Giờ khắc này.
Sân thi đấu Thượng cổ, tất cả kỳ tích và sự tình không thể tưởng tượng, đều tập trung lên người tiểu tử tóc lam ở Bắc Vực đài.
Chỉ trong chớp mắt, hắn từ cấp bậc Chân Nhân cấp tiểu thành, đạt tới cấp bậc Chân Huyền cấp tiểu thành.
Bắc Vực đài.
Ầm ầm ầm...
Triệu Phong và Băng Vi Tiên Tử giằng co lẫn nhau, hai luồng uy năng to lớn va chạm trên đài thi đấu, khí tức uy áp khủng bố khiến cho phần lớn thiên tài dưới sân thi đấu đều cảm thấy hô hấp khó khăn.
Cảnh giới tinh thần Chân Huyền cấp.
Hạt giống áo nghĩa Chân Huyền cấp.
Chân Linh nguyên Chân Huyền cấp.
Nhìn từ bên ngoài, Triệu Phong và những Chân Huyền cấp tiểu thành khác, gần như không có gì khác biệt.
- Kế hoạch thành công rồi, tiến vào mười hạng đầu của Chân Long hội, khiêu chiến thiên kiêu cái thế cũng không còn là mộng tưởng nữa.
Trong lòng Triệu Phong phấn chấn, nhất cử nhất động đều câu thông với uy năng thiên địa huyền ảo, phát ra Chân Linh khí Chân Huyền cấp, thực lực tăng mạnh gấp vài lần.
Từ lúc Triệu Phong phát hiện cảnh giới tinh thần của mình đầy đủ, có thể ngưng kết “hạt giống áo nghĩa”, linh quang trong đầu hắn chợt lóe lên, nảy sinh một kế hoạch lớn mật kinh người.
Khi đó.
Suy nghĩ của Triệu Phong là, một khi mình ngưng kết được hạt giống áo nghĩa, ngoại trừ tu vi chân lực ra, những phương diện khác, cơ bản đều không khác Chân Huyền cấp nhiều lắm.
Thế nhưng, hắn còn có Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc nữa.
Ngưng kết hạt giống áo nghĩa, lại không chế Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc, đến lúc đó, mình có khác gì Chân Huyền cấp nữa?
Kế hoạch này, lớn mật kinh người, tình huống xoay chuyển trong chớp mắt.
Một khi thành công, mọi chuyện xảy ra tại Chân Long hội này đối với Triệu Phong mà nói, hết thảy đều có khả năng, thậm chí còn có thể khiêu chiến với thiên kiêu cái thế.
Đương nhiên.
Kế hoạch này có thể thành công, ngoại trừ vận khí ra, còn nhờ vào hai điều kiện trọng yếu khác.
Thứ nhất, muốn ngưng kết hạt giống áo nghĩa, phải dung nhập cả tinh túy và áo nghĩa của Huyền Hoa Bảo Điển.
Thứ hai, chính là Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc.
Hai điều kiện này, thiếu một thứ cũng không được, hơn nữa còn vạn phần hà khắc.
Cao nhân Chân Linh cảnh, nếu như chết rồi thì rất khó bảo tàng Chân Linh nguyên, lại càng không cách nào chuyển hóa cho người khác.
Thế nhưng.
t r u y e n c u a❤t u
i N e t Thủy Nguyệt đạo tặc có bí thuật phong cấm của Thiên Cơ truyền thừa, đem toàn bộ Chân Linh nguyên của mình lúc còn sống, phong cấm ở trạng thái đặc thù.
Đây chính là bố cục tỉ mỉ của Thủy Nguyệt đạo tặc, nhằm cấp một phần hậu lễ cho truyền nhân tu luyện Huyền Hoa Bảo Điển.
Mặc dù Triệu Phong không trực tiếp tu luyện Huyền Hoa Bảo Điển, nhưng hắn lại dùng một loại hình thức khác để “kế thừa” luồng Chân Linh nguyên này.
- Đặc sắc, quả thật tinh diệu.
Phó giáo chủ Thiết Ma đang ngồi trên ghế xem chiến cũng đập tay một cái, hưng phấn vô cùng.
Thân là Phó giáo chủ của Thiết Huyết Giáo, Thiết Ma chiêu nạp Triệu Phong, tự nhiên nắm rõ những chuyện trong quá khứ của hắn.
Hiện tại, Triệu Phong đạt được thành quả này, Thiết Ma tự nhiên cũng phỏng đoán được bảy tám phần.
Không chỉ Thiết Ma vỗ ghế trầm trồ ghen ngợi, mà những người quen biết với Triệu Phong, đồng thời coi trọng hắn, cũng hò hét một trận.
- Triệu sư đệ quá mạnh mẽ... Ngươi lại một lần nữa phá vỡ nhận thức của thế nhân rồi.
