Trong mật thất, sương mù u ám dần dần thu liễm lại, hoàn toàn mang thân ảnh khung xương âm trầm của Khô Lâu Đường chủ theo luôn!
Túc lão ngồi tại chỗ, thần hồn còn chưa ổn định lại, kinh hãi không biết nói gì, dường như đã bị đả kích quá lớn, hồi lâu cũng đều không thể
bình định trở lại.
Hắn nhìn về phía thiếu niên tóc lam này hồi lâu, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.
Chỉ sợ thế nhân khó có thể tưởng tượng nổi, Triệu Phong không phải là
chiến thắng hoặc đánh chết Khô Lâu Đường chủ đơn giản như vậy, mà là đem vị cao tầng Đường chủ Xích Nguyệt Ma Giáo ngày xưa này, trực tiếp thu
phục luôn!
Buồn cười, thời điểm ban ngày ở trên lâu đài cổ, có người còn hoài nghi
Triệu Phong có thật sự giải quyết Khô Lâu Đường chủ này mối nguy tiềm ẩn hay không.
- Quả nhiên, không đem nguy cơ của Địa vực Hoành Vân nhổ đi, ngươi quyết sẽ không rời đi!
Túc lão thở dài ra một hơi.
Triệu Phong có chút cười, đem Vạn Quỷ Châu thu hồi.
Ngày ấy, sau khi rời khỏi Bách Phần Cấm Địa, Triệu Phong cũng thu Khô Lâu Đường chủ vào Vạn Quỷ Châu luôn.
Đây chính là đề nghị của bản thân Khô Lâu Đường chủ.
Hoàn cảnh trong Vạn Quỷ Châu chỉ thích hợp Quỷ thi sinh tồn, không phải
là chốn sinh linh bình thường có thể sống được, nhưng hiển nhiên, Khô
Lâu Đường chủ đã thoát ly phạm trù người thường!
Sống nhờ ở trong Vạn Quỷ Châu, với thể chất khô lâu của Khô Lâu Đường
chủ, thương thế và thực lực của hắn cũng có thể rất nhanh khôi phục lại!
Một lát sau, Triệu Phong cùng Túc lão đi ra khỏi mật thất, hiện thân trong đám phế tích của lâu đài cổ.
Trong lâu đài cổ vẫn còn có một vài thân ảnh, như bọn người Khương Tam Phong, Điệp Diệp, Lâm Thông, Tĩnh Công chúa…
Mọi người phát hiện, thời điểm Túc lão đi ra, quần áo bị ướt sũng mồ
hôi, bộ dạng thất hồn lạc phách, dường như đã gặp phải sự kinh hãi và đả kích nào đó rất lớn.
Mà Triệu Phong, vẫn như cũ cười nhạt tự nhiên.
Trong lòng bọn người Lâm Thông và Tĩnh Công chúa đều kinh nghi bất định.
Mặc dù bọn người Tĩnh Công chúa tò mò, nhưng bọn họ đều biết, nếu Triệu
Phong và Túc lão không nói ra, e rằng bí mật trong đó sẽ vĩnh viễn được
giữ kín.
- Đà chủ!
Khương Tam Phong cùng Điệp Diệp đi đến trước người Triệu Phong.
Triệu Phong hướng Túc lão gật đầu chào một cái, sau đó dẫn theo hai
người bay khỏi lâu đài cổ, trước hết lên đường phản hồi Hiểu Nguyệt
Tông.
- Triệu huynh đệ yên tâm, Địa vực Hoành Vân, sẽ hoàn toàn thay đổi!
Túc lão nhìn theo hướng ba người Triệu Phong rời đi.
o0o
Một khoảng thời gian sau đó, thế cục Địa vực Hoành Vân, phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Liên minh Thiết Long từng một tay che trời, ở trong mấy tháng ngắn ngủn, hoàn toàn tan rã.
Thời đại cũ kết thúc, nghênh đón thời đại mới!
Sau khi hủy diệt Liên minh Thiết Long, Liên minh Thí Long đứng lên thay
thế, hơn nữa còn ở sau lưng thúc đẩy duy trì Hoàng thất Thiên Phong
trước đây, thành lập Cường quốc Thí Long.
Địa bàn của Cường quốc Thí Long chính là địa bàn trước đây của hai đại
Cường quốc Thiên Phong, Thiết Long, nhưng Tổng đà lại thành lập ở Thập
Tam Quốc, chính xác mà nói, là thành lập ở Tương Vân Quốc, một trong
Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Trên danh nghĩa, Cường quốc Thí Long cơ bản thống lĩnh cả Thập Tam Quốc, nhưng đại biểu chân chính quyết định thiên hạ sinh linh và thế giới
Tông môn, lại là Liên minh Thí Long!
Túc lão đem Liên minh Thí Long thành lập ở Tương Vân Quốc, trong này cũng ẩn chứa thâm ý nhất định!
o0o
Mấy ngày sau, Triệu Phong cùng hai người Khương Tam Phong, phản hồi Tương Vân Quốc, đi trước một chuyến đến Hiểu Nguyệt Tông.
Chuyến này phản hồi, Triệu Phong muốn từ biệt mọi người.
Hiểu Nguyệt Tông, phủ đệ Đại Trưởng lão.
- Sư tôn, năm đó ngài vì cứu chúng ta, chặt đi một cánh tay. Lần này ta
phản hồi Đại quốc Thiên Bồng, sẽ vì ngài mà chế tạo một kiện Thần binh
thích hợp!
Triệu Phong nhìn một đầu tay áo trống rỗng của Đại Trưởng lão, có chút chua xót, trịnh trọng hứa hẹn.
Chỉ cần có thể luyện chế thành Hắc Ám Quang Luân, cho dù Đại Trưởng lão
đã mất đi một cánh tay, thực lực vẫn còn có thể tăng trưởng, thậm chí
còn có thể siêu việt thời kỳ đỉnh phong.
Lần này từ trong Di tích Tử Thánh trở về, Triệu Phong cũng tặng cho Đại
Trưởng lão một ít linh đan và trân tài hiếm quý của Vực Ngoại, không chỉ có hoàn toàn chữa khỏi ám tật trong cơ thể Đại Trưởng lão, còn giúp cho tu vi của ông ta, nhất cử đột phá đến Chân Nhân Cấp đỉnh phong, cách
Chân Huyền Cấp cũng không còn xa.
Trong Hiểu Nguyệt Tông, Tông chủ tân nhậm Dương Kiền, mấy ngày trước đã thành công đột phá Chân Linh Cảnh.
Thực lực cả Hiểu Nguyệt Tông đều tăng vọt lên vài lần, nghiễm nhiên trở thành đệ nhất cường Tông của cả Thập Tam Quốc.
Hơn nữa trong sơn môn có các cường giả Chân Chủ Cấp như Thiết Tiêu và
Lâm Thông tọa trấn, theo Triệu Phong đánh giá, cấp bậc tông phái của
Hiểu Nguyệt Tông, đã tiếp cận Nửa Tinh rồi.
- Phong nhi, vi sư chỉ mong ngươi có thể tiến xa hơn nữa!
Ánh mắt Đại Trưởng lão ướt át, nhìn theo ba người Triệu Phong phá không bay khỏi Thiên Nguyệt Sơn.
Lần này biệt ly, không ai biết trước đến lúc nào Triệu Phong mới phản hồi trở về.
Đương nhiên, trước khi rời đi, Triệu Phong đã làm ra một loạt các bố trí.
Minh Tâm Chủng trên người Lâm Thông bị hắn tiến thêm một bước củng cố tăng cường, thậm chí đánh hạ xuống “Dấu hiệu Mâu thần”.
Hiển nhiên, với tiềm lực của Lâm Thông, ngày sau đột phá Chân Chủ Cấp cũng không phải là việc khó.
- Có Minh Tâm Chủng tăng cường này cùng với Dấu hiệu Mâu thần, ngày sau
cho dù có chuyện nguy nan gì, ta cũng có thể dùng Di Thiên Chi Mâu hàng
lâm nơi này!
Triệu Phong tự nhiên không khỏi lo lắng về tương lai xa xôi sau này.
Theo tinh thần Đồng lực của hắn không ngừng lớn mạnh, ngày sau cho dù ở
Đại quốc Thiên Bồng, cũng có thể khiến cho Di Thiên Chi Mâu hàng lâm nơi này.
Mà Dấu hiệu Mâu thần cũng chính là một cái tọa độ để cảm ứng.
- Đà chủ, thế cục khu vực Hoành Vân đã ổn định, lúc nào chúng ta sẽ xuất phát?
Khương Tam Phong dò hỏi.
- Còn một chuyện cuối cùng!
Trên mặt Triệu Phong hiện lên một tia ôn nhu hiếm thấy.
o0o
Nửa ngày sau, Triệu Phong đi tới một chỗ thâm sơn mật địa giống như thế
ngoại đào nguyên, gặp lại cha mẹ mình, cùng với một ít thân quyến trong
Triệu Tộc.
Mà trong đó, còn bao gồm cả Quảng Quân Hầu!
Năm đó thời điểm Triệu Phong rời khỏi Địa vực Hoành Vân, Đại Trưởng lão
không chỉ cẩn thận sắp xếp cho hắn đường ra tương lai ổn định, còn an
bài thích đáng cho một ít người liên quan khác, bao gồm cả đám người cha mẹ và sư tôn cũ của Triệu Phong.
Ở trong núi làm bạn với cha mẹ mấy ngày, Triệu Phong rốt cuộc cũng rời đi, trước khi đi còn cùng Quảng Quân Hầu từ biệt.
Vút...
Triệu Phong thôi động một đạo phong lôi điện quang, cùng hai người Khương Tam Phong sóng vai rời đi.
Quảng Quân Hầu nhìn theo bóng dáng đệ tử rời đi, trên mặt có một sự tự hào khó có thể che giấu.
Vút...
Một gã thiếu niên cổ phác, chẳng biết từ nơi nào xuất hiện, đứng sóng vai với Quảng Quân Hầu.
- Sư tôn, đệ tử không thể tiếp tục làm bạn bên cạnh người nữa, ta cũng phải rời khỏi khu vực Hoành Vân rồi!
Bắc Mặc hướng Quảng Quân Hầu vái dài một cái.
Nội tâm Quảng Quân Hầu vui mừng, cả đời có hai gã đệ tử Triệu Phong, Bắc Mặc, ông ta có chết cũng không uổng!
Năm đó Bắc Mặc dưới uy thế của Trưởng lão Tông môn, không thể không làm ra lựa chọn khuất phục.
Mặc dù hắn từng bái làm môn hạ của Vân Hải Chân Nhân, nhưng nội tâm Bắc Mặc, chỉ có một vị sư tôn Quảng Quân Hầu này mà thôi.
- Ta một mực ẩn nhẫn làm môn hạ của Vân Hải, chờ đợi một ngày nào đó nghịch tập, chỉ tiếc, Triệu sư đệ quá mức cường đại!
Bắc Mặc nhìn theo thân ảnh Triệu Phong dung nhập phía chân trời.
Vị sư đệ này của hắn, từ vị trí như một con kiến ở tầng dưới chót của
Tông môn, từng bước một quật khởi, kỳ tích giống như sao chổi, đối kháng với Trưởng lão Tông môn cao không thể với tới.
Cuối cùng, hắn đã thành công!
Hắn không chỉ có cải biến vận mệnh Hiểu Nguyệt Tông, mà còn một tay chúa tể vận mệnh Địa vực Hoành Vân!
o0o
Mấy ngày sau, tin tức Cường quốc Thí Long thành lập
rơi vào tai các thế lực tại Địa vực Hoành Vân.
Hiện nay, thế lực cực mạnh của Địa vực Hoành Vân chính là Liên minh Thí
Long, hoàn toàn bao trùm phía trên hết thảy các Tông môn, Gia tộc.
Nhưng nghe nói, Đại Trưởng lão của Liên minh Thí Long, chính là Triệu Phong, kẻ vừa mới xuất phát rời đi không bao lâu.
Tại đại điển lập minh, Triệu Phong cũng không có xuất hiện.
Nhưng địa vị Đại Trưởng lão siêu nhiên toàn bộ Liên minh của hắn, ở cả Địa vực Hoành Vân này, không ai có thể nghi ngờ.
Cho dù là rất nhiều năm sau này, danh hào Đại Trưởng lão Liên minh Thí
Long này, vẫn như cũ được người ta say sưa truyền tụng, ngay cả sau khi
Triệu Phong rời khỏi khu vực Hoành Vân, rất lâu sau đó cũng không có trở về.
o0o
Tại một nơi hoang dã mờ mịt không bóng người.
Một đầu Kim Bích Cự Điểu giương cánh bay cao, tốc độ của nó cực nhanh, thậm chí tiếp cận Chân Chủ Cấp.
Kim Bích Cự Điểu chở theo ba người, dần dần thoát ly Địa vực Hoành Vân.
- Đà chủ, lần này ngài phản hồi Thiên Bồng, chẳng biết sẽ mang đến cho Đại lục bao nhiêu đả kích!
Điệp Diệp hì hì cười.
Cho dù ở tại thời đại đỉnh phong này, một thiên kiêu cái thế giống như Triệu Phong, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Đến nay, Triệu Phong cũng chỉ mới mười tám tuổi.
Mà các thiên kiêu cái thế thế hệ trước, như là mấy người Vũ Thiên Ngô,
Băng Vi tiên tử, độ tuổi phổ biến so với Triệu Phong còn lớn hơn gần
mười tuổi.
- Đà chủ, ngài từ trong truyền thừa Vực Ngoại phản hồi, tu vi cao tới
Chân Chủ Cấp tiểu thành, ngoại trừ Vũ Thiên Ngô ra, e rằng không còn ai
có thể làm đối thủ của ngài!
Trong lời nói của Khương Tam Phong, có một tia cung kính.
Triệu Phong từ chỗ hai người này biết được, Vũ Thiên Ngô lúc mới từ
truyền thừa Vực Ngoại đi ra, đã là Chân Chủ Cấp tiểu thành, khí tức
cường đại, làm cho các Chân Chủ Cấp nổi danh đã lâu cũng phải khiếp sợ.
- Như vậy xem ra, Vũ Thiên Ngô cũng đã đột phá đến Chân Chủ Cấp tiểu thành cách đây nửa năm!
Triệu Phong lẩm bẩm nói.
Phóng mắt khắp cả Đại lục hiện nay, trong các thiên tài cùng thế hệ,
dường như chỉ có Vũ Thiên Ngô mới có thể cùng Triệu Phong sánh vai.
Khương Tam Phong và Điệp Diệp cũng cho rằng như vậy.
Chẳng qua, trong đầu Triệu Phong lại hiện lên hình ảnh một gã thiếu niên bình thản không sợ hãi, bình thường vô kỳ.
- Tân Vô Ngân và Vũ Thiên Ngô, cùng nhau tiến vào Thiên Cơ Truyền Thừa, nhưng chỉ có một mình Vũ Thiên Ngô đi ra!
Khương Tam Phong nói.
- Tân Vô Ngân cũng không có trở về?
Triệu Phong không khỏi cảm thấy ngoài dự liệu.
Ở trong mắt thường nhân, một khi không từ trong truyền thừa Vực Ngoại đi ra, có thể xem như là đã chết rồi.
Triệu Phong không phủ nhận điểm này.
Nhưng chuyện gì cũng đều không có tuyệt đối!
Ví dụ như Triệu Vũ Phi, chính là một ngoại lệ!
Nàng không có từ trong truyền thừa Vực Ngoại đi ra, thế nhưng không chỉ
có không có chuyện gì, mà còn đạt được đại kỳ ngộ kinh thiên.
Theo Triệu Phong đánh giá, Chân Long Hội lần này, kỳ ngộ của những thiên tài khác chỉ sợ đều không thể so sánh với Triệu Vũ Phi.
Bao gồm cả Triệu Phong, luận kỳ ngộ, hắn vẫn kém hơn Triệu Vũ Phi một chút.
Dù sao, Triệu Vũ Phi cũng sắp sửa kế thừa cả không gian di tích khổng lồ.
Phải biết rằng, cấp bậc truyền thừa của Di tích Tử Thánh vốn là bao trùm trên rất nhiều các truyền thừa, trừ phi là Thiên Cơ Truyền Thừa đẳng
cấp cao hơn nữa.
- Lần này ta phản hồi Thiên Bồng, chủ yếu phải giải quyết ba sự kiện!
Triệu Phong ngồi xếp bằng ở trên Kim Bích Cự Điểu, trong lòng thoáng cân nhắc.
Sự kiện đầu tiên, đó là đem Sinh Mệnh Tân Dịch đưa đến Tổng Đà Thiết
Huyết Giáo, chữa trị cho vị lão giả tóc đỏ thần bí kia, hoàn trả lại một cái nhân tình.
Sự kiện thứ hai, chế tạo một cái Hắc Ám Quang Luân dành riêng cho Đại Trưởng lão.
Sự kiện thứ ba, có quan hệ đến vị hôn thê của hắn – Liễu Cầm Hâm!
Hai sự kiện đầu tiên, đối với Triệu Phong mà nói, không có nhiều khó khăn.
Nhưng mà sự kiện thứ ba… Triệu Phong lại thoáng có chút đau đầu.
Năm đó, sau khi thoát khỏi Hồng Hồ Thành, Triệu Phong đã cấp cho Liễu Cầm Hâm một cái hứa hẹn hôn ước:
- Cuối cùng có một ngày, chờ đến khi ta không còn vướng bận gì, sẽ trở về cưới nàng!
Trước mắt mà nói, Triệu Phong đã thành công ổn định thế cục khu vực Hoành Vân, trong lòng quả thật không còn vướng bận gì cả.
Như vậy, hiện tại cũng là thời khắc Triệu Phong nên đi thực hiện lời hứa hẹn kia rồi.
- Lập gia đình sao?
Trong đầu Triệu Phong hiện lên hình ảnh nàng nữ tử thanh nhã điềm tĩnh, giống như tiên nữ trong tranh kia.
Đối với Liễu Cầm Hâm, hắn cũng không quá mức bài xích.
Lần đó đào hôn, Liễu Cầm Tâm cuối cùng truy kích mà đến, lập hạ đánh cuộc.
Chẳng qua, Triệu Phong lợi dụng sơ hở tâm linh tình cảm của Liễu Cầm
Hâm, cuối cùng thắng lợi, nhưng mà bởi vì vậy, đã khiến đáy lòng hắn sản sinh ra một tia áy náy, cùng yêu thương nhàn nhạt.
Cuối cùng, hắn đưa ra lời hứa hẹn hôn ước, mặc dù Liễu Cầm Hâm không nhất định sẽ chờ đợi.
o0o
Hai tháng sau, Kim Bích Cự Điểu bay xuyên qua non nửa vùng đất Bắc Đại
lục, rốt cuộc đến biên cảnh Đại quốc Thiên Bồng, tiến đến gặp phải một
con sông dài mênh mông rộng rãi.
- Vượt qua Nộ Thiên Hà này, phía trước có phải là Hồng Hồ Thành không?
Triệu Phong mở miệng hỏi.
- Hồi bẩm Đà chủ, phản hồi Tổng Đà, quả thật sẽ đi qua Hồng Hồ Thành! Nhưng mà Hồng Hồ Liễu gia kia…
Khương Tam Phong nói đến đây, không khỏi có một tia chần chờ.
Hắn biết, lệnh truy nã của Hồng Hồ Thành chủ đối với Triệu Phong, mãi cho đến nay vẫn còn chưa hủy bỏ.