Dựa theo cách nghĩ của Triệu Phong, nếu như “Tàn linh Tử Thánh” có thể truyền tống mình đến vị trí càng chuẩn xác, như vậy là tốt nhất.
Tính toán thời gian một chút, Thánh Vực Chân Long Hội quá nửa đã chấm đứt. Cho dù phản hồi sân thi đấu Thượng cổ, Triệu Phong cũng cảm thấy đau đầu đối với những nghi vấn hỏi thăm đến từ khắp nơi..
Dù sao thì Triệu Phong cũng tiến vào Di tích Tử Thánh, thuộc về truyền thừa mà mọi người đều không biết, Triệu Phong cũng không biết phải giải thích về chuyện của Triệu Vũ Phi như thế nào, bởi vì việc này liên quan rất lớn tới lợi ích và cơ mật.
Địa phương mà hắn chính thức muốn đến, không phải là sân thi đấu Thượng cổ, cũng không phải là Thiên Bồng đại quốc, mà là cố hương của mình.
Nhớ lại năm đó, lần đầu hắn tới Thiên Bồng đại quốc, cũng là do khu vực Hoành Vân Thập Tam Quốc xảy ra kịch biến cục diện.
Trước khi rời đi, hắn từng lâm vào truy nã đuổi giết của tân nhiệm Tông chủ Hiểu Nguyệt Tông - “Vân Hải chân nhân”, lệnh truy nã này lan truyền khắp Thập Tam Quốc.
Hiện nay.
Triệu Phong đoán chừng, thời cơ đã đến, với thực lực của mình, hoàn toàn đủ sức giết trở về khu vực Hoành Vân Thập Tam Quốc.
- Yêu cầu của ngươi cũng rất đơn giản, ở chỗ ta có một cái “Tử Thánh lệnh”, tương đương với một thứ định vị không gian.
Tàn linh Tử Thánh mỉm cười phất tay, một cái lệnh bài màu tím rung động như gợn nước, hóa thành lưu quang, rơi vào tay Triệu Phong.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Triệu Phong thoáng tiếp nhận “Tử Thánh lệnh”, có chút nghi hoặc.
- Thông qua “Tử Thánh lệnh” này, Di tích Tử Thánh và ngươi sẽ sinh ra một tia cảm ứng yếu ớt. Nếu một ngày nào độ, ngươi muốn trở về “không gian Tử Thánh”, hoặc Vũ Phi cần sự trợ giúp của ngươi, có thể liên lạc thông qua nó, lại lần nữa mở ra thông đạo truyền thừa.
Tàn linh Tử Thánh giải thích một phen.
Sau khi Triệu Phong nghe xong, có chút ngạc nhiên ngoài dự liệu.
Nói cách khác, lần này hắn trở về Đại lục Thanh Hoa, tương lai vẫn còn cơ hội tiến vào “không gian Tử Thánh”.
- Đây là “Tử Thánh lệnh” cuối cùng, chỉ có thể sử dụng được ba lượt, ngươi nhất định phải sử dụng thận trọng.
Tàn linh Tử Thánh dặn dò.
Triệu Phong gật đầu đồng ý, cất kỹ Tử Thánh lệnh.
- Ở đây còn có mấy vật, ta muốn tặng cho ngươi.
Tận linh Tử Thánh lại khoát tay, trong hư không xuất hiện một khối Long Ngọc phù, một cái Cổ Thiết Giới Chỉ cổ xưa, một hạt châu đen thui.
Trái tim Triệu Phong thoáng đập mạnh một cái, trực giác mách bảo với hắn rằng, ba vật mà Tàn linh Tử Thánh đưa tới, tuyệt đối không phải loại bình thường
Thử nghĩ mà xem, Tàn linh Tử Thánh là Chưởng Khống giả của một không gian di tích, lễ vật nàng tặng há có thể là vật phàm?
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu thoáng xuất hiện, bộ dạng có chút hưng phấn.
- Long Ngọc phù này gọi là Ngọc Long bảo hộ” trong nguyên liệu chế tác nên nó, thậm chí còn ẩn chứa một tia huyết mạch của Thượng cổ Chân Long, cùng loại với “Hư Thần bảo hộ”, nhưng đặc thù hơn nhiều, có thể công có thể thủ, có thể sử dụng bảo vệ tính mạng Ngọc phù này, còn có thể sử dụng hai lần.
Tàn linh Tử Thánh giới thiệu một phen.
Triệu Phong nghe vậy, ánh mắt lập tức sáng ngời.