Đang ngồi trên ghế xem chiến, Dương Càn không khỏi lệ nóng doanh tròng, thanh âm run sợ.
Từ khi bước vào Chân Long hội, hắn vẫn chăm chú quan sát mỗi trận chiến của Triệu Phong.
Dương Càn mơ hồ nhận ra, mục đích thật sự khi sư tôn Đại trưởng lão bảo mình đến xem Chân Long hội lần này.
- Thật tốt quá, Triệu Phong ca, huynh thành công rồi.
Triệu Vũ Phi mừng rỡ đến phát khóc.
Đám người Liễu Cầm Tâm, Điệp Diệp, Khương Tam Phong cũng kinh hỉ động dung.
Các thiên tài đại biểu của Thiên Bồng đại quốc, như Kim Thái Tử, Thiên Vân Chi, ngoại trừ khiếp sợ, đồng thời cũng cảm thấy tự hào.
- Trời đất, đây quả thực là kỳ tích, đạt tới trình độ này, đã không thể dùng hai từ “hắc mã” để hình dung nữa rồi.
Thanh niên mặt chữ điền lộ vẻ hưng phấn và tự hào vô cùng.
Hắn vẫn một mực xem trọng Triệu Phong, ý kiến không đồng nhất với sư huynh “Tần Khôn Ngô” của mình.
Trên mặt Tần Khôn Ngô tràn đầy khiếp sợ, ngây người im lặng.
Nghịch chuyển kinh thiên tại Bắc Vực đài, cũng tác động tới toàn bộ sân thi đấu Thượng Cổ, khơi dậy bầu nhiệt huyết của vô số thiên tài.
- Triệu Phong Triệu Phong!
- Khiêu chiến thiên kiêu cái thế. Chúng ta ủng hộ ngươi.
Toàn trường đều điên cuồng hò hét, giống như thủy triều chấn động
Thần thoại vô địch thiên kiêu cái thế giống như một cái bóng mờ, bao phủ toàn bộ thiên tài của thời đại này.
Mà Triệu Phong chính là một con ngựa kỳ tích, nghịch chuyển mọi thứ, phát động trùng kích với thiên kiêu cái thế.
Khoảng không trên sàn thi đấu, trên đài quan chiến.
- Thực không thể tưởng tượng nổi trong cơ thể hắn lại phong cấm một luồng Chân Linh nguyên, e rằng nó có xuất xứ từ bí thuật trong Thiên Cơ truyền thừa.
- Hắn từng bước vùng vẫy, cho dù dưới tình huống phải thua cũng quyết không nhận thua, đây là một loại kiên trì và chấp nhất, là điều kiện tiên quyết để hắn sáng tạo kỳ tích.
Mấy vị Tôn Giả cảm khái nói.
Giả thiết, nếu Triệu Phong cho rằng phải thua, vừa bắt đầu liền nhận thua, liệu còn có khả năng sáng tạo kỳ tích hay không?
Thế nhưng trong từ điển của Triệu Phong không hề có hai chữ “nhận thua”, có thể thua, nhưng không thể nhận thua.
Tín niệm này, khiến cho Thiết Ma đang ngồi trên ghế xem chiến cũng không khỏi suy nghĩ sâu xa.
Hắn nhớ đến những năm tháng trước kia của mình, lúc đó mình chưa từng chịu từ bỏ và nhận thua, nếu lúc ấy kiên nhẫn, vẫn một lòng nhất nhất, vậy thì bây giờ đã đạt tới thành tựu Tôn Giả Đan Nguyên cảnh rồi.
Tâm tình giống như vậy, còn có cả Mạc Thiên Y.
Hai nắm đấm của hắn siết chặt, thân hình run rẩy.
Mạc Thiên Y đột nhiên phát hiện, mình cũng thiếu khuyết một thứ gì đó.
Lúc đối mặt với thiên kiêu cái thế Vũ Thiên Ngô, hắn vừa chống đỡ được một chiêu liền nhận thua. Lúc ấy, hắn còn nhìn thấy vẻ thất vọng nhàn nhạt trên mặt Vũ Thiên Ngô.
Trái ngược với chênh lệch giữa Triệu Phong và Băng Vi Tiên Tử, chênh lệch giữa hắn và Vũ Thiên Ngô cũng không hề lớn như vậy.
- Chỉ có đối thủ tốt như vậy, mới đáng kính nể.
Trong mắt Vũ Thiên Ngô thoáng hiện một tia thần quang kinh người.
Trên người hắn có một dòng huyết dịch hiếu chiến, dưới tình huống hưng phấn thiêu đốt, ý chí trong mắt hắn mạnh mẽ chưa từng có.
