này, xem chúng dùng được gì?

Một vị Tiên Tử mặc cung trang lên tiếng, dung nhan lạnh lùng tuyệt lệ, trong mắt tràn đầy hàn ý.

- Cầm Tiên Tử nói đúng, “Thiên Trúc Cửu cầm Âm” này rơi vào trong tay người không hiểu Nhạc đạo, nhiều nhất cũng chỉ là một kiện vật phẩm nhạc khí mà thôi.

Một vị cao nhân Chân Huyền cấp ở bên cạnh mỉm cười nói.

Lúc này...

Phong Vân Môn cũng không tăng giá nữa, dường như chỉ muốn đùa giỡn với cầm Kiếm Cung một phen mà thôi, cũng không muốn chọc giận thực sự.

Cuối cùng, Thiên Trúc Cửu Cầm Âm đã được bán với giá 56 vạn.

Triệu Phong lộ ra nụ cười thỏa mãn, dưới tình huống bình thường, giá của Thiên Trúc Cửu Cầm Ảm vượt qua 40 đã hơi cao rồi, nếu vượt qua 50 vạn thì quả thật không đáng chút nào.

- Ha ha, kiện vật phẩm thứ hai lúc Thủy Nguyệt đạo tặc còn sống chính là trân phẩm “Bích Loa Huyền Phượng Quan”.

Lão nhân tố bào mỉm cười vung tay lên.

Một vị mỹ nữ Chân Nhân cấp ở bên cạnh liền lấy ra một cái mũ phượng, toàn thân bích kim, tinh mỹ ưu nhã, có một loại quý khí không thể hình dung.

- Bích Loa Huyền Thượng Quan!

- Đây không phải là mũ phượng của Hoàng thất năm xưa sao, nghe nói là vật truyền thừa của lịch đại “Vương Hậu”.

Trong phòng đấu giá lại một lần nữa chấn động.

Mũ phượng, mũ đội chuyển dụng của Vương Hậu.

Đây chính là Bích Loa Huyền Phượng Quan, chính là vật truyền thừa của Hoàng thất Thiên Bồng, giá trị bản thân còn kém xa một kiện Thần binh Linh cấp, nhưng giá trị lịch sử của nó thì lại không tầm thường chút nào.

Khán đài khách quý số 3.

- Có lý nào lại như vậy, kẻ nào dám lớn mật như thế, dám công nhiên đấu giá mũ phượng truyền thừa của Hoàng thất ở đấu giá hội Vương Đô.

- Vương Phi đại nhân, bổn tướng đề nghị tra ra kẻ giật dây bán mũ phượng, nói không chừng có thể tìm hiểu nguồn gốc, tra ra nơi hạ lạc của Thủy Nguyệt bảo tàng.

Trong khán đài khách quý số 3, có hơn mười người, khí tức của mỗi người đều đạt tới cấp bậc Chân Linh cảnh.

Trong đó, một luồng khí tức mạnh nhất thậm chí càng đạt tới tình trạng kinh thế hãi tục, so với Chân Chủ cấp còn mạnh hơn nửa cấp.

- Chuyện không đơn giản như vậy, bối cảnh của Thăng Long đấu giá hội so với trong tưởng tượng của các ngươi còn đáng sợ hơn, cho dù lúc Thiên Bồng đại quốc cường thịnh nhất, thông nhất thiên hạ thì cũng không dám khinh suất va chạm với nó.

Một âm thanh lạnh lẽo vang lên.

- Thái Thượng trưởng lão nói đúng, việc cấp bách hiện nay chính là chúng ta phải mua cho bằng được “Bích Loa Huyền Phượng Quan”. Nếu không, sẽ khiến cho Hoàng thất lưu lại một vết nhơ không thể gột rửa sạch.

Khán đài khách quý số 3, nhanh chóng thống nhất ý kiến.

Đồng thời, tại khán đài khách quý số 50.

- Đại Sư, trong Thiên Bồng đại quốc, đấu giá vật truyền thừa của Hoàng thất, thật sự không có vấn đề gì chứ?

Triệu Phong chần chờ hỏi.

- Yên tâm, bối cảnh của trưởng lão không đơn giản, đừng nói là Hoàng thất, cho dù là tồn tại cấp bậc Thập Đại Tông Phái cũng không dám tùy tiện đụng vào nó.

Hắc Vân đại sư cười nói.

- Bích Loa Huyền Phượng Quan, giá khởi điểm 20 vạn, mỗi lần tăng giá, không được thấp hơn 5000 nguyên tinh thạch.

