Toàn thận U Long Điện Vương bao trùm hàn ỷ lạnh lẽo. Chưa tiêu tán, bỗng nhiên cảm thấy một luồng lãnh ý đâm thẳng vào tâm linh, phảng phất như đao kiếm vô hình, đánh trúng thân thể của mình.
Hắn không khỏi vô thức, nhìn về phía thiếu niên trên đỉnh núi.
Trong khoảnh khắc này, thiếu niên trong tầm mắt của hắn, màu tóc chuyển thành màu xanh, trong mắt trái, đột nhiên lóe lên một đạo thanh quang sắc bén.
Trong hư không truyền đến một tiếng xé gió bén nhọn, lúc U Long Điện Vương nghe thấy thanh âm này, thì bên đùi chợt truyền đến một trận đau đớn.
Phốc phốc.
Một đạo lưỡi đao gió màu xanh nhàn nhạt, giống như lưỡi đao hư vô, cắt phá hào quang ám lân bên ngoài thân thể Long Điện Vương.
- - Làm sao có thể... Chính điện phá vỡ “U Long Ma Làn Thể” và “Ám Văn Ma Y” của ta.
U Long Điện Vương không khỏi thất sắc.
Hai bộ Ám Ngân Độc Thi điên cuồng công kích cả buổi cũng không làm gì được hắn, từ đó có thể thấy được phòng ngự của U Long Điện Vương cường đại đến mức nào.
Luận phòng ngự thể chất, U Long Điện Vương ở trong hàng ngũ Chân Chủ cấp, tuyệt đối là người nổi bật, dưới Đan Nguyên cảnh, gần như có thể đứng ở thể bất bại.
Thế nhưng
“Đao phong sắc bén” hư vô vừa rồi, nguyên bản là lực lượng huyết mạch, thông qua “huyết mạch đồng tử” chuyển hóa phát ra, tốc độ công kích của nó giống như sét đánh không kịp bưng tai, công kích xuyên qua thế giới vật chất bình thường
Loại hình thái công kích như vậy, không phải vật chất, không phải linh hồn, nhưng đối với các loại phòng ngự đơn thuần, thậm chí nó có thể bỏ qua.
Giống như những loại phòng ngự bình thường Triệu Phong chỉ cần thi triển tinh thần huyễn thuật, cơ bản có thể bỏ qua nó.
Mà loại “đao phong sắc bén” này, có khinh hướng công kích vật lý, cho dù không thể hoàn toàn bỏ qua phòng ngự bình thường nhưng vẫn có thể hóa giải phòng ngụ của mục tiêu ở một trình độ nhất định.
- Ừm? Loại huyết mạch đồng thuật này, có chút giống “Thiên Phong Nhãn” của Thác Bạt Tề.
Bắc Mặc tại Trung Xu Đường, nhìn thấy mà nao nao.
Dù sao thì hắn cũng đã từng tham gia Chân Long hội, gặp qua Thiên Phong Nhãn của Thác Bạt Tề, nếu so sánh thì tuy rằng phương thức của hai bên khác nhau, nhưng kết quả thì lại giống.
Nhưng vừa rồi Triệu Phong phát động “Đao phong sắc bén”, luận uy lực thì nó đã vượt qua “Thiên Phong Nhãn” của Thác Bạt Tề tại Chân Long hội rồi.
Chẳng qua, địch nhân của hắn lần này cũng cường hoành vô cùng.
Một kích của Triệu Phong là cố ý nhằm vào điểm yếu nhất, đồng thời cũng là điểm sơ hở trong phòng ngự trên người “U Long Điện Vương”, theo lý thuyết thì hiệu quả đạt gấp hai lần sát thương
Càng không nói đến, dùng huyết mạch đồng tử để phát động phong mang vô hình, càng có thể bỏ qua phòng ngự ở một trình độ nhất định.
Dù vậy tầng phòng ngự của U Long Điện Vương cũng chỉ miễn cưỡng bị vạch phá, trên đùi xuất hiện một đạo vết máu.
Cũng may Triệu Phong không hề vọng tưởng sẽ dùng loại thủ đoạn như vậy để đánh chết hoặc khiến U Long Điện Vương trọng thương
- Nhân cơ hội này!
Sắc mặt Triệu Phong thoáng trầm xuống Thần Linh nhãn tiến vào trạng thái khống chế cường đại, điều khiển hai bộ Ám Ngân Độc Thi, từ một góc độ tàn nhẫn xảo trá, tấn công về phía đùi của U Long Điện Vương.
Phành...
Trong đó, một bộ Ám Ngân Độc Thi ngạnh kháng một chưởng một cước của U Long Điện Vương, thân thể Độc thi bị đánh rách một đường, thiếu chút nữa vỡ nát.
Nhưng Độc thi này cũng không hề biết đau, vẫn gắt gao cuốn lấy “U Long Điện Vương”.
Phốc phốc...
Một bộ Ám Ngân Độc Thi khác cũng lao tới, liên tục vung trảo, không ngừng công kích, cắn xé cái chân bị cắt rách của U Long Điện Vương.
Tại trên đùi U Long Điện Vương, vết thương còn chưa khép lại, lại bị Độc thi vạch phá.
Dưới sự điều khiển của Triệu Phong, phối hợp với hai bộ Độc thi, có thể nói là không chê vào đâu được.
- Hít... Không tốt...
U Long Điện Vương gầm nhẹ một tiếng, trong thanh âm khàn khàn lộ ra vài phần kinh hãi bất an.
Trong khoảnh khắc bị Ám Ngân Độc Thi xé rách một lớp da, một luồng kịch độc khủng bố không thể hình dung, nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân, nghiền nát hết toàn bộ sinh cơ trong người.
Chỉ trong một nhịp hô hấp ngắn ngủi.
Gương mặt U Long Điện Vương biến thành màu tím, máu biến thành màu đen, thân thể có chút suy yếu, lực lượng huyết mạch cũng khó có thể tiếp tục duy tri
Còn may là thể chất huyết mạch của hắn cường hoành đặc thù, thuộc tính thiên về âm sát, có sức chống cự rất mạnh đối với loại kịch độc này.
Nếu đổi lại là “Thiết Tiêu Chân Chủ” hoặc là “Bích Cơ Điện Vương”, e rằng chỉ ngày trong chớp mắt đã phán định sinh tử.
Giờ khắc này, U Long Điện Vương rốt cuộc cũng hiểu, tại sao lúc trước Bích Cơ Điện Vương lại chết nhanh và thảm khốc như vậy.
Trong hai bộ Ám Ngân Độc Thi này của Triệu Phong ẩn chứa kịch độc, đủ tạo thành uy hiếp chí mạng đối với Chân Chủ cấp, thậm chí tuyệt đại đa số Chân Chủ cấp đều không có sức phản kháng.
- A...
U Long Điện Vương tại nguy cơ trước mắt, liền kích phát huyết mạch toàn thân, gần như thiêu đốt Chân Linh khí, chống cự lại loại kịch độc này.
Thế nhưng.
Sự chống cự giãy dụa của hắn, đem lại tác dụng cực kỳ nhỏ bé.
Kịch độc của Ám Ngân Độc Thi này, không chỉ đến từ “Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ”, còn có “Nấm Địa Âm Độc”, lại dung hợp với bản thân thi độc. Đối với sinh mạng thể chất mà nói, không khác gì ác mộng có thể bóp chết tất cả.
Grào...
U Long Điện Vương phát ra một tiếng gào rú kinh hồn, bỗng nhiên cắn răng một cái, chặt đứt cái đùi bị trúng độc, huyết nhục bắn tung tóe.
Sau khi chiếc đùi bị trúng độc lìa khỏi thân thể, ngọn nguồn của độc lực đã bị cắt giảm đến bảy thành.
Hoàn thành xong việc này, U Long Điện Vương miễn cưỡng bảo trì một mạng, sắc mặt tím ngắt, khí tức suy yếu.
Vèo vèo...
U Long Điện Vương không dám dừng lại, thúc dục lực lượng huyết mạch tàn thừa, thiêu đốt Chân Linh khí, hóa thành một chùm tia sáng u ám, vạch phá mây xanh mà đi.
Thiên Nguyệt Sơn.
Trên dưới Hiểu Nguyệt Tông, mắt thấy một màn U Long Điện Vương “tự đoạn một chân”, thê thảm bại vong, cả đám đều cảm thấy trong lòng rét lạnh.
- Ngay cả U Long lão đại cũng thất bại...
Tại quảng trường Trung Xu Đường, Thiết Tiêu Chân Chủ bị bắt làm tù binh, sắc mặt tái nhợt, trong lòng có chút cay đắng bất đắc dĩ. Đồng thời cũng rung động sâu sắc.
Trong Tứ đại Điện Vương, tu vi của “U Long Điện Vương” là cao nhất, huyết mạch truyền thừa cũng mạnh nhất, phóng mắt khắp khu vực Hoành Vân, có thể nói là đệ nhất nhân.
Khó có thể tưởng tượng nổi.
Cự đầu lão đại của Liên minh mới bảo vệ được tính mạng.
Long lại bị bức bách đến mức “đoạn chân” bỏ chạy
Trên đỉnh núi.
- Như vậy cũng để hắn thoát?
Triệu Phong đưa mắt nhìn hướng U Long Điện Vương bỏ chạy, vẻ mặt có chút ngoài dự liệu.
Chủ yếu là thể chất huyết mạch của “U Long Điện Vương” hoàn toàn nắm ngoài dự liệu của Triệu Phong, huyết mạch truyền thừa của đối phương, dường như có chút liên quan với Thượng cổ Ma Long nhất mạch.
Triệu Phong muốn đuổi theo truy sát, nhưng lại có chút lực bất tòng tâm.
Luân phiên chiến đấu một hồi, cơn mệt mỏi trong mắt trái của hắn lại một lần nữa dâng lên.
Tu vi của U Long Điện Vương cao tới Chân Chủ cấp đại thành, liều mạng bỏ chạy, tốc độ đó thậm chí khiến cho Triệu Phong cảm thấy vô lực.
Triệu Phong chỉ vừa mới thúc dục Chân Linh khí trong cơ thể, đột nhiên cảm thấy một loại cảm giác khác thường.
- Ồ!
Triệu Phong phát hiện Chân
Linh khí trong cơ thể, mơ hồ truyền đến âm thanh Phong Lôi giao thoa chấn minh, khí tức cuồng bạo trong vô hình phát ra, truyền đến một luồng áp bách đáng sợ, đồng thời có cảm giác rục rịch muốn bành trướng
Sắc mặt hắn có chút vui vẻ, tu vi của mình, không ngờ lại đạt tới “cơ hội” đột phá Chân Chủ cấp.
Nói cách khác.
Bây giờ, chỉ cần Triệu Phong muốn, tự nhiên có thể “có cơ hội” đột phá tới Chân Chủ cấp.
Đứng trước “cơ hội” này, Triệu Phong đành phải bỏ qua tâm tư truy kích U Long Điện Vương.
Chẳng qua.
Đối với loại kình địch cường đại như “U Long Điện Vương”, Triệu Phong cũng không thể sơ suất, dễ dàng buông tha như vậy.
Phù...
Triệu Phong hít nhẹ một hơi, mở ra Thần Linh nhãn, hoán đổi đến trạng thái u thủy.
Trong mắt trái lóe lên một luồng ánh sáng lam thủy lấp lánh, không ngừng rung động lưu chuyển, bên trong xuất hiện một tiểu tuyền thần bí, cuối cùng ngưng hiện một đạo “Ám Lam Quang Điểm”, kèm theo đó là một luồng sóng tinh thần mơ hồ dao động, lóe lên trong hư không rồi biến mất.
Vèo...
Cùng lúc đó, U Long Điện Vương đã chạy ra ngoài ngàn dặm, đột nhiên cảm ứng được một tia bất an kỳ dị.
- Cảm giác vừa rồi là gì?
Thân thể giác quan của U Long Điện Vương có một loại ảo giác như bị thứ gì đó dính trúng, chỉ diễn ra trong khoảnh khắc.
Nhưng giờ phút này, toàn thân hắn trúng kịch độc, đoạn đi một chân, cố kìm nén kịch độc để thúc dục bí thuật, cho nên loại ảo giác rất nhỏ này, lập tức bị bỏ qua.
Cách ngoài ngàn dặm, Hiểu Nguyệt Tông
- Lần này tạm thời buông tha cho ngươi, nhưng ta đã dùng Thần Linh nhãn để lại dấu hiệu Mâu thần trên người ngươi. Tuy rằng cực kỳ mờ nhạt, nhưng rất khó có thể hủy diệt.
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia lãnh ý.
Dấu hiệu Mâu thần, thuộc về một loại dấu hiệu tinh thần, thậm chí ngay cả một vài Chân Nhân Cấp cũng có thể thi triển.
Chẳng qua, “Dấu hiệu Mâu thần” của Triệu Phong thành lập dưới tình huống Hồn đạo trụ cột, dung hợp với lý luận huyết mạch đồng tử cao thâm, đồng thời lại dùng Thần Linh nhãn để phát động
Hắn thi triển “Dấu hiệu Mâu thần”, sệ tiêu hao tâm hồn, lực lượng Đồng tử, khắc dấu hiệu đặc thù lên người mục tiêu, thập phần chính xác và rất mơ hồ, khó có thể phát giác được, đồng thời cũng không thể dùng thủ đoạn thông thường để xóa bỏ.
Trừ phi cấp độ cảnh giới của đối thủ vượt xa Triệu Phong hoặc là có nghiên cứu tại phương diện Hồn đạo, bí thuật tinh thần sâu sắc, nếu không trong thời gian ngắn, rất khó có thể hủy đi dấu hiệu này.
Một khi “Dấu hiệu Mâu thần” hoàn thành, Triệu Phong thông qua Thần Linh nhãn, cho dù khoảng cách rất xa, cũng có thể cảm ứng được phương vị đại khái.
Hoàn thành hết thảy.
Ánh mắt của Triệu Phong mới quay lại chiến trường Hiểu Nguyệt Tông
Trong Hiểu Nguyệt Tông Vân Hải Tông chủ, trưởng lão Chấp pháp cầm đầu một số thành viên cao tầng ý đồ đào tẩu.
Đặc biệt là lúc Triệu Phong đuổi giết U Long Điện Vương, đám người Vân Hải Tông chủ đã phát động lực lượng đột phá vòng vây, muốn giết ra ngoài Hiểu Nguyệt Tông
Chẳng qua.
Lâm Thông và Tiểu Tặc Miêu cũng sẽ không cho phép mọi chuyện phát sinh như vậy.
Meo meo!
Thân hình Tiểu Tặc Miêu nhoáng lên, lúc ẩn lúc hiện trong hư không
Mỗi lần nó lăng không xuất hiện, miêu trảo lại vung lên, truyền đến tiếng “xẹt xẹt” vang dội.
Quảng trường Trung Xu Đường.
- A...
Lấy Vân Hải Tông chủ cầm đầu đám cao tầng trên mặt toàn bộ đám người đều lưu lại những vết cào nóng rát.
Lực lượng của Tiểu Tặc Miêu, mặc dù không phải sở trường thế nhưng công kích miêu trảo của nó lại ẩn chứa một loại hiệu quả “gây choáng” thần bí.
Phàm là Chân Linh cảnh bình thường bị miêu trảo đánh trúng trên mặt liền sưng lên, có cảm giác trời đất quay cuồng cả buổi vẫn không hồi phục được.
- Ha ha, chư vị đùa rất vui...
Một tiếng cười khẽ từ trên đỉnh núi xa xa truyền đến.
Giờ phút này.
Trận chiến của Triệu Phong cùng với ba đại Điện Vương, xem như đã kết thúc.
Ba đại Điện Vương, một chết, một bị bắt, một tàn phế, miễn cưỡng đào thoát được.
Vừa mới nói xong
Trên dưới Hiểu Nguyệt Tông tại quảng trường Trung Xu Đường, giống như lâm vào chết lặng.
Đám người Vân Hải Tông chủ đang mưu đồ chạy trốn, đột nhiên thân hình cứng đờ, trong lòng đột nhiên run lên.
Phần lớn ánh mắt đều nhìn lên đỉnh núi, lúc bắt gặp thiếu niên tóc lam đang chắp tay cười nhạt, tâm linh lập tức tràn ngập một loại rung động không tên và kính sợ.
Trong suốt quá trình đánh bại ba đại Điện Vương, thiếu niên kia vẫn một mực đứng ở phương xa khống chế, chưa từng trực tiếp tham dự chiến đấu.
Vù vù...
Đột nhiên, hai bộ Ám Ngân Độc Thi, một phân thành hai, phụ trách đuổi giết những người có dị động muốn chạy trốn, kể cả dư nghiệt của Liên minh Thiết Long.
- Aa...
Ám Ngân Độc Thi chiến lực Chân Chú cấp, tác dụng của kịch độc, dưới Đan Nguyên cảnh có thể nói là “kiến huyết phong hầu”, gần như thân hình Độc thi vừa lướt qua, liền có thể lấy đi một mạng người.
Những trưởng lão hạch tâm kia, lúc đối diện với Ám Ngân Độc Thi, lập tức bị miễu sát.
Giờ phút này, cục diện hoàn toàn bị Triệu Phong chấn nhiếp khống chế.
Vân Hải Tông chủ, đám người Trưởng lão Chấp pháp, sắc mặt như tro tàn, một số tên cao tầng trong đó trực tiếp ngã “bịch” xuống đất, bị dọa đến vãi cả nước tiều.