Vũ Thiên Ngô đứng trên đỉnh cao của thiên tài đại lục đứng đầu thiên kiêu cái thế, được xưng là tuyệt thế thiên kiêu lấn áp mấy chục thời đại, thậm chí còn siêu việt hơn thời đại của Xích Nguyệt giáo chủ và Kiếm Tôn Diệp Vô Tà.
Thiên cổ đệ nhất thiên tài.
Mọi người đều đồng loạt liếc nhìn Vũ Thiên Ngô, đây là lần đầu tiên một tuyệt thế thiên tài cô tịch, đạm mạc tán dương, kính nể một người nào đó.
Trong vô hình, đánh giá của mọi người đối với Triệu Phong lại tăng thêm một bậc.
- Vũ Tinh Thần, huyết mạch Vũ gia ngươi chính là một tấm đại kỳ trong thiên địa, hư vô không thể chạm tới, nhưng lại thực sự tồn tại. Trên người đứa con của ngươi, cũng có chút manh mối.
Cự hán cổ đồng Phó điện chủ hứng thú nói.
- Trong “thời đại Thần Thoại” Thượng cổ, Vũ gia ta có một vị huyết mạch Thủy tổ, tên gọi là Vũ Vô Song. Được xưng là lên trời xuống đất, Thiên Hạ Vô Song Ý chí của người đó chính là đánh khắp thiên hạ không địch thủ.
Tôn Giả Vũ Tinh Thần có vài phần thần sắc hướng tới và chờ mong
- Như vậy, cuối cùng Vũ Vô Song có thực hiện được không?
Một vị Tôn Giả bên cạnh mỉm cười trêu chọc.
Thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn, không có cái gọi là vô địch thực sự.
- Hắn thành công rồi. Nhưng kết quả là, từ đó về sau hắn không thể tiến thêm một bước nào, cuối cùng tịch mịch mà chết... Đây chính là tổ huấn tương truyền hàng đời của Vũ gia
Vũ Tinh Thần trịnh trọng nói.
Mấy vị Tôn Giả ở đây nghe vậy,
không khỏi suy nghĩ sâu xa.
“Vũ Vô Song” mà Vũ Tinh Thần nhắc đến, chỉ là một nhân vật thần thoại xa xưa.
Việc Vũ Vô Song có trở thành vô địch thiên hạ hay không không quan trọng trọng điểm ở chỗ nó là tổ huấn, bên trong có ngụ ý.
Bắc Vực đài.
Nhất cử nhất động của Triệu Phong, hạt giống áo nghĩa đều phát huy tinh túy lĩnh ngộ được, câu thông với uy năng thiên địa huyền ảo.
Hắn hét lớn một tiếng, mỗi lần công kích đều sánh ngang với Chân Huyền cấp tiểu thành.
Chiến đấu giữa cường giả, tu vi của mỗi người đều là thực lực cơ bản nhất.
Tiếp đó là áo nghĩa công pháp, lực lượng huyết mạch. Thần binh,... Tất cả đều là những nhân tố ảnh hưởng tới thực lực.
Hiện tại tu vi trụ cột của Triệu Phong có thể sánh ngang với Chân Huyền cấp tiểu thành, hơn nữa có hạt giống áo nghĩa và lực lượng huyết mạch tăng phúc, một kích tiện tay đều có thể đánh bại Chân Linh cảnh bình thường.
- Điều này... Điều này sao có thể?
Trong lòng thiên kiêu cái thế Băng Vi Tiên Tử gào thét dữ dội, trên mặt tràn đầy kinh hãi, nghi vấn, giống như không thể nào tiếp nhận được sự thật mà mình vừa mới phát hiện.
Lúc đầu giao phong, nàng còn muốn thu liễm thực lực một chút, phòng ngừa ngộ sát hoặc cố ý giết người, ảnh hưởng tới thành tích cuối cùng của mình trong Chân Long hội.
Kế hoạch của nàng là dùng hàn độc ăn mòn toàn thân Triệu Phong, trở thành một bộ “Băng thi” chỉ còn ý thức tư duy, vô duyên với Chân Long hội, trong vòng nửa năm sẽ chết.
Nào ngờ...
Kế hoạch không chỉ không thành công, mà đối thủ còn lần lượt đột phá.
Cuối cùng sự tình nghịch chuyển, càng giáng cho nàng một đả kích nặng nề.
Tất cả mọi cố gắng và kế hoạch của nàng, đều trợ giúp tăng cường thực lực cho đối thủ.
Lúc này, Băng Vi Tiên Tử gần như đã sử dụng toàn lực để triển khai chiến đấu với Triệu Phong.
Hàn Băng công pháp và lực lượng huyết mạch của Băng Vi Tiên Tử, không thể nói là không mạnh, chỉnh thể thực lực cũng xếp vào hàng đầu trong năm đại thiên kiêu cái thế.
Nhưng vấn đề là lực lượng huyết mạch của Triệu Phong lại có thể hấp thu, chuyển hóa hàn năng, huyết mạch bền bì tăng cường trong vô hình, mơ hồ khắc chế Băng Vi Tiên Tử.
Dưới tình huống cấp bậc khống chênh lệch quá lớn, đặc tính huyết mạch của Triệu Phong chính là ưu thế rất lớn.
Hơn nữa, Triệu Phong còn có “Tam Hoa Bảo Liên” che chở, tu vi càng cao thì phòng ngự lại càng mạnh.
Năm đó, Thủy Nguyệt đạo tặc chính là dựa vào Tam Hoa Bảo Liên này, thậm chí có thể ngăn cản sự đuổi giết của Chân Chủ cấp trong thời gian ngắn.
Điều đáng bi ai chính là...
Bất kỳ thủ đoạn công kích nào của Băng Vi Tiên Tử cũng đều là thuộc tính Hàn Băng, mà bất luận công kích nào tiếp cận Triệu Phong thì cũng đều bị hư ảnh băng quang và vương tọa sau lưng hắn làm suy yếu, hấp thu hơn năm thành lực lượng, thậm chí còn tăng cường sự bền bỉ cho huyết mạch của Triệu Phong.
Sở trường, quả thực là con đường tốt nhất để đạt tới đỉnh phong.
Nhưng dưới tình huống cùng cấp, sở trường gặp toàn năng thì lại là điều đáng bi ai rồi.
Công kích của Triệu Phong có thể xâm nhập thế giới tinh thần và thế giới vật chất.
Lôi Hỏa Thần Mâu.
Lôi hỏa trong mắt trái của Triệu Phong lóe lên.
Oành...
Lôi hỏa cường liệt hơn trước, lăng không rơi lên người Băng Vi Tiên Tử, thiêu đốt bùng cháy.
Mặc dù nàng có Huyền Băng Ngọc Phách thể, thế nhưng cũng không dám xem thường.
- Đồng Hỏa của hắn càng ngày càng mạnh.
Thân thể và tâm thần của Băng Vi Tiên Tử đều tiếp nhận thiêu đốt và thống khổ không nhỏ, nhất là ở phương diện tinh thần.
Ngay cả thiên kiêu cái thế cũng phải cẩn thận ứng phó, có thể thấy được uy lực của “Lôi Hỏa Thần Mâu” mà Triệu Phong thi triển đạt tới trình độ nào.
Triệu Phong cũng không thừa cơ truy kích, lại nghĩ cách hấp thu và dung hợp Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc.
- Chỉ có triệt để dung hợp Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc, khiến tinh khí thần hợp nhất, lúc đó ta mới có thể xem như là Chân Huyền cấp chính thức.
Triệu Phong cũng không có bị lực lượng và sự cường đại trước mắt che mờ lý trí
Bây giờ thoạt nhìn thì cảnh giới tinh thần, chân Linh khí của hắn đều đạt tới Chân Huyền cấp.
Nhưng hết thảy chẳng qua chỉ là biểu tượng mà thôi.
Chỉ khi triệt để thu nạp được Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc, hoàn toàn dung hợp nó với tinh thần và hạt giống áo nghĩa, đồng thời tinh khí thần của bản thân không bài xích thì mới xem như thành công.
- Tu vi thực sự của ta hiện nay, tối đa chỉ tiếp cận Chân Nhân cấp đỉnh phong.
Trong lòng Triệu Phong hoàn toàn bình lặng như gương, không hề kích động.
Hơn nữa, hắn và Băng Vi Tiên Tử giao phong, lấy phòng ngự làm chủ, tận lực giảm bớt việc khiến Chân Linh nguyên tiểu hao.
Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc, bây giờ Triệu Phong chỉ có thể mượn dùng, thế nhưng dùng một phần thì lại ít đi một phần.
Nói cách khác.
Luồng Chân Linh nguyên này là nguồn suối “chết”, không có năng lực tái sinh.
Trừ phi luồng Chân Linh nguyên này triệt để chuyển hóa thành vật sở hữu của Triệu Phong, thông qua thân thể Triệu Phong mà khôi phục được năng lực.
Đến lúc đó.
Triệu Phong mới xem như trở thành Chân Huyền cấp chân chính.
Cho nên, Triệu Phong lấy phòng ngự làm chủ, thỉnh thoảng phát động Lôi Hỏa Thần Mâu, khiến Băng Vi Tiên Tử phải kiêng kỵ.
Trong âm thầm, hắn thông qua hạt giống áo nghĩa chuyển hóa, dung hợp với Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tạc
Mỗi khi chuyển hóa được một phần, tu vi “thực sự” của Triệu Phong lại tiếp tục tăng thêm.