Lão nhân tố bào tuyên bố.

- Ba mươi vạn!

Ảm thanh vừa dứt, khán đài khách quý số 3, người của Hoàng thất lập tức tăng giá thêm mười vạn.

Trong đấu giá hội, bầu không khí lập tức trở nên tĩnh mịch.

Hoàng thất dù sao cũng là kẻ thống trị cao nhất trên danh nghĩa tại Thiên Bồng đại quốc, đặc biệt là sau khi Cầm Vương Phi gia nhập triều chính, thế lực so với trước kia thì cường đại hơn rất nhiều.

Nhất thời, không còn người nào dám tăng giá.

Triệu Phong không khỏi có chút buồn bực, hắn vốn trông cậy “Bích Loa Huyền Phượng Quan” này có thể bán được một cái giá tốt.

Chẳng qua, xem tình huống bây giờ, dường như cũng không có người nào dám khiêu chiến với Hoàng thất.

Chẳng lẽ hiện nay quyền uy thế lực của Hoàng thất đã đạt tới thời kỳ trường thịnh của Thiên Bồng đại quốc, có thể hiệu lệnh chín phương, duy ngã độc tôn hay sao?

- Ba mươi mốt vạn.

Một âm thanh đạm mạc từ khán đài khách quý số 4 truyền ra.

Trên sân lập tức ổn ào, khán đài khách quý số 4, không phải ai khác, chính là người của Thiết
Huyết Giáo.

Tại Thiên Bồng đại quốc hiện nay, Hoàng thất và Thiết Huyết Giáo đấu tranh gay gắt, địa vị ngang nhau, điều này đã sớm không còn là bí mật nữa rồi.

- Năm mươi vạn!

Bên phía Hoàng thất thoáng cái tăng giá gần hai mươi vạn, phần lớn mọi người tại đấu giá hội không khỏi hưng phấn và run sợ.

Thiên Bồng đại quốc, tám đại thế lực siêu cấp gần như chia thiên hạ thành tám phần, bao trùm hết tất cả.

Mà địa vị của Hoàng thất và Thiết Huyết Giáo lại ngang nhau, thế lực càng mạnh hơn hắn những thế lực khác, những thế lực nhỏ khác đều bảo trì trung lập, thích thú chứng kiến loại tình huống như thế này.

- Năm mươi mốt vạn.

Thanh âm đạm mạc lại từ bên phía Thiết Huyết Giáo truyền đến.

Triệu Phong cảm giác thanh âm này có chút quen tai, hình như là nam tử tóc đỏ máu Thiết Ma mà mình từng gặp lúc trước.

- Là Phó giáo chủ! Phó giáo chủ của Thiết Huyết Giáo!

Một vài cường giả cấp bậc Chân Linh cảnh ở đây đều đã từng giao thiệp với Phó giáo chủ Thiết Ma, lập tức nhận ra.

- Bảy mươi mốt vạn!

Hoàng thất tài đại khí thô (*), một hơi tăng thêm hai mươi vạn.

(*) giàu nứt đố đồ vách.

- Bảy mươi hai vạn.

Thanh âm của Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo, dường như không hề đếm xỉa tới.

- Tám mươi vạn!

- Tám mươi mốt vạn!

Mặc kệ Hoàng thất tăng giá như thế nào, Thiết Huyết Giáo đều dựa trên cơ sở đó mà tăng thêm một vạn.

Cái giá tám mươi vạn đã ngang với tinh phẩm Thần binh Linh cấp hạ phẩm rồi.

Một khi đạt tới Linh cấp Trung phẩm, sẽ là tràn bảo vô cùng hiếm thấy, còn về phản Linh cấp Thượng phẩm, e rằng toàn bộ Thiên Bồng đại quốc cũng không có bao nhiêu kiện.

Khán đài khách quý số 3.

Bên phía Hoàng thất, có rất nhiều cường giá, đều không thể nhẫn nhịn được nữa.

- Thái Thượng trưởng lão, Vương phi đại nhân, tên Thiết Ma kia thật sự vô sỉ, cố tình muốn phá chúng ta.

- Không biết bao giờ động thủ, diệt sạch uy phong của hắn?

