U Long Điện Vương lập tức ngẩng đầu, có một loại ảo giác kỳ quái, giống như trong bóng tôi có một con mắt đang lạnh lủng quan sát nhất cử nhất động của mình.
Đột nhiên.
Giữa mây trời xuất hiện một cái “Di Thiên Chi Mâu” trong suốt lấp lánh như ẩn như hiện, giống một hư ảnh cực lớn, hòa hợp với thiên địa.
- Đó là...
U Long Điện Vương lại càng hoảng sợ, đứng bật dậy, trên mặt tràn ngập kinh hãi.
- U Long, ngươi làm sao vậy?
Sắc mặt Bá Thiết đà chủ trầm xuống, không vui nói.
Hắn mở miệng chỉ trích U Long Điện Vương, bởi vì cho rằng đối phương không phục, muốn đối nghịch với mình.
Trong lầu các, phần đông thân ảnh, kể cả Hộ pháp Huyết Cương Đà, U Mặc Hộ pháp và U Mặc Hộ pháp cũng đều kinh ngạc nhìn về phía U Long Điện Vương.
Chẳng lẽ U Long Điện Vương thật sự muốn đối nghịch với Bá Thiết đà chủ?
Tất cả mọi người đều âm thầm đổ mồ hôi lạnh thay U Long Điện Vương, không dám nhìn vào hắn.
- Đà chủ, đại sự không ổn rồi, tên Triệu Phong kia e rằng đã truy tung đến đây, các ngươi mau nhìn!
U Long Điện Vương hô lên một tiếng, đưa tay chỉ ra bên ngoài lầu các.
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu, nhìn ra bên ngoài.
Trên bầu trời, hoàn toàn trống rỗng, làm gì có thân ảnh nào?
Một ít cường giả ở đây, thậm chí còn triển khai linh thức, điều tra khắp phạm vi mười dặm.
Một lát sau...
Một đám thân ảnh của Xích Nguyệt Ma Giáo đều nhìn về phía U Long Điện Vương, trên mặt tràn ngập nghi vấn.
- Tại sao không thấy nữa?
Bộ dạng U Long Điện Vương giống như gặp quỷ.
Chỉ trong chớp mắt, “Di Thiên Chi Mâu” trên trời kia đã biến mất, giống như tất cả chỉ là ảo giác.
- Chư vị phải tin ta, vừa rồi, ta quả thực nhìn thấy huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, không biết là thông qua thủ đoạn nào, đang quan sát toàn bộ chúng ta.
U Long Điện Vương hít sâu một hơi, thần sắc trịnh trọng mà không mất sự khẩn thiết.
Đạt tới cấp độ như hắn, hiển nhiên kiến thức rộng rãi, có lòng tin tuyệt đối đối với phán đoán của mình.
Phần đông thân ảnh trong lầu các đều bán tín hán nghi.
- Phó đà chủ U Long, ngươi nói là tên tiểu tử Triệu Phong kia, đang truy tung nhìn trộm chúng ta?
Trên gương mặt to mọng đầy mỡ của Bá Thiết đà chủ, lộ ra nụ cười.
- Ít nhất là huyết mạch đồng tử của hắn, ta có ấn tượng rất sâu với nó, tin rằng đó không phải là ảo giác.
U Long Điện Vương gắt gao nhìn chằm lên bầu trời bên ngoài.
Chỉ tiếc là Di Thiên Chi Mâu kia cũng không xuất hiện lần nữa.
- Ha ha, Phó đà chủ U Long, ở đây chúng ta có nhiều người như vậy, tại sao chỉ có một mình ngươi phát hiện? Chẳng lẽ tu vi giác quan của Đà chủ đại nhân lại không băng ngươi? U Mặc Hộ pháp am hiểu “Thông Linh bí thuật”, so ra thì tinh thần giác quan thuộc loại nhạy bén nhất trong những người chúng ta.
Nam tử áo trắng là “Tam Lăng Hộ pháp” cười nhạt một tiếng.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều đồng loạt phụ họa
- Bổn Đà chủ ngược lại tình nguyện tin tưởng ngươi, nếu tiểu tử kia dám chui đầu vào lưới, bổn Đà chủ đúng là cầu còn không được. Chỉ sợ hắn không dám tới đây thôi... Ha ha ha...
Bá Thiết đà chủ ngửa đầu cười lớn một tiếng, tạo ra một trận phong áp vô hình, trong miêu cổ lập tức nổi lên gió lớn, cát bay đá chạy.
Phần lớn thân ảnh ở đây đều hãi hùng khiếp vía, không ngừng vỗ mông ngựa.
U Long Điện Vương ảm đạm ngồi xuống, thở dài một hơi.
Mọi người không tin lời hắn nói ra, U Long Điện Vương cũng không có biện pháp.
Hơn nữa, thực lực của chúng cường giả Xích Nguyệt Ma Giáo vô cùng cường hoành, quả thật không cần e ngại bất kỳ đối thủ nào tại khu vực Hoành Vân này.
- Ba ngày sau, bổn Đà chủ sẽ dẫn đầu U Mặc Hộ pháp, Tam Lăng Hộ pháp và những người khác, trực tiếp giết đến Hiểu Nguyệt Tông Trước tiêu diệt Hiểu Nguyệt Tông sau đó quét sạch đám dư nghiệt của Liên minh Thí Long. Về phần U Long, Huyết Cương Đà, hai người các ngươi là thương binh, phụ trách thống soái đội ngũ, thu thập tàn cuộc...
Thanh âm của Bá Thiết đà chủ trầm hậu, có một loại cường thế không thể chống lại.
Hắn trưng cầu ý kiến của vài người, bất kỳ kẻ nào không nghe theo, liền trực tiếp đá ra khỏi kế hoạch của mình.
Nàng vô thức ngẩng đầu, liền nhìn ra bầu trời bên ngoài lầu các.
Thế nhưng
Nàng vừa nhìn một cái, lập tức phảng phất như rơi vào Vực sâu vô tận.
“Di Thiên Chi Mâu” trong tầm mắt phát ra một luồng lực lượng tinh thần thẩm thấu vào tâm linh, vô hình vô chất, phảng phất dung hòa làm một thể với thiên địa.
- Tiểu bối phương nào, dám nhìn trộm bổn tọa.
U Mặc Hộ pháp quát một tiếng, bỗng nhiên vẫy tay một cái, một đám dịch quang như nước mực, vẩy lên trên thân mọi người trong lầu các.
Vụt vụt vụt...
Dịch quang giống như nước mực, ẩn chứa một luồng lực lượng ăn mòn đáng sợ, Chân Linh cảnh bình thường chỉ dính vào một giọt thì thân thể đã bị hủ hóa thiêu đốt, trở thành một vũng máu.
- Aaa...
Trong lầu các truyền đến từng tiếng hét thảm thiết, nghe mà sởn cả gai ốc.
Nơi này là cứ điểm của Xích Nguyệt Ma Giáo, cường giả cấp bậc Hộ pháp chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, chiến lực xếp vào hàng ngũ đỉnh cao.
U Mặc Hộ pháp bỗng nhiên ra tay, lập tức ngộ thương gần mười người, trong đó có năm sáu người chết ngay tại chỗ.
- U Mặc Hộ pháp, ngươi làm cái gì vậy?
Đám người Tam Lăng Hộ pháp và U Mặc Hộ pháp vội vàng không kịp đề phòng lập tức lây họa.
Hiện!
Trong mắt U Mặc Hộ pháp đột nhiên lóe lên sát cơ lạnh lùng, ngọc thủ vẽ lên không trung một cái.
Rít...
Một đầu cự mạng ám sắc dài hơn hai mươi trượng bỗng nhiên xuất hiện.
Ầm ầm...
Lầu các trong cứ điểm của Xích Nguyệt Ma Giáo lập tức sụp đổ, ngay cả lực lượng trận pháp cũng không ngăn ngồi Yêu thú khổng lồ Chân Chủ cấp này trùng kích.
- Không tốt, mau tránh ra, Hắc Thủy cự mãng này có chiến lực sáng ngang với Chân Chủ cấp đấy.
- U Mặc Hộ pháp làm sao vậy, nhanh chế trụ nàng lại.
- Aaa...
U Mặc Hộ pháp và Hắc Thủy cự mãng cùng nhau phát động công kích mang tính hủy diệt đối với toàn bộ miếu cổ.
Vụt vụt vụt...
Rất nhiều thành viên trong Xích Nguyệt Ma Giáo đều bối rối né tránh.
U Mặc Hộ pháp và Hắc Thủy cự mãng liên thủ, lực lượng tương đương với hai đại Chân Chủ cấp, đám người Hộ pháp Huyết Cương Đà chạy còn nhanh hơn cả thỏ.
- Hừ, chư vị giờ đã tin tưởng ta chưa?
U Long Điện Vương cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm.
- Trời đất!
- Con mắt kia...
Đám thân ảnh của Xích Nguyệt Ma Giáo đều kinh hô một trận, không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.
Lúc đối diện với “Di Thiên Chi Mâu”, mọi người đều cảm thấy kinh hãi.
Ẩm ầm ầm...
U Mặc Hộ pháp và Hắc Thủy cự mãng điên cuồng vô cùng, sát ý đằng đẵng, không phân biệt địch ta, chém giết càng hăng.
- Chế trụ nàng!
Bá Thiết đà chủ gầm nhẹ một tiếng, trọng tay bỗng nhiên xuất hiện một thanh “Thiết phủ” cực lớn, ước chừng hai ba trượng, có thể so với một gian phòng ốc.
Bên ngoài thanh “Thiết phủ” cực lớn kia, tràn ngập vết loang lỗ, toàn thân ngăm đen, phát ra một luồng huyết tinh giết chóc.
Bá Thiên Trảm.
Thiết phủ cự đại, ở trong bầu trời đêm, xẹt qua một đạo tiếng rít thê lương u hàn, phong áp cực mạnh, khiến cho toàn bộ thành viên Xích Nguyệt Ma Giáo trong phạm vi trăm trượng đều cảm thấy thể xác và tinh thần trở nên nặng nề, hô hấp khó khăn.
Phốc...
“Hắc Thủy cự mãng” giống như ngọn núi, lập tức bị “Bá Thiết đà chủ” một phủ chém thành hai đoạn, huyết quang bắn tung tóe.
“Ầm ầm” một tiếng, tại chỗ chỉ còn lại một đống huyết nhục cao bằng một tòa tiểu sơn.
Đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo đều kinh hãi lạnh người.
Lực lượng một phù cực kỳ bá đạo của Bá Thiết đà chủ, không ngờ lại khủng bố như vậy, có thể trong nháy mắt giết chết Hắc Thủy cự mãng cảnh giới Chân Chủ cấp, hơn nữa lại dễ dàng như cắt dưa leo vậy.
Phải biết rằng, Yêu thú cùng cấp có hình thể to lớn, thể chất sinh mệnh lực vô cùng cường hãn, cho dù Chân Chủ cấp cùng cấp bậc có chiến lực cường đại chiến đấu với nó, thì cũng phải tốn một phen công sức.
Ví dụ như Thụ Yêu trong “Di tích Tử Thánh”, đó là một ví dụ điển hình.
Thế nhưng Bá Thiết đà chủ này lại là cường giả am hiểu “Thần binh hạng nặng”, có lẽ là một ngoại lệ.
Mấy nhịp hô hấp sau...
Trải qua hỗn loạn ngắn ngủi, U Mặc Hộ pháp đã bị cao tầng của mấy đại Phân Đà liên thủ chế trụ.
Lúc này, Bá Thiết đà chủ lại không ra tay, Thần binh hạng nặng của hắn, một khi xuất động thì sẽ lấy mạng người. Hắc Thủy cự mãng kia mang đến uy hiếp quá lớn, cho nên hắn mới không chút lưu tình, dùng một phủ chém chết.
Sau một trường phong ba.
Tòa miếu cổ của mọi người đã bị san thành bình địa.
Trong bóng đêm, có chút điêu tàn, đám Xích Nguyệt Ma Giáo đã trở thành những kẻ không nhà.
Mọi người ở đây, trên là Bá Thiết đà chủ, dưới là những thành viên tinh nhuệ, sắc mặt tất cả đều trở nên khó coi.
Không ít kẻ già đời lọc lõi, tâm hồn bất định nhìn về phía chân trời.
Nhưng lúc này.
“Di Thiên Chi Mâu” trên bầu trời sớm đã mất đi tung tích.
- U Long, ngươi đã phát hiện ra tiểu tử kia, tại sao không đề tỉnh chúng ta?
Bá Thiết đà chủ hung dữ nói.
U Long Điện Vương thiếu chút nữa nổi điên, gầm lên:
- Bổn tọa đã nhắc nhỡ hai lần, các ngươi có kẻ nào tin tưởng? Vừa rồi là kẻ nào nói: Chỉ sợ tiểu tử kia không đến?
- Ngươi...
Bá Thiết đà chủ nổi giận rống lớn, nâng thanh “Cự Thiết phủ” đầy dấu vết huyết tinh trong tay lên.
- Đà chủ bớt giận.
Tam Lăng Hộ pháp và đám người Hộ pháp Huyết Cương Đà đều biến sắc.
- Đà chủ, bây giờ không phải là lúc tranh chấp, huyết mạch đồng tử của tiểu tử kia, sở trường công kích sơ hở tâm linh, vừa rồi, U Mặc Hộ pháp chính là một ví dụ.
Điện Vương Huyết Cương Đà vội vàng nhắc nhỡ.
Lời này vừa nói ra, chúng thành viên trong giáo đều khẽ rùng mình.
Vừa rồi, tình huống của U Mặc Hộ pháp như thế nào, tất cả mọi người đều đã thấy.
Trong mọi người, U Mặc Hộ pháp chính là người am hiểu bí thuật tinh thần nhất, có khả năng điều khiển Hung thú Dị linh.
Kết quả, một vị cường giả như váy, không ngờ lại bị “Di Thiên Chi Mâu” vô hình vô chất kia ảnh hưởng, điều khiển tâm trí.
- Đào sâu ba thước đất cho ta, nhất định phai bắt cho bằng được tiểu tử kia
Hai con mắt như chuông đồng của Ba Thiết đá chủ, tràn ngập hung quang, tiếng gầm chấn động phương viên hơn mười dặm, mọi ảm thanh đều trở nên tĩnh mịch.
Nửa canh giờ sau.
Cả đám Xích Nguyệt Ma Giáo đã điều tra khắp phương viên trăm dặm. Nhưng kết quả là, ngay cả một chút tia khi tức dị thường hoặc manh mối, cũng không tìm thấy.
U Long Điện Vương mặt không biểu tình, bảo trì im lặng không nói.
Hắn hậm hực không cam lòng, vô thức ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời bên ngoài lầu các.
Bỗng nhiên.
Trái tim hắn lại nhảy lên một lần nữa, thất thanh nói:
- Xuất hiện rồi!
Trên bầu trời, chỉ có một con mắt cực lớn, như ẩn như hiện.
Mọi người đang thương thảo trong lầu các, lập tức bị cắt ngang, tất cả đều kinh ngạc, đồng loạt đưa mắt nhìn ra ngoài.
- Thấy gì đâu?
- Phó đà chủ U Long, ngươi đang giở trò quỷ gì đây?
Mọi người trong lầu các đều lộ vẻ bất mãn.
Bên ngoài bầu trời đêm, mọi thứ vẫn bình thường
U Long Điện Vương thiếu chút nữa thổ huyết, chỉ trong chớp mắt, cái “Di Thiên Chi Mâu” kia lại đột nhiên biến mất.
Thậm chí trước khi biến mắt, U Long Điện Vương còn nhìn thấy một tia châm chọc trào
phúng trong con mắt cực lớn ấy.
- U Long, có phải ngươi cố ý quấy rối không?
Trên mặt Bá Thiết đà chủ hiện lên một tia tức giận, nếu như đổi lại là thành viên bình thường trong giáo, e rằng hắn đã một tát đánh chết đối phương rồi.
U Long Điện Vương hết đường chối cãi, vẻ mặt lúc xanh lúc đó.
- Nhất định là tên Triệu Phong kia, cố ý đùa bỡn ta.
U Long Điện Vương âm thầm hạ quyết tâm, cho dù “Di Thiên Chi Mâu” có xuất hiện lần nữa thì hắn cũng sẽ không nhắc nhỡ mọi người.
Việc này giống như câu chuyện “sói đến”, những người ở đây, đoán chừng sẽ không tin U Long Điện Vương nữa.
Quả nhiên.
Một lúc lâu sau, “Di Thiên Chi Mâu” lại mơ hồ ẩn hiện, lạnh nhạt quan sát phá dưới.
Trong lòng U Long Điện Vương trầm xuống, một luồng áp lực không tên và bất an, đột nhiên sản sinh trong lòng.
Trùng hợp thay, luồng áp lực đó, chỉ có một mình hắn là có thể cảm nhận được.
U Long Điện Vương triển khai linh thức, quét qua phạm vi hơn mười dặm, điều đáng thất vọng chính là không phát hiện ra bóng dáng Triệu Phong.
Khó có thể tưởng tượng nổi, “Di Thiên Chi Mâu” trên bầu trời rốt cuộc là bí thuật gì.
U Long Điện Vương sẽ không cho rằng con mắt chỉ đơn giản ở trên không trung để quan sát và nhìn trộm mình.
Trong lầu các.
Theo thời gian trôi qua, rốt cuộc cũng có người thứ hai cảm nhận được sự tồn tại của “Di Thiên Chi Mâu”.
U Mặc Hộ pháp một thân áo đen, đột nhiên xuất hiện một loại áp lực vô danh, giống như bị một con mắt ở trong bóng tối nhìn chằm chằm.
Nàng vô thức ngẩng đầu, liền nhìn ra bầu trời bên ngoài lầu các.
Thế nhưng
Nàng vừa nhìn một cái, lập tức phảng phất như rơi vào Vực sâu vô tận.
“Di Thiên Chi Mâu” trong tầm mắt phát ra một luồng lực lượng tinh thần thẩm thấu vào tâm linh, vô hình vô chất, phảng phất dung hòa làm một thể với thiên địa.
- Tiểu bối phương nào, dám nhìn trộm bổn tọa.
U Mặc Hộ pháp quát một tiếng, bỗng nhiên vẫy tay một cái, một đám dịch quang như nước mực, vẩy lên trên thân mọi người trong lầu các.
Vụt vụt vụt...
Dịch quang giống như nước mực, ẩn chứa một luồng lực lượng ăn mòn đáng sợ, Chân Linh cảnh bình thường chỉ dính vào một giọt thì thân thể đã bị hủ hóa thiêu đốt, trở thành một vũng máu.
- Aaa...
Trong lầu các truyền đến từng tiếng hét thảm thiết, nghe mà sởn cả gai ốc.
Nơi này là cứ điểm của Xích Nguyệt Ma Giáo, cường giả cấp bậc Hộ pháp chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, chiến lực xếp vào hàng ngũ đỉnh cao.
U Mặc Hộ pháp bỗng nhiên ra tay, lập tức ngộ thương gần mười người, trong đó có năm sáu người chết ngay tại chỗ.
- U Mặc Hộ pháp, ngươi làm cái gì vậy?
Đám người Tam Lăng Hộ pháp và U Mặc Hộ pháp vội vàng không kịp đề phòng lập tức lây họa.
Hiện!
Trong mắt U Mặc Hộ pháp đột nhiên lóe lên sát cơ lạnh lùng, ngọc thủ vẽ lên không trung một cái.
Rít...
Một đầu cự mạng ám sắc dài hơn hai mươi trượng bỗng nhiên xuất hiện.
Ầm ầm...
Lầu các trong cứ điểm của Xích Nguyệt Ma Giáo lập tức sụp đổ, ngay cả lực lượng trận pháp cũng không ngăn ngồi Yêu thú khổng lồ Chân Chủ cấp này trùng kích.
- Không tốt, mau tránh ra, Hắc Thủy cự mãng này có chiến lực sáng ngang với Chân Chủ cấp đấy.
- U Mặc Hộ pháp làm sao vậy, nhanh chế trụ nàng lại.
- Aaa...
U Mặc Hộ pháp và Hắc Thủy cự mãng cùng nhau phát động công kích mang tính hủy diệt đối với toàn bộ miếu cổ.
Vụt vụt vụt...
Rất nhiều thành viên trong Xích Nguyệt Ma Giáo đều bối rối né tránh.
U Mặc Hộ pháp và Hắc Thủy cự mãng liên thủ, lực lượng tương đương với hai đại Chân Chủ cấp, đám người Hộ pháp Huyết Cương Đà chạy còn nhanh hơn cả thỏ.
- Hừ, chư vị giờ đã tin tưởng ta chưa?
U Long Điện Vương cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm.
- Trời đất!
- Con mắt kia...
Đám thân ảnh của Xích Nguyệt Ma Giáo đều kinh hô một trận, không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.
Lúc đối diện với “Di Thiên Chi Mâu”, mọi người đều cảm thấy kinh hãi.
Ẩm ầm ầm...
U Mặc Hộ pháp và Hắc Thủy cự mãng điên cuồng vô cùng, sát ý đằng đẵng, không phân biệt địch ta, chém giết càng hăng.
- Chế trụ nàng!
Bá Thiết đà chủ gầm nhẹ một tiếng, trọng tay bỗng nhiên xuất hiện một thanh “Thiết phủ” cực lớn, ước chừng hai ba trượng, có thể so với một gian phòng ốc.
Bên ngoài thanh “Thiết phủ” cực lớn kia, tràn ngập vết loang lỗ, toàn thân ngăm đen, phát ra một luồng huyết tinh giết chóc.
Bá Thiên Trảm.
Thiết phủ cự đại, ở trong bầu trời đêm, xẹt qua một đạo tiếng rít thê lương u hàn, phong áp cực mạnh, khiến cho toàn bộ thành viên Xích Nguyệt Ma Giáo trong phạm vi trăm trượng đều cảm thấy thể xác và tinh thần trở nên nặng nề, hô hấp khó khăn.
Phốc...
“Hắc Thủy cự mãng” giống như ngọn núi, lập tức bị “Bá Thiết đà chủ” một phủ chém thành hai đoạn, huyết quang bắn tung tóe.
“Ầm ầm” một tiếng, tại chỗ chỉ còn lại một đống huyết nhục cao bằng một tòa tiểu sơn.
Đám thành viên của Xích Nguyệt Ma Giáo đều kinh hãi lạnh người.
Lực lượng một phù cực kỳ bá đạo của Bá Thiết đà chủ, không ngờ lại khủng bố như vậy, có thể trong nháy mắt giết chết Hắc Thủy cự mãng cảnh giới Chân Chủ cấp, hơn nữa lại dễ dàng như cắt dưa leo vậy.
Phải biết rằng, Yêu thú cùng cấp có hình thể to lớn, thể chất sinh mệnh lực vô cùng cường hãn, cho dù Chân Chủ cấp cùng cấp bậc có chiến lực cường đại chiến đấu với nó, thì cũng phải tốn một phen công sức.
Ví dụ như Thụ Yêu trong “Di tích Tử Thánh”, đó là một ví dụ điển hình.
Thế nhưng Bá Thiết đà chủ này lại là cường giả am hiểu “Thần binh hạng nặng”, có lẽ là một ngoại lệ.
Mấy nhịp hô hấp sau...
Trải qua hỗn loạn ngắn ngủi, U Mặc Hộ pháp đã bị cao tầng của mấy đại Phân Đà liên thủ chế trụ.
Lúc này, Bá Thiết đà chủ lại không ra tay, Thần binh hạng nặng của hắn, một khi xuất động thì sẽ lấy mạng người. Hắc Thủy cự mãng kia mang đến uy hiếp quá lớn, cho nên hắn mới không chút lưu tình, dùng một phủ chém chết.
Sau một trường phong ba.
Tòa miếu cổ của mọi người đã bị san thành bình địa.
Trong bóng đêm, có chút điêu tàn, đám Xích Nguyệt Ma Giáo đã trở thành những kẻ không nhà.
Mọi người ở đây, trên là Bá Thiết đà chủ, dưới là những thành viên tinh nhuệ, sắc mặt tất cả đều trở nên khó coi.
Không ít kẻ già đời lọc lõi, tâm hồn bất định nhìn về phía chân trời.
Nhưng lúc này.
“Di Thiên Chi Mâu” trên bầu trời sớm đã mất đi tung tích.
- U Long, ngươi đã phát hiện ra tiểu tử kia, tại sao không đề tỉnh chúng ta?
Bá Thiết đà chủ hung dữ nói.
U Long Điện Vương thiếu chút nữa nổi điên, gầm lên:
- Bổn tọa đã nhắc nhỡ hai lần, các ngươi có kẻ nào tin tưởng? Vừa rồi là kẻ nào nói: Chỉ sợ tiểu tử kia không đến?
- Ngươi...
Bá Thiết đà chủ nổi giận rống lớn, nâng thanh “Cự Thiết phủ” đầy dấu vết huyết tinh trong tay lên.
- Đà chủ bớt giận.
Tam Lăng Hộ pháp và đám người Hộ pháp Huyết Cương Đà đều biến sắc.
- Đà chủ, bây giờ không phải là lúc tranh chấp, huyết mạch đồng tử của tiểu tử kia, sở trường công kích sơ hở tâm linh, vừa rồi, U Mặc Hộ pháp chính là một ví dụ.
Điện Vương Huyết Cương Đà vội vàng nhắc nhỡ.
Lời này vừa nói ra, chúng thành viên trong giáo đều khẽ rùng mình.
Vừa rồi, tình huống của U Mặc Hộ pháp như thế nào, tất cả mọi người đều đã thấy.
Trong mọi người, U Mặc Hộ pháp chính là người am hiểu bí thuật tinh thần nhất, có khả năng điều khiển Hung thú Dị linh.
Kết quả, một vị cường giả như váy, không ngờ lại bị “Di Thiên Chi Mâu” vô hình vô chất kia ảnh hưởng, điều khiển tâm trí.
- Đào sâu ba thước đất cho ta, nhất định phai bắt cho bằng được tiểu tử kia
Hai con mắt như chuông đồng của Ba Thiết đá chủ, tràn ngập hung quang, tiếng gầm chấn động phương viên hơn mười dặm, mọi ảm thanh đều trở nên tĩnh mịch.
Nửa canh giờ sau.
Cả đám Xích Nguyệt Ma Giáo đã điều tra khắp phương viên trăm dặm. Nhưng kết quả là, ngay cả một chút tia khi tức dị thường hoặc manh mối, cũng không tìm thấy.