Trước đây, hắn đã tận mắt nhìn thấy Diệp Yên Vũ sử dụng “Hư Thần bảo hộ”, lực lượng cực kỳ khủng bố, khí lực cường hoành đến mức đánh cho Tham Thiên Thụ Yêu tàn phế một nửa.
“Hư Thần bảo hộ” tương đương với một phần mười lực công kích của Vương Giả Hư Thần cảnh, còn có thể dùng để phòng thủ.
Nếu như sử dụng thỏa đáng một kích của Hư Thần bảo hộ, thậm chí còn có thể đánh chết Tôn Giả Đan Nguyên cảnh bình thường
Ngọc Long bảo hộ” mà Tàn linh Tử Thánh tặng cho hắn, so với “Hư Thần bảo hộ” càng đặc thù hơn, có thể sử dụng hai lần.
- Cổ Thiết Giới Chỉ này chính là một kiện đạo cụ không gian trữ vật thượng phẩm, năng lực chịu tải rất mạnh, cực kỳ cứng rắn, khó có thể phá hủy, không gian trong đó so với toàn bộ không gian trong đạo cụ trữ vật của ngươi cộng lại, còn lớn hơn gấp trăm lần. Hơn nữa chiếc nhẫn này còn có thể sử dụng như Túi linh sủng
Tàn linh Tử Thánh lại cười nói.
Triệu Phong có chút kinh hỉ, tâm thần giác quan rót vào “Cổ Thiết Giới Chi” mơ hồ cảm thấy một không gian trữ vật khổng lồ, phạm vi ít nhất phải lên tới một dặm.
Phải biết rằng không gian trữ vật bình thường đều tương đối nhỏ, phạm vi chừng vài thước, lớn hơn một chút thì vài trượng
Mà loại phạm vi một dặm khổng lồ như đạo cụ không gian trữ vật này, cho dù là ở Đại lục Thanh Hoa, cũng là lần đầu nghe nói.
Hơn nữa, cái “Cổ Thiết Giới Chi” không những có thể trữ vật, mà còn có thể bò linh sủng vào.
Meo meo!
Thận hình Tiểu Tặc Miêu nhoáng lên một cái, tiến vào trong “Cổ Thiết Giới Chi”, sau đó biến mất không thấy đâu nữa.
Có được Cổ Thiết Giới Chỉ này, Triệu Phong ngày sau làm việc, cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
Cuối cùng.
Tàn linh Tử Thánh lại giới thiệu hạt châu màu đen cuối cùng:
- Đây là “Vạn Quỷ Châu”, thánh khí Quỷ đạo, ẩn chứa một lượng lớn Âm Quỷ thi khí, thích hợp để bồi dưỡng quỷ thi. Để một vài quỷ thi bình thường vào trong này, không cần tận lực bồi dưỡng mà vẫn có thể nhanh chóng phát triển, tăng cường hiệu quả tu luyện gấp mấy chục lần so với bên ngoài. Ngày xưa, “Vạn Quỷ Đại Đế” đã bồi dưỡng một đại quân vạn quỷ trong hạt châu này, quét ngang một Tông phái Nhị Tinh cực mạnh.
Triệu Phong tiếp nhận lấy Vạn Quỷ Châu xem xét, đẳng cấp của thứ này cao hơn so với Hắc Liên quỷ khí mà mình cướp đoạt được một bậc.
Hiển nhiên, Tàn linh Tử Thánh cũng nhìn ra được Triệu Phong rất hứng thú với việc bồi dưỡng quỷ thi, cho nên mới tặng hạt Vạn Quỷ Châu này.
Không chỉ Vạn Quỷ Châu, những thứ như Ngọc Long bảo hộ” và “Cổ Thiết Giới Chi” cũng đều có tác dụng rất lớn đối với Triệu Phong.
Sau khi cất kỹ ba thứ này, Triệu Phong chuẩn bị đứng dậy.
- Vũ Phi, sau này gặp lại.
Trước khi đi, Triệu Phong còn nhìn Triệu Vũ Phi một cái thật sâu.
Triệu Vũ Phi trở thành truyền nhân của Từ Dạ Thánh Chủ, tiếp quản “Không gian Tử Thánh”, ngày sau phải ma luyện và gánh vác sứ mạng không đơn giản.
Tàn linh Tử Thánh là người thông minh, tặng cho Triệu Phong những ân huệ nhỏ này, trong đó cũng có chút dụng ý, đó là hy vọng Triệu Phong ngày sau có thể niệm chút tình cũ, chiếu ứng đôi chút, đặc biệt là lúc Triệu Vũ Phi còn chưa phát triển hoàn thiện.
Mà trên thực tế.
Với quan hệ của hai người Triệu Phong, cho dù không có những ân huệ này, một khi Triệu Vũ Phi gặp phải phiền toái, Triệu Phong nhất định cũng sẽ không đứng ngoài mà nhìn.
Vụt...
Triệu Phong nhảy lên, tiến vào “Cánh cửa Tử Linh” trước mắt, thân hình lập tức biến mất.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Toàn bộ di tích Tử Thánh đột nhiên sinh ra chấn động rất nhỏ, kèm theo đó là không gian mơ hồ rung động
Triệu Phong cũng biến mất khỏi không gian Tử Thánh vào đúng thời khắc này.
Cánh cửa Tử Linh biến mất.
- Vũ Phi, mặc dù người này không có huyết mạch Thái cổ Vạn Tộc Bảng thế nhưng mắt trái của hắn có lai lịch rất lớn, tất có liên quan với Thái cổ Vạn Tộc Bảng. Nếu như ngươi có thể kết làm phu thể với hắn, hai bên sẽ thu được lợi ích rất lớn...
Đôi mắt đẹp như mộng cảnh của Tàn linh Tử Thánh hiện lên một tia vui vẻ.
Triệu Vũ Phi đang ngồi xếp bằng luyện hóa “chìa khóa Tinh thể”, khuôn mặt lập tức đỏ lên.
Cùng lúc đó.
Hư Không Hải vô tận.
Vụt vụt vụt...
Từng đạo thân ảnh lăng không hiện ra tại trên đỉnh núi kình thiên.
Những thân ảnh này đều là đệ tử thiên tài của Tam Đại Tông Phái, có người lạc lõng, có người kinh hỉ, còn có một số thì tức giận
và không cam lòng.
Ba đại Vương Giả Hư Thần cảnh, sức mạnh mênh mông to lớn, chấn nhiếp trong vòng ngàn dặm, phảng phất ngay cả không gian cũng bị giam cầm.
Mỗi khi có thiên tài bị truyền tống ra ngoài cao tầng của ba Tông đều hỏi thăm một phen.
Cuối cùng, ngay cả Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi cũng lần lượt bị truyền tống ra ngoài.
- Thông đạo truyền thừa của Di tích Tử Thánh đã đóng cửa rồi.
Không Lâu hoàng kim đạm mạc lên tiếng.
Ổ!
Bỗng nhiên, ba đại Vương Giả đồng thời sinh ra một tia cảm ứng.
- Vừa rồi dường như có một tồn tại nào đó từ trong không gian Tử Thánh truyền tống ra ngoài thế nhưng lại không hiện thân ở nơi tiếp nhận truyền thừa của trận doanh Tam Đại Tông Phái chúng ta.
Đôi mi thanh tú của Nguyệt Bào Thánh Cô khẽ cau lại, đôi mắt dễ thương nhắm chặt, cẩn thận cảm ứng.
- Ta cũng có cảm ứng rất yếu ớt.
Không Lâu hoàng kim và Ma Đạo Vương Giả cũng biểu thị đồng tình.
Khoảnh khắc khi Di tích Tử Thánh đóng cửa, Triệu Phong đã bị truyền tống ra ngoài.
Thế nhưng ba đại Vương Giả Hư Thần cảnh, sức mạnh to lớn thông thiên, lập tức bắt được một tia truyền tống chấn động.
Người bị truyền tống đến dị địa kỳ lạ nào đó, không biết rốt cuộc là ai?
Ba đại Vương Giả Hư Thần cảnh hơi suy nghĩ một chút, trong lòng liền có đáp án.
Đầu tiên, người thừa kế Di tích Tử Thánh có thể loại trừ.
Bởi vì người thừa kế cần một thời gian dài mới có thể tiếp quản không gian di tích, không có khả năng rời khỏi đó.
Tiếp theo, đệ tử của Tam Đại Tông Phái cũng có thể loại trừ bởi vì bọn họ đều có Lệnh bài truyền thừa.
Còn nữa, nếu không có Lệnh bài truyền thừa, lại truyền tống một sinh linh khác đến khu vực xa xôi nào đó, Tàn linh Tử Thánh nhất định sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng.
Tàn linh Tử Thánh hiển nhiên sẽ không làm những chuyện vô ích, giống như truyền thống một đệ tử thiên tài của ba Tông đến nơi khác.
Như vậy, đáp án đã vô cùng rõ ràng rồi.
Chỉ có Triệu Phong, tên thiên tài yêu nghiệt đã từng trợ giúp người thừa kế di tích, mới có thể nhận được đãi ngộ này.
- Không thể cảm ứng được nữa rồi...
Nguyệt Bào Thánh Cô nhắm mắt, bắt đầu liên lạc với ấu thú Bò Cạp khổng lồ.
Vương Giả Hư Thần cảnh, có những thủ đoạn thần kỳ không thể tưởng tượng nổi, dễ dàng chế ngự và khuất phục được ấu thú Bò Cạp khổng lồ.
Thế nhưng ấu thú Bò Cạp khổng lồ cách Triệu Phong quá xa, hơn nữa tu vi của bản thân ấu thú Bò Cạp khổng lồ cũng quá yếu, rất khó cảm ứng được Triệu Phong.
- Xem ra, khu vực của Triệu Phong kia cũng không phải ở Quần Đảo vực Thiên Lô, chẳng qua, với khả năng cực hạn của Tàn linh Tử Thánh, nhất định sẽ không truyền tống hắn đi quá xa, có thể là đến một Quần Đảo vực nào đó quanh đây.
Nguyệt Bào Thánh Cô dĩ nhiên đã có chút phán đoán.
Hiện nay, nàng chỉ cần cẩn thận bồi dưỡng, khiến cho thực lực của ấu thú Bò Cạp khổng lồ mạnh mẽ đến một tình trạng nào đó, tăng cường lực cảm ứng của nó, tương lai nhất định có thể đại khái đoán ra vị trí của chủ nhân nó.
Triệu Phong tiêu thất khỏi không gian Tử Thánh, ấu thú Bò Cạp khổng lồ này chính là manh mối duy nhất để truy tung.
Tại một nơi xa xôi khác.
Trong một khu rừng hoang trải dài không thể tưởng tượng.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Một cánh cổng Tử Linh lấp lánh hiện ra trên không trung khu rừng, thậm chí khiến cho nguyên khí thiên địa xao động dị thường.
Một khắc này, thiên địa chung quang, phảng phất như xuất hiện một trận rung động nhè nhẹ, phong vân lôi vũ giao thoa.
Cánh cửa Tử Linh này vừa hiện ra, lập tức bị thiên địa xung quanh bài xích và chèn ép, khiến nó chỉ có thể dừng lại tại khu vực này.
Vù...
Một thiếu niên tóc lam từ trong cánh cửa Từ Linh nhảy ra.
Dị tượng thiên địa xung quanh, khiến cho rất nhiều hung thú yêu linh tại khu rừng hoang này phải sợ hãi bất an, không ngừng run rẩy.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong quan sát một lượt, lập tức nắm rõ hoàn cảnh, khẽ lẩm bẩm:
- Thủ đoạn của Tàn linh Tử Thánh này quả thật không thể đánh giá, trực tiếp liên thông giữa hai địa phương xa xôi, đưa ta trở về Đại lục Thanh Hoa.
Khoảnh khắc hiện thân, khứu giác của Triệu Phong lập tức ngửi thấy một loại khí tức quen thuộc thân thiết.
Khí tức của Đại lục Thanh Hoa và không gian Tử Thánh, hoàn toàn bất đồng
Mà khí tức này, lại thập phần tiếp cận với Hoành Vân Thập Tam Quốc của Triệu Phong trước kia.
Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên, liền đoán ra mình đã bị truyền tống tới một khu rừng nào đó trong khu vực Hoành Vân.
Khu vực Hoành Vãn có mười ba nước, còn có hai đại Cường quốc.
Ngoại trừ khu vực của quốc gia ra, đại bộ phần đều là vùng đất hoang vu.
Vùng đất hoang vu, thuộc về đất hoang mà nhân loại không khai khẩn, thường có đại lượng Hung thú và Yêu thú chiếm giữ, thậm chí có một vài đàn Yêu thú cường đại đến mức ngay cả cường giả Chân Linh cảnh cũng không dám khinh suất mạo hiểm...
Bởi vì vừng đất hoang vu quá bao la, mà Triệu Phong lại lăng không hàng lâm, cho nên hắn cũng không thể nào phán đoán được rốt cuộc mình đang ở khu vực hẻo lánh nào tại Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Vụt...
Thân hình Triệu Phong lóe lên, bay tới đỉnh của một gốc đại thụ, vô thức mở ra Thần Linh nhãn, chuẩn bị quan sát địa hình để phán đoán đường đi.
Thế nhưng
Thần Linh nhãn của hắn vừa mở ra, sắc mặt lập tức biến đổi.
Triệu Phong cảm thấy mắt trái truyền đến một trận đau đớn dị thường cực kỳ không thoải mái.
Ý thức của Triệu Phong tiến vào không gian mắt trái, hàn đam u lam ở giụa không gian, rung động không ngừng, bên trong nổi lên từng cơn sóng mãnh liệt, kéo dài đến chín trượng tám, chín trượng chín,...