Một vị cường giả Chân Chủ cấp và mấy vị Chân Huyền cấp cố nén nộ khí

- Không nên hành động thiếu suy nghĩ, thực lực của Thiết Ma có thể so với nửa bước Đan Nguyên cảnh, sau khi luyện thành “Hắc Ám Quang Luân”, càng như hổ thêm cánh, Chân Chủ cấp đối diện với hắn, thậm chí vẫn có nguy hiểm vẫn lạc. Huống chi, nơi này lại là Thăng Long đấu giá hội.

Âm thanh lạnh lẽo vang lên, khiến mọi người miễn cưỡng trấn định lại.

- 120 vạn!

- 121 vạn!

- 200 vạn!

Cuối cùng, một cái giá khủng bố vang lên, khiến cho toàn bộ đấu giá hội đều nổi lên sóng gió.

Cái giá 200 vạn, gần như đạt tới giá trị của Linh cấp Trung phẩm. Mà bản thân giá trị của “Bích Loa Huyền Phượng Quan”, nhiều nhất chỉ mấy vạn nguyên tinh thạch mà thôi, quan trọng nhất chính là... Ý nghĩa lịch sử của nó.

- Không phải chỉ là một cái mũ phượng rách thôi sao, tặng cho các ngươi đấy.

Bên phía Thiết Huyết Giáo, gặp tình huống này cũng dừng lại.

Đấu giá hội vừa mới bắt đầu không lâu, trước mắt chỉ là một vài món khai vị. Nếu như đội ngũ của hai phe thật tình muốn tranh đoạt, cho dù thêm hơn ngàn vạn nguyên tinh thạch cũng không phải là không có khả năng

Thấy Thiết Ma thu tay lại, người trong Hoàng thất cuối cùng mới thở phào một hơi.

200 vạn nguyên tinh thạch, có thể mua về mũ phượng đã thất lạc, cũng xem như đáng giá.

- Ha ha, 200 vạn nguyên tinh thạch...

Triệu Phong không khỏi thoải mái cười lớn.

Bích Loa Huyền Phượng Quan này đối với hắn mà nói, căn bản không có tác dụng gì.

Hắn vốn cho rằng bán hơn mười vạn mà thôi, không ngờ lại bán được một cái giá trên trời như vậy.

Sau khi Bích Loa Huyền Phượng Quan được bán xong bầu không khí của đấu giá hội cũng trở nên sôi sục, những vật đấu giá tiếp theo, ít thì hơn mười vạn, nhiều cũng lên đến trăm vạn.

- Chư vị khách quý có mặt ở đậy, đều có địa vị, đều là người có tầm mắt, hẳn biết rằng một số bảo vật và Thần binh quý hiếm, với tiêu chuẩn trận pháp, luyện khí và tài nguyên của Đại lục Thanh Hoa, rất khó có thể chế tạo thành công. Bởi vậy, tuyệt đại đa số bảo vật trên Linh cấp Trung phẩm, đều không phải xuất xứ từ bản thổ của Đại lục Thanh Hoa...

Trên mặt lão nhân tố bào lộ vẻ tươi cười, đột nhiên giải thích một phen.

Triệu Phong nghe đến đây, ánh mắt thoáng có chút ngưng tụ.

Không phải đến từ bản thổ Đại lục Thanh Hoa, vậy thì đến từ đâu?

- Tứ đại truyền thừa mạnh nhất đại lục, trên bản chất, chỉ là tọa độ cửa vào trên đại lục. Giống như “Thiên Cơ truyền thừa”, “Xích Nguyệt truyền thừa”, vị trí thực tế của chúng đều ở trong không gian “Vực ngoại” mênh mông”.

Nghe đến đây, chỉ có một vài người trên sân là cảm thấy kinh ngạc.

Đại đa số người tiến vào Thăng Long đấu giá hội, đặt ở khắp Thiên Bồng đại quốc, bất luận là thân phận địa vì hay tầm mắt đều cực kỳ cao.

- Lần này tổ chức đấu giá hội, bảo vật đến từ Tứ đại truyền thừa sẽ lần lượt bắt đầu đăng tràng. Đầu tiên chính là “Băng Tủy Thối linh dịch” thuộc “Huyền Băng truyền thừa” xếp hạng thứ tư. Còn lần này là một Thần binh loại tốt thuộc “Xích Nguyệt truyền thừa” xếp hạng thứ ba.

Dứt lời, lão nhân tố bào nhẹ nhàng phất tay một cái.

Mỹ nữ Chân Nhân cấp rất nhanh bưng lên một vật phẩm.

- Chính là...

Lúc ánh mắt Triệu Phong chạm đến vật